Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

Chương 48

Ở trên một con phố đông người qua lại với những cửa hàng được mở khắp nơi trở thành tiêu điểm của các bạn trẻ và nữ nhân tâp chung nhiều nhất.

“Tuyệt quá.”

Lúc này có một đôi nam nữ đang cùng nhau đi trong khu này, thiếu nữ nhìn xung quanh vô cùng vui vẻ vì đây lần đầu nàng được đi chơi như thế này.

Thiếu nữ hôm nay ăn mặc vô cùng bình thường nhưng gương mặt cùng vóc dáng lại làm cho sự bình thường kia có thêm sức sống và mị lực, nhất đôi song nhũ to lớn của nàng vô cùng đáng chú ý.

Hôm nay là thứ bảy nên hai ngươi này tất nhiên không ai khác là Nagami và Momokino đi chơi.

“Tới đó ăn thôi…”

Lúc này trên đường có một xe kem đang được mọi ngươi bu lại tập chung mà Momokino nhìn xe kem rất thích chỉ là nàng phân vân không biết nên làm thế nào thì bắt ngờ Nagami nắm lấy tay nàng đến đó trược sự ngạc nhiên và vui vẻ.

Sau đó hai người vừa đi trên đường vừa ăn kem trông vô cùng vui vẻ, nhât là Momokino đây là đầu tiên nàng đi hẹn hò với người mình thích nên hạnh phúc không thôi.

Cả hai tiếp tục tiến tới khu vui chơi và tất nhiên sẽ không thiếu đến đó trải nghiệm rồi, cũng vì đôi song nhũ của nàng vô cùng đặc biệt nên không thiếu nhiều người nhìn hắn ghen tỵ và khóc thầm trong lòng.

Nhưng dù vậy hắn cũng không thích ngươi khác chiêm ngưỡng nàng liền dẫn Momokino đi nơi khác trước sự tiếc nuối và thở dài của họ.

Lần này cả hai đến khu mua sắm.

“Ngươi giúp ta chọn giùm nàng vài bộ quần áo đẹp nhé.” Nagami lúc này quay về phía nhân viên phục vụ của một cửa hàng nói.



“Không thành vấn đề thưa ngài.”Nàng nhìn hắn tuấn tú như thế liền hâm mộ và ghen tỵ với Momokino không thôi, nhất là nhìn đôi song nhũ của nàng càng than thở.

“Nhưng …” Momokino nhìn giá cả những bộ quán áo ở đây liền biến sắc phải biết một chiếc áo ở đây bằng số tiền nửa năm di làm của nàng, ngay khi định nói gì đó thì nhân viên liền đẩy nàng vào trong.

“Á …” Trong phòng thay đồ không thiếu những âm thanh làm người khác nghe kích thích không thôi, Nagami cũng thầm nuốt ngụm nước bọt tưởng tượng.

“Đẹp … không …?”

Không lâu sau thì rèm cùng được mở ra hiện ra một thiếu nữ xinh đẹp trong chiếc váy màu xanh vô cùng đẹp.

“Tuyệt … ” Nagami hai mắt phát sáng đưa ngón tay cái lên.

Nhìn nàng bây giờ vô cùng tuyệt vời nhất là đôi song nhũ càng được chiếc váy làm tôn lên đẹp hơn, nhìn thấy thôi Nagami đã yêu thích rồi không do dự liền quyết định chọn cho nàng cái này.

“Nhưng… nó …” Momokino nhớ tới giá tiền của nó định nói gì đó thì Nagami liền đứa tiền cho nhân viên làm lời định nói ra nuốt vào.

“Ta muốn ngươi đi với phải mặc đẹp như vậy được chứ.” Nagami quay sang nhìn nàng yêu thương nói.

“Ta hiều rồi.” Momokino nghe vậy liền mới tới điều này liền hạnh phúc gật đầu.

Không lâu sau cả hai lại tới tiệm nội y của nư nhân nhất thời làm Momokino đỏ mặt.

“Nagami … chúng ta đến đây … làm gì vậy?” Momokino lúc vô cùng ngượng ngùng nói rằng.

“Ta nghĩ ngươi quanh năm suốt tháng đi làm kiếm tiền nuôi trai mình chắc chắn không chăm lo cho bản thân rồi, nên giờ ta phải làm nghĩ vụ đó.” Nagami nhìn tiệm nội y trước mặt không chút ngại ngùng nói rằng làm nàng nghe cả đỏ đến mang tai.

“Giúp nàng chọn vài bộ nội y giùm ta.” Nagami lúc này đứng trước nhân viên nữ của cửa hàng nói rằng chỉ phía Momokino đang ngượng ngùng đứng ngoài kia cùng đó đứa một cọc tiền vào tay nhân viên.

“Rất sẵn lòng thưa ngài.” Nhân viên nữ nhìn số tiền trong tay hai mắt sáng liền bước tới trước mặt Momokino lôi nàng vào.

Nagami sau khi quan sát cảnh đẹp nội y ở đây xong thì đột nhiên nghĩ đến gì đó liền nhiệt huyết sôi trào nhìn thấy mỹ nữ đang thu ngân của tiệm bước lại hỏi nhỏ khiến nàng nghe xong liền đỏ mặt.

“Này … ngươi có biết nơi nào bán …?”

Nhân viên nữ thu ngân nghe câu hỏi của hắn liền đỏ mặt một cái rồi nhìn hắn đầy thâm ý nhẹ nhàng khom người xuống kế bên hắn nói.

“Tất nhiên là có rồi, chỉ là không biết ngươi …”

“Có bao nhiêu ta mua hết.”

Nhân viên nữ còn định trêu đùa thì bất ngờ Nagami nói một câu làm nàng giật mình nhìn hắn ngạc nhiên và khiếp sợ lẫn hai mắt tỏa sáng.

“Ta hiểu rồi … ngươi đợi ở đây.” Nàng mỉm cười đầy hưng phấn bước đi để lại hắn vui vẻ ở đó tưởng tượng một mình.
Bình Luận (0)
Comment