Nhân Tổ

Chương 781 - Phân Tách Nhân Chủng

Tôn Kỳ tại trong Tiếp Thiên Đài, minh tư khổ tưởng.

Nhưng hắn nghèo tuyệt trí tuệ cũng không nghĩ ra được chủ kiến gì hay.

Hắn chưa bao giờ cho rằng mình tuyệt thế thiên tài, trí tuệ thông thiên. Hắn cũng bình thường thôi, có thể đi đến ngày hôm nay chủ yếu là liều mạng.

Liều mạng thực nghiệm, liều mạng cướp đoạt, liều mạng xông pha…

Hắn số lần thất bại đếm không thể hết, chết cũng không biết bao nhiêu lần.

Tôn Kỳ gọi đến tỷ muội Trần Dung, Trần Kỷ.

“Ừm… các ngươi đã nhập môn tu luyện.”

Hắn có thể nhìn ra Trần Dung, Trần Kỷ khí tức thay đổi, trở nên cường đại. Nếu hắn vận dụng Nhân Chủng thậm chí có thể thấy được trên người các nàng tơ nguyện quấn quanh thần hồn.

“Đúng vậy!” Trần Kỷ mừng rỡ đáp.

“Thấy thế nào?” Hắn hỏi.

“Tu vi tiến bộ thật sự rất nhanh, cảm giác mỗi ngày đều có thay đổi.” Trần Dung cười tươi.

“Rất tốt!” Tôn Kỳ khen một tiếng, sau đó nói mục đích gọi bọn họ đến. “Học huynh đang nghiên cứu tơ nguyện, muốn khai thác tối đa công dụng, nhưng mà trí tuệ cũng có lúc nghèo.”

“Học huynh cần người thông minh hỗ trợ. Ta ít khi ở Thần giới, không biết nhiều người. Hai học muội thấy Thần tộc lúc này có cái nào thiên tài, mời đến cùng nhau nghiên cứu tơ nguyện.”

“Tất nhiên trả công là không thể thiếu, chỉ cần không quá đáng đều có thể nhận.”

Trần Dung, Trần Kỷ nghe liền hiểu, Tôn Kỳ đây là muốn tập hợp trí tuệ các nhà khai phá tơ nguyện công dụng.

Chuyện này đối với hai nàng không khó. Hai nàng lập tức đi làm.

Lấy danh nghĩa Tiếp Thiên Đài, dùng chuyện tơ nguyện áo giáp đỡ được một kích tàn khuyết của Thiên Thần dụ hoặc… không ai có thể từ chối lời mời.

“Lục Ngô nhận được lời mời liền tới gặp Thẩm học đệ.” một vị Thần tộc đạp không hạ xuống chắp tay tươi cười.

“Lục học huynh là thiên tài hiếm có, học đệ thật vinh hạnh.” Tôn Kỳ trước cửa Tiếp Thiên Đài chắp tay khách sáo.

“Ha ha… không dám nhận hai chữ thiên tài. Học đệ và Dạ Tuyết học muội mới là thiên tài, kinh tuyệt thiên hạ.” Lục Ngô đáp lễ.

“Quá khen, quá khen… Mời!” Tôn Kỳ đưa tay mời vào trong.

“Lục Ngô ngươi cũng thật nhanh, không chờ ta một chút.” một vị thiên tài nữa xuất hiện.

Sau đó lần lượt có người tiến đến Tiếp Thiên Đài, đều là hạng người có danh tiếng.

Tại trong Tiếp Thiên Đài, Tôn Kỳ bày ra các loại công dụng của nguyện lực, tơ nguyện, Nhân Chủng…

Mọi người nghe xong tiến hành thảo luận.

Có rất nhiều ý tưởng được đưa ra. Tôn Kỳ cũng không khỏi thán phục, mời bọn này đúng là không sai mà.

Nhưng mà các ý tưởng đều thắt tại một điểm: Nhân Chủng!

Nhân Chủng là duy nhất, không có cái thứ hai, cũng không có khả năng tạo ra cái thứ hai.

Không nói Thảo chỉ còn duy nhất một giọt máu đã dùng xong, những nguyên liệu kia, những người kia… ai có đủ mặt mũi mời ra.

Chỉ sợ vừa mở miệng đã bị Thanh Thiên một bàn tay chụp chết.

Trước đó Dạ Tuyết thua Tôn Kỳ vẫn khiến nàng canh cánh trong lòng, nàng đạo tâm thậm chí sinh ra dao động, chẳng lẽ mình đã sai khi đổi Nhân Chủng lấy Tứ Cực Đạo Chủng.

Cho đến khi Dạ Tuyết triệu hoán tương lai giết chết Thiên Thần, nàng mới kiên định trở lại.

Tôn Kỳ không quan tâm vấn đề này, hắn chỉ muốn lợi dụng trí tuệ bọn họ hoàn thiện chính mình, nhưng mỗi người đều có suy nghĩ, bọn họ bỏ ra nhiều như vậy chất xám, không muốn làm lợi riêng cho Tôn Kỳ.

Chỉ có đạt được lợi ích từ tơ nguyện, bọn họ mới chịu dốc hết trí tuệ.

Mọi người trầm mặc.

Mãi một lúc sau, Lục Ngô lên tiếng.

“Học đệ, có thể chia cắt Nhân Chủng không?”

Tôn Kỳ nhướng mày.

“Ý học huynh là...”

“Nhân Chủng không thể lại chế tạo. Ta nghĩ có thể cắt ra một bộ phận, sau đó nuôi cấy. Như vậy vấn đề Nhân Chủng sẽ được giải quyết.” Lục Ngô nói ra ý nghĩ.

Tôn Kỳ suy tư, chuyện này không phải là không thể, trên lý thuyết Đạo Chủng không có huyết nhục, chia cắt là có thể nhưng chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới Nhân Chủng.

Mọi người ánh mắt mong chờ, ai mà không muốn có một cái Nhân Chủng để sử dụng.

Tôn Kỳ cũng là đau đầu. Hắn không phải loại người rộng lượng, ngược lại hắn ích kỷ.

Nhân Chủng là độc nhất của hắn, hắn không muốn chia sẻ.

Hôm nay cắt Nhân Chủng, ngày mai cắt Tiếp Thiên Đài. Hắn còn lại gì?

Hắn sở dĩ có thể độc chiếm Tiếp Thiên Đài, độc chiếm nguyện lực, chính là nhờ có Nhân Chủng duy nhất.

Nếu ai cũng có Nhân Chủng vậy thì hàng trăm hàng ngàn cái Tiếp Thiên Đài sẽ mọc lên.

Chuyện này tuyệt đối không được!

Nhưng mà mời thần dễ, tiễn thần khó.

Hắn cũng không thể trước mặt từ chối.

“Đây cũng là ý kiến hay.” Tôn Kỳ lên tiếng.

Mọi người thở nhẹ trong lòng, Tôn Kỳ ngoan ngoãn tốt nhất, hắn không chịu, mọi người còn phải tốn thủ đoạn.

Nói thật, sau sự kiện Thiên Thần tập kích.

Dạ Tuyết và Tôn Kỳ đều khiến mọi người kinh hãi. Ai mà không muốn giống hai bọn họ?!

Nhưng ai dám đụng đến Dạ Tuyết, ngược lại Tôn Kỳ dễ bóp một điểm, hắn danh hiệu tuy lớn, nhưng thực tế lại chẳng có ai chống lưng.

Bởi vậy khi Tôn Kỳ mời, bọn họ lập tức đồng ý, có người không mời cũng tới.

“Nói về nuôi cấy sự sống, không ai qua được Trác ca.” Tôn Kỳ tiếp tục. “Ta đi hỏi Trác ca một chút.”

Dứt lời Tôn Kỳ đứng dậy vút bay.

Mọi người không ngờ Tôn Kỳ dứt khoát như vậy. Cũng tốt, đỡ cho mọi người miệng lưỡi.

Bộ Di Truyền.

Hắn đi vào không có ai ngăn cản, đến thẳng chỗ Trác.

“Trác đại ca!” Tôn Kỳ cười chào hỏi.

Trác liếc mắt, sau đó tiếp tục công việc, không quá để ý, lạnh nhạt lên tiếng:

“Không ở nhà trị thương, chạy đến đây làm gì?”

“Đệ đến chúc mừng đại ca. Có thể đánh ngang tay với Thiên Thần, cả Thần tộc cũng chỉ có mình huynh.” Tôn Kỳ tươi cười.

“Ngươi đang mỉa mai ta sao?” Trác mặt hằm hằm. Trận chiến vừa rồi đối với hắn đả kích nhiều hơn khích lệ.

Xưa nay tự phụ thực lực, có thể một trận chiến với Thiên Thần nhưng qua lần đó, hắn mới biết mình cỡ nào nhỏ bé.

Nếu không có Dạ Tuyết thời khắc cuối cùng triệu hoán tương lai thân, hắn chỉ sợ chết chắc.

“Nào có, nào có… đều là lời thật lòng.” Tôn Kỳ vẫn cười tươi.

“Được rồi, có gì nói thẳng!” Trác lười nhác tính toán.

Tôn Kỳ cũng không nói nhảm nữa, đi thẳng vào ý đồ.

Trác nghe một chút liền hiểu, Tôn Kỳ muốn nhân bản Nhân Chủng nhưng mà hắn phải giữ chính, những cái khác là bản phụ, khi cần thiết có thể lợi dụng.

Trác cảm thấy ý nghĩ này không sai, vất vả tạo ra Nhân Chủng, Tôn Kỳ hy sinh cả Tứ Cực Đạo Chủng. Bọn kia bỏ ra cái gì? còn muốn lấy không.

“Chuyện này không khó, ta đã từng nghiên cứu qua Đạo Chủng, điều chỉnh một chút hẳn là được.”

“Trác ca đã từng phân tách Đạo Chủng sao?” Tôn Kỳ thật khó tin nếu như có thể vậy thì Đạo Chủng cũng không còn hiếm có.

“Đã từng nhưng đều thất bại.” Trác lạnh nhạt một tiếng.

Tôn Kỳ run cả người, có phải hắn đến lầm chỗ rồi hay không? hắn muốn chạy.

“Ngoan ngoãn để cho ta cắt đi.” Trác biết ý nghĩ của hắn, lạnh nhạt một câu.

Tôn Kỳ cười khổ, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.

Tiếp sau đó Tôn Kỳ và Trác thử nghiệm chia cắt Nhân Chủng.

Bảy ngày sau, bọn họ cắt được mười cái tiểu Nhân Chủng, đây là cực hạn chịu đựng của Nhân Chủng không thể cắt nữa.

Trác cầm chín viên thủy tinh giao cho Tôn Kỳ, dặn:

“Bọn chúng còn yếu, uẩn dưỡng trong Tiếp Thiên Đài, dùng nguyện lực nuôi lớn.”

Tôn Kỳ gật đầu, đã hiểu.

Sau khi Tôn Kỳ bỏ đi, Trác thử dùng cùng kỹ thuật phân tách cái khác Đạo Chủng, kết quả đều thất bại.

Trác gãi đầu, hoàn toàn không hiểu, Nhân Chủng được, Đạo Chủng khác lại không được. Khác biệt ở đâu? chẳng lẽ ở chỗ nguồn gốc sao? có lẽ thế đi.

Hắn cũng không tiếp tục xoắn xuýt chuyện này, trong tay hắn không phải cũng có một phôi Nhân Chủng sao? nuôi nó lớn, cắt thử nó thế nào.

Trác chắc chắn không thể nào đoán ra được nguyên nhân ở chỗ Nhân Chủng hấp thu chiếu ảnh Đạo Khí Hơi Thở. Điều này giúp cho Nhân Chủng có được sinh lực sống cực mạnh.

Trở lại Tiếp Thiên Đài, mọi người còn đang chờ hắn, chưa qua bao lâu, mọi người kiên nhẫn là vẫn có.

“Thẩm học đệ, thế nào?” một người vội hỏi.

Tôn Kỳ gật đầu.

“Tạo được chín phôi, cần một chút thời gian nuôi dưỡng, nhưng hẳn là sẽ thành công.”

Thật ra là mười phôi, một phôi đã cho Trác, không cần nói ra tránh thêm rắc rối.

Bọn họ nghe xong nhìn nhau ánh mắt tỏa sáng.

“Vậy trong thời gian này chúng ta bàn một chút làm sao sử dụng?”

Đám người gật đầu, sau đó nói chuyện càng thêm chăm chú, càng thêm chất xám.

Tôn Kỳ cười nhạt, tính toán thật hay!

Nửa tháng sau, mấy cái tiểu Nhân Chủng lớn cỡ nắm tay, đã đạt tiêu chuẩn để đặt ấn ký.

“Mấy vị, ai muốn thử đầu tiên?” Tôn Kỳ lên tiếng hỏi.

Bọn họ nhìn nhau, không quá nguyện ý, trước đó bàn tán sôi nổi nhưng đến lúc làm vẫn có chút e ngại, nếu như thất bại thì sao?

Tôn Kỳ trong lòng khinh thường, muốn đạt được lại không muốn bỏ ra, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy.

“Trần Dung, Trần Kỷ hai học muội muốn thử sao?” Tôn Kỳ biết đám này sẽ không dám thử, nên hỏi Trần Dung, Trần Kỷ.

“Có nguy hiểm sao?” Trần Kỷ cũng là e ngại.

“Hai muội vốn tu luyện nguyện lực, ký kết với Nhân Chủng thì có thể có cái gì hại.” Tôn Kỳ trấn an.

Hai bọn họ gật đầu, đúng là lý lẽ này.

Bọn họ tư duy đơn giản, tin tưởng Tôn Kỳ nên không cần nhiều suy nghĩ để làm ra quyết định. Còn bọn kia quá thông minh nên ý nghĩ nhiều, sợ bóng sợ gió. Đây cũng là ưu điểm của người vô tri.

Hai bọn họ ngồi xếp bằng, vừa ký kết với Tiểu Nhân Chủng xong, khí tức đột nhiên tiêu thăng, nguyện lực bị điên cuồng hấp thu. Bằng mắt thường cũng thấy được hai bọn họ đang mạnh lên.

Một lúc sau, bọn họ thu công.

“Thế nào, thấy sao?” đầu tiên lên tiếng hỏi không phải Tôn Kỳ, là bọn Lục Ngô, xem ra bọn họ đã nóng lòng lắm rồi.

“Rất tuyệt, cảm giác như tân sinh vậy! trước đó tơ nguyện quấn quanh thần hồn có chút khó chịu, bây giờ đều bao quanh Nhân Chủng.” Trần Kỷ hồ hởi trả lời.

Bọn Lục Ngô nghe vậy ánh mắt sáng ngời, vấn đề tơ nguyện khốn nhiễu người tu luyện nguyện lực hoàn toàn được giải quyết. Nhược điểm tu vi không thể quá nhị dực không còn.

Bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng tương lai có thể đối kháng Thiên Thần.

“Hai ngươi đi tu luyện đi.” Tôn Kỳ nhắc.

Trần Dung, Trần Kỷ gật đầu hiểu ý lui ra ngoài.

“Tiếp theo Nhân Chủng học đệ tính thế nào?” có người lên tiếng hỏi.

“Không có cái gì tính toán, bảy cái Nhân Chủng, học đệ ở đây nhỏ nhất, liền không nên ý kiến, các vị học huynh tự mình phân phát đi.” Tôn Kỳ cười nói bước ra ngoài.

Để lại đám người nhìn nhau. Nếu như Tôn Kỳ chỉ định còn tốt, ít nhất những người không có lên một chút bất mãn mà thôi. Nhưng Tôn Kỳ để bọn họ tự chọn, vậy sẽ là một tràng tranh luận lâu.

Tôn Kỳ không quan tâm, để bọn chúng cãi nhau đi, dù là ai cũng chỉ có lợi cho hắn.

Vừa rồi hắn phát hiện có thể liên hệ, tác động đến hai cái Nhân Chủng trong người Trần Dung, Trần Kỷ. Chỉ một chút thôi, không có gì đáng nói, nhưng trong tương lai, khả năng khống chế tăng lên, vậy thì… khặc khặc.

Nghĩ đến đây Tôn Kỳ lại muốn cười lớn, đúng là bị người ta bán còn thay người ta đếm tiền. Đã thế, còn tranh giành để bị bán.

Những ngày sau đó, số người tu luyện nguyện lực tăng lên nhanh chóng. Tôn Kỳ mỗi mười ngày sẽ cắt ra một cái phôi Nhân Chủng, không còn miễn phí, muốn có vậy thì phải trả điểm.

Hắn đã nắm được kỹ thuật phân tách, tự mình có thể không cần nhờ tới Trác.

Hắn cũng thiết lập nhiệm vụ giúp đỡ con người. Con người có cuộc sống tốt, sẽ tăng nhanh số lượng, đồng nghĩa cung cấp nhiều hơn nguyện lực. Đối với cái này quyết định, mọi người mười phần đồng ý, nên như vậy.

Tôn Kỳ vui vẻ, hắn cuối cùng cũng thay đổi Thần tộc, tăng cường Nhân tộc. Chuyện Thảo không làm được, hắn làm được.

Đây cũng coi như tiểu thành tựu đi.

Nếu thời gian lâu dài, hắn tin tưởng mình có thể cải tạo tất cả, giống như kế hoạch của Thảo.

Trong lúc hắn đang vui vẻ thì có tin tức cực kỳ chấn động truyền về.

Đại quân Ma tộc tràn tới biên cương lưỡng giới Thần - Ma.

Hắn nghe xong cũng sửng sốt một hồi, Ma tộc lấy đây ra can đảm?

Ngăn cắt hai giới là con sông Bạch Hà, dòng nước lạnh giá, tốc độ chảy xiết. Sau khi vượt qua Bạch Hà, Ma tộc sẽ phải chạm trán Thiên Mã Hoành Sơn, một dãy núi kéo dài.

Thần tộc quân số ít, chủ yếu tập trung bên ngoài chiến trường không gian, tại Thần giới chỉ có một bộ phận nhỏ. Nên trú đóng biên giới càng là ít.

Không nhìn thấy biên giới Thần - Yêu chỉ có một vết chém sao? thậm chí còn không thèm phái quân canh giữ.

Thần tộc tại biên giới Thần - Ma khá ít, chưa bao giờ vượt quá ngàn.

Nhưng đừng nhìn thấy số lượng ít mà khinh thường.

Bọn họ trấn giữ tại các cao điểm trọng yếu, đều có pháo năng lượng, mỗi lần khai hỏa tương đương ngũ dực một kích toàn lực, đại pháo thậm chí có thể tương đương với phong thần.

Bởi vậy mặc cho số lượng ít nhưng biên giới cực an toàn.

Ma tộc lần này cử động thật không thể hiểu được, sống lâu tới phát hoảng rồi sao?

Mặc dù khinh thường nhưng Thần tộc vẫn quyết định điều động quân hỗ trợ. Không cần gọi quân từ tinh không chiến trường trở về, tại chỗ trưng binh là được.

Bình Luận (0)
Comment