Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 704

Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

Đại yêu mạnh mẽ, nhưng mà cho dù có mạnh đến đâu đi nữa cũng vẫn có giới hạn.

Một đạo lôi mâu do Hư Đan toàn lực thi triển với Đại yêu mà nói thì không coi vào đâu, hai đạo cũng không đáng lo. Nhưng mười đạo lôi mâu đồng thời nổ lên, tuy không đủ làm trọng thương Đại yêu nhưng thừa sức cản chân gã lại.

Mười đạo pháp thuật lôi mâu trực tiếp đẩy Thương Hổ trở ngược về đại trại. Thương Mộc từ nơi xa đã đánh giết tới, mở to miệng rộng cắn lấy cổ Thương Hổ.

Rặc rặc một tiếng, phần da thịt nơi gáy Thương Hổ kéo xuống một mảng lớn, máu từ miệng vết thương chảy như nước sông.

Nếu không sớm khom người tránh né, e rằng cả cổ Thương Hổ đều đã bị Thương Mộc cắn đứt.

Gàoooo!

Dưới cơn đau nhức kịch liệt, Thương Hổ liều mạng chấp nhận mất một mảng huyết nhục, giãy giụa thoát khỏi hàm răng của Thương Mộc. Sau khi rơi xuống đất, gã liên tục rút lui, trong mắt hổ tràn đầy hận ý, miệng phun tiếng người.

"Lão già kia, ngươi dám tìm Nhân tộc trợ giúp, làm hỏng quy củ hổ tộc ta. Dù cho ngươi có đoạt lại vị trí Hổ Vương lần nữa thì cũng đánh mất phần lớn lòng tin."

"Nhân tộc có một câu nói rất hay, đó chính là gậy ông đập lưng ông. Thương Hổ, trước đây ngươi ám toán lão phu, không nói quy củ, làm sao lão phu còn cần phải giảng giải quy củ với ngươi chứ?"

Đã không vừa lòng, nói nhiều cũng vô dụng.

Hai Đại yêu này đều biết lúc này đã là cuộc chiến sinh tử. Răng nanh Thương Hổ lộ hẳn ra ngoài, gào rú liên tục, miệng rộng há to phun ra một quầng lửa cháy cuồn cuộn. Bên trong quầng lửa còn có một con Hổ nhỏ nhắn tinh xảo, chính là yêu hỏa bản mệnh của gã!

Thiên phú Yêu tộc khác nhau, Thương Hổ nhất tộc trời phú dùng hỏa. Trong người yêu linh có uẩn hóa một đám tinh hỏa, được gọi là yêu hỏa bản mệnh. Đại yêu còn có thể dung nhập lực lượng thần hồn vào trong hỏa diễm, không đến lúc dốc sức liều mạng sẽ không vận dụng ra. Một khi được vận dụng, uy lực cực kỳ đáng sợ.

Thương Hổ phun ra yêu hỏa dường như cũng nằm trong dự liệu của Thương Mộc. Bốn móng vuốt y khẽ cong lại, nhảy vọt lên, tránh được luồng yêu hỏa kia. Sau đó, một tiếng gào rú rung trời xuất hiện, từng đoạn xương cốt bị đứt gãy từ bốn phương tám hướng vọt tới y.

Có đoạn từ trong lòng đất, có đoạn là từ trong túi trữ vật của yêu linh hóa hình khác, thậm chí Từ Ngôn cũng cảm thấy được trong túi trữ vật của mình cũng run rẩy một hồi. Không để đoạn xương cốt đuôi hổ kia bay ra, hắn đã khẽ động linh lực, sớm ném đoạn xương đuôi của Thương Mộc đi ra ngoài.

Hắn đã sớm biết đoạn xương đuôi kia vẫn còn bị Thương Mộc khống chế, bằng không đối phương cũng sẽ không tìm ra được hang ổ của Trảm Yêu Minh.

Động tác Từ Ngôn rất nhanh, ném ra hổ cốt rồi, túi trữ vật của hắn không còn vấn đề gì nữa. Thế nhưng đám yêu linh hóa hình khác lại xui xẻo hơn, lúc khúc xương đuôi đó lao ra, cũng là lúc túi trữ vật bọn họ nhao nhao phát nổ.

Rặc rặc!

Một tràng xương cốt giòn vang, từng khúc xương đuôi bay đến lập tực ngưng tụ thành một cái roi xương cực lớn, nện xuống đầu Thương Hổ.

Đùng!!!

Một kích của roi xương mang sức mạnh nặng đến ngàn cân, thiếu chút nữa khiến cho Thương Hổ đang há miệng phun lửa phải cắn đứt đầu lưỡi mình. Thương Hổ bị thương, gào thét khống chế yêu hỏa quấn quanh người Thương Mộc.

Hỏa diễm còn chưa đến, một mảng hơi nước đã dựng lên, Từ Ngôn cũng đã toàn lực xuất thủ.

Pháp quyết nhanh chóng được bấm niệm đi ra, từng mảng ảo ảnh lao tù bao phủ mà đến. Trọn vẹn bảy cái thủy lao trước sau vọt tới, một mực vây khốn Thương Hổ tại nguyên chỗ. Tuy rằng yêu hỏa kia mạnh mẽ vô cùng, thế nhưng gặp phải pháp thuật Thủy Hệ khắc tinh, tốc độ lập tức chậm lại.

Tiếng xèo xèo nổi lên, thủy lao nặng nề bị yêu hỏa đốt thành hơi nước bốc đầy trời. Bảy cái thủy lao không giữ chân Đại yêu được bao lâu, chỉ vài hơi thở thì đã bị yêu hỏa đốt cháy thành một lỗ lớn.

Rống!!!

Cự Hổ đột ngột lao ra, đầy phẫn hận nhìn chằm chằm vào Từ Ngôn. Một tiếng gào thét phân phó yêu linh thủ hạ xung phong liều chết vang lên. Thương Hổ cũng không dám buông lỏng phòng bị đối với Thương Mộc, chỉ có thể giao tên Quỷ Diện khó dây dưa kia cho đám thủ hạ gã.

Hổ Vương hiệu lệnh lập tức đưa tới hơn mười yêu linh phản công, cầm đầu là Thương Hưng. Gã kêu to một tiếng, hiện ra bản thể yêu thân, bỏ qua chuyện chém giết đối thủ mà quay đầu vọt tới phía Từ Ngôn.

Chỉ có điều còn chưa lao ra được hai bước, Thương Hưng đã gấp rút ngừng lại, rồi nghiêng đầu quay lại tiếp tục cắn xé với đối thủ lúc nãy.

Vừa rồi gã không nhìn rõ, rốt cuộc hiện tại mới nhìn ra kẻ đang xuất thủ giúp đỡ lão Hổ vương là kẻ nào. Chính là tên Quỷ Diện đáng sợ kia!

Thương Hưng năm đó thiếu chút nữa đã chết trong tay Từ Ngôn, cho nên vừa nhìn thấy tấm mặt nạ quỷ kia, gã như nhìn thấy quỷ thật sự, căn bản không dám đi qua.

Thương Hưng đã là yêu linh hóa hình, nhưng đám yêu linh khác không có phần tâm trí thế này, nhao nhao đánh giết đến, bị Từ Ngôn dễ dàng loại bỏ.

Hai Đại yêu vẫn còn quần chiến, chỉ có điều chiến trường không ngừng dịch chuyển. Hai con cự hổ cắn xé nhau trong đại trại khiến cho vô số phòng bỏ bị nện sập, sơn trại cực lớn hầu như trong nháy mắt đã thành phế tích.

Hai quái vật khổng lồ này chém giết nhau đến tình cảnh đầy khủng bố, một trảo va chạm vào nhau có thể đánh sập một gian phòng. Mặt đất không ngừng xuất hiện từng cái hố sâu cực lớn, trên đường đá là những vết cào dài nhìn qua mà giật mình. So với yêu linh, thực lực Đại yêu quả thực đáng để nói là khiến người ta phải kinh sợ.

Một mặt bức tường đại trại ầm ầm sụp đổ, cự hổ cắn xé quần nhau đã kéo tới gần bức tường mạn Bắc.

Rặc rặc rặc rặc!

Tiếng hàm răng cực lớn cắn xuống, huyết nhục tung bay. Thương Hổ bị kích phát toàn bộ hung tính, yêu hỏa không ngừng phụt ra, răng nanh cắn xé không ngừng, dồn ép Thương Mộc phải phụt ra một đạo yêu hỏa bản mệnh.

Móng vuốt hổ lại lần nữa vung ra, cả hai yêu đều bị man lực đối phương đánh trúng.

Thương Hổ bay ngược ra ngoài, hốc mắt loang lổ vết máu. Thương Mộc cũng lảo đảo lộn ngược ra sau, đầu hổ có thêm mấy vết thương sâu hoắm.

"Lão già kia, là ngươi muốn chết, đừng trách ta vận dụng lực lượng Hổ thần ép chết ngươi!"

Tiếng rống rung trời nổi lên, Thương Hổ gầm thét há to miệng, mãnh liệt hút vào. Di cốt Yêu Vương trong đại điện lập tức bay ra rất nhiều đốm lửa, tạo thành một lồng lửa bao phủ Thương Mộc vào bên trong.

Mấy đốm lửa này đến từ di cốt Yêu Vương, uy lực kinh người, phối hợp với yêu hỏa của Thương Hổ tạo thành một biển lửa hừng hực. Thương Mộc bị lưới lửa vây khốn lập tức cháy khét cả lông.

Hổ Vương các đời Thương Hổ nhất tộc đều sẽ tu luyện bên dưới di cốt Yêu Vương, thu lấy tinh hoa Yêu Vương được bảo tồn trong di cốt. Những tinh hoa này vốn đã sớm thành hỏa diễm tồn tại bên trong di cốt, chỉ có những Hổ Vương thường xuyên thu nạp mới ngưng tụ ra được một ít.

Thương Mộc rời khỏi Thương Hổ Lâm nhiều năm, tinh hoa Yêu Vương vốn có của y sớm đã dần dần biến mất. Mà Thương Hổ này chính là Hổ Vương hiện tại, nắm giữ cũng không ít tinh hoa Yêu Vương. Chưa tính đến chuyện nếu gã có thể đến gần di cốt, còn có thể dung hợp với thần hồn Đại yêu của mình, điều động ra được thêm nhiều đốm lửa Yêu Vương hơn nữa.

Yêu tộc chiến đấu bộc phát ra hung tính, thì dù là Đại yêu cũng sẽ liều lĩnh xung phong liều chết. Cho nên Thương Hổ không tiếc hao phí thần hồn bản thân, vận dụng năng lực ẩn giấu chân chính của Thương Hổ nhất tộc ra.

Lửa cháy càng mạnh, màng lửa bao phủ càng khổng lồ, Thương Mộc lập tức lâm vào hạ phong, chỉ biết phụt ra yêu hỏa ngăn cản lại. Lông hổ trên người càng lúc càng trở nên cháy khét.

Đừng nhìn Thương Hổ vận dụng bí pháp như vậy, nhưng gã cũng phải trả giá không ít. Chốc lát sau, trước mắt Thương Hổ đã trở nên mơ hồ. Cái giá của điều động tinh hỏa Yêu Vương chính là tiêu hao thần hồn của gã, lúc này gã đã có chút không chịu nổi.

Thương Hổ cắn răng một cái, quyết định dùng phần tinh hỏa Yêu Vương này đánh trọng thương Thương Mộc hoàn toàn. Phát hiện ra đối phương điều động phần lực lượng đặc thù này rồi, Từ Ngôn cũng trở nên giật mình kinh hãi.

Do dự một lát, hắn vẫn đưa tay bấm pháp quyết. Nếu như Thương Mộc thất bại, tình cảnh của hắn càng thêm bất lợi. Kết cục phải là hai Đại yêu đồng quy vu tận với nhau mới tốt nhất.

Hắn quyết định trước hết sẽ giúp đỡ Thương Mộc giải vây, có như vậy hai con Hổ Vương mới liều giết hung hãn hơn.

Xì xì!

Còn chưa kịp thi triển ra pháp thuật, bên tai hắn vang lên một tràng âm thanh quái đi. Ánh mắt Từ Ngôn khẽ nhảy, quét nhìn qua tường gỗ cách đó không xa, đồng thời thúc giục Thanh Phong giáp thoát ra xa hơn mười trượng.

Cách xa chiến trường, tránh bị ảnh hưởng tới.

Hắn đã phát hiện ra con thằn lằn cực lớn ẩn nấp trên tường đại trại từ trước. Lúc này con thằn lằn kia xuất động, hắn không thể không tránh xa.

Một luồng ánh đỏ bóng loáng màu máu không chút dấu hiệu xuất hiện trên vách tường đại trại, đánh thẳng trúng Thương Hổ đang toàn lực điều động tinh hỏa Yêu Vương.

Một tiếng phập vang lên.

Trong lúc thần trí của Thương Hổ bắt đầu mơ hồ, nơi bụng gã bị một đầu lưỡi dài xỏ xuyên qua!
Bình Luận (0)
Comment