Ngút Trời

Chương 95

Editor: Nhất Thế An Nhiên

Hạ Hinh Viêm không trả lời câu hỏi của lão mà chỉ hơi hơi nghiêng đầu, chờ nghe câu nói kế tiếp. diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

“Để ta nói cho ngươi biết, dược tề chỉ có hai loại, một loại là đan dược, lợi kia chính là thuốc nước, chẳng có loại dược tề nào là thuốc bột cả!” Hội trưởng nghiến răng nghiến lợi giải thích cho Hạ Hinh Viêm.

Ngữ điệu kia quả thực...nếu không phải lão cố gắng khắc chế, phỏng chừng là một đá, đá luôn Hạ Hinh Viêm ra ngoài.

“Cho nên...”

Hội trưởng quả thực là bội phục Hạ Hinh Viêm, đến mức này mà nàng vẫn có thể khí định thần nhàn nói ra hai chữ “cho nên”.

“Cho nên, căn bản không có cho nên, dược tề ngươi luyện chế không có tư cách tham gia giám định!”

Lão nghiến răng gầm nhẹ, tức muốn hộc máu, lại đột nhiên nhìn thấy Hạ Hinh Viêm nhoẻn miệng cười, cười đến mức cả người lão giống như bị kim châm, cực kì khó chịu!diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

“Ngươi cười cái gì?” Hội trưởng đại nhân vô cùng tức giận, Hạ Hinh Viêm vậy mà dám cười nhạo lão.

Không sai, lão cực kì chắc chắn, Hạ Hinh Viêm đang cười nhạo lão. Lão vậy mà lại bị một kẻ ngay cả luyện dược sư cũng không phải—cười nhạo!

“Ta cười, luyện dược sư không ngờ cũng chỉ có thế!” Câu nói này trong không gian tĩnh lặng bị mọi người nghe rõ rành mạch.

Oanh một tiếng, trong lòng mỗi người giống như bị nện cho một cái thật mạnh.

“Ngươi dám khinh thường luyện dược sư?” Hội trưởng đôi mắt híp lại, từ nãy tới giờ lão nhẫn nhịn là muốn cho nàng mặt mũi, vậy mà bây giờ Hạ Hinh Viêm dám khinh thường luyện dược sư, lão thật sự là không nhẫn nại nổi!diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

“Ta không khinh thường luyện dược sư, ta chỉ khinh thường những luyện dược sư kiến thức hạn hẹp nào đó mà thôi.” Hạ Hinh Viêm cười sán lạn nhìn chằm chằm lão hội trưởng, kẻ kiến thức hạn hẹp trong lời nói của nàng là ai, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

Hội trưởng hơi sửng sốt, kế tiếp liền cười phá lên: “Hảo, hảo, ta thân là luyện dược sư vài chục năm, đúng là chưa từng gặp qua kẻ nào như ngươi. Vậy ngươi thử nói xem, dược tề của ngươi như thế nào gọi là đủ tư cách?”

“Dược tề này khiến người ta toàn thân nhức mỏi trong nháy mắt đúng không?” Hạ Hinh Viêm không quan tâm hội trưởng có tức giận hay không, thái độ của nàng vẫn luôn bình tĩnh ung dung.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

“Đúng vậy.” Thân là người tổ chức cuộc thi, lão đương nhiên biết công hiệu của dược tề này.

“Vậy ngươi thử giám định xem, công hiệu của dược tề ta luyện chế như thế nào?” Hạ Hinh Viêm duỗi tay chỉ vào thuốc bột trong chén ngọc.

Hội trưởng nhìn thuốc bột, quả thực là không muốn đi giám định thuốc bột còn không được coi là dược tề kia, đây chẳng phải là trắng trợn vũ nhục luyện dược sư sao?

Nhưng trong tình huống này, lão cũng không thể không làm. Chỉ cần có kết quả, Hạ Hinh Viêm cũng sẽ không còn cớ để chối cãi.

Hội trưởng tự mình giám định dược tề, đây là chuyện từ rất lâu đã không còn tồn tai.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Những luyện dược sư khác khẩn trương nhìn hành động của lão. Tâm trạng lúc này của bọn họ vô cùng phức tạp.

Hội trưởng rút một cây ngân châm ra, chậm rãi khuấy đảo thuốc bột trong chén ngọc. Khi trên thân ngân châm dính một chút thuốc bột thì cẩn thận để sang một bên, sau đó lấy dược tề dùng để thử nghiệm đến. Đó là một loại chất lỏng trong suốt không khác gì nước thường. Chỉ cần nhúng dược tề vào trong đó, dùng màu sắc để phân loại chất lượng dược tề.

Cả quá trình tất cả mọi người đều chứng kiến.

Sau khi thả dược tề vào chất lỏng này sẽ chuyển dần sang màu đỏ. Nếu dược tề nhiễm tạp chất, màu đỏ nàng sẽ không thuần túy. Vì vậy, màu đỏ càng đậm thì dược tề chất lượng càng tốt.

Hội trưởng cầm cây ngân châm kia thả vào trong chất lỏng, nhẹ nhàng khuấy đảo.

Không có biện pháp, dù sao thuốc bột cũng khác với thuốc nước, cần có thời gian để dung hợp.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Lão hừ nhẹ một cái, không hề coi trọng loại thuốc bột này.

Nàng còn dám nói dược hiệu của thuốc bột cũng giống như dược tề thật sư, thật đúng là buồn cười!

Theo động tác của lão, chất lỏng dần dần xuất hiện màu đỏ, cuối cùng biến thành một màu đỏ tươi. Màu sắc này, đỏ tới mức cực hạn, còn có xu hướng chuyển sang màu tím.

Qủa thực là đỏ tới mức tận cùng, không nhiễm một tia tạp chất.

Hội trưởng cầm chặt lấy cái ly đựng chất lỏng kia, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt không thể tin chuyển tới trên người Hạ Hinh Viêm.

Thái độ đối với Hạ Hinh Viêm lập tức thay đổi.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

“Thứ này...vậy mà cũng là dược tề?” Cho tới khi âm thanh phát ra, lão mới kinh ngạc mình thế nhưng lại đem suy nghĩ trong lòng nói ra.

Trong giọng nói không có một chút xấu hổ, ngược lại còn có cảm giác kinh hỷ. Hạ Hinh Viêm đã mở ra một cánh cửa mới cho luyện dược sư!

Giống như mang theo không khí mới mẻ, mở ra cho bọn họ một con đường khác để luyện chế dược tề.

“Chỉ cần có dược liệu thì cần gì câu nệ hình thức?” Hạ Hinh Viêm hơi mỉm cười, không hề kinh ngạc với kết quả này.

“Hảo hảo, hảo cho một câu không câu nệ hình thức, trước đây là chúng ta quá cứng nhắc!” Hội trưởng đặt ly tinh thạch xuống, cất giọng cười lớn.

Lão vốn là người tính cách ngay thẳng, sau khi xác định dược hiệu của thuốc bột mà Hạ Hinh Viêm chế ra, cũng hiểu được nàng không hề khinh thường luyện dược sư bọn họ, mà chỉ đơn giản là chỉ ra một phương pháp luyện dược mới.

“Thỉnh tất cả luyện dược sư đủ tư cách bước sang cửa thứ hai.” Hội trưởng cười lớn tuyên bố kết quả, hiển nhiên Hạ Hinh Viêm đã qua cửa thứ nhất.

Kỳ thật cũng không cần lão mở miệng, chất lỏng đỏ như máu kia đã cho thấy dược hiệu cực tốt mà Hạ Hinh Viêm chế ra.

Hạ Hinh Viêm xoay người, bước chân trở lại sân khấu. Hiển nhiên lần đi lên sân này khác hẳn với lần lên sân trước.

Nàng vẫn bước từng bước chậm rãi đi lên bậc thang như cũ. Chỉ là lần này không có một người nào dùng linh lực bay lên khán đài nữa, ánh mắt tất cả mọi người đều dõi theo bóng dáng đơn bạc của nữ tử đặc biệt kia.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Ánh mắt cuồng nhiệt của luyện dược sư cùng ánh mắt sùng bái của những người ngồi dưới khán đài dành cho Hạ Hinh Viêm suýt nữa khiến cho Bạch Đan Quyên tức chết.

Hà Hy Nguyên chậm rãi khép miệng bởi vì ngạc nhiên mà há hốc của mình, âm thầm dùng linh thức nói chuyện với tiểu hồ ly: “Hằng, Hinh Viêm trở thành luyện dược sư từ khi nào vậy?”

“Có lẽ ngay từ đầu Hinh Viêm đã là luyện dược sư cũng nên...” Đối với vấn đề này, tiểu hồ ly cũng hoang mang không rõ.

Tự nhiên, đáp án này của hắn ngay lập tức nhận được một ánh mắt khinh bỉ của Hà Hy Nguyên.

Bọn họ ở cùng Hinh Viêm lâu như vậy, nếu như nàng thực sự là luyện dược sư, tại sao mỗi lần bị thương lại không luyện dược tự chữa thương mà còn phải đi mua?

Hà Hy Nguyên cùng tiểu hồ ly đầy mình nghi vấn, yên lặng chờ đợi màn tỷ thí tiếp theo.

Đề bài của lần tỷ thí này cũng rất đơn giản, đó là luyện chế dược tề có thể khiến cho người ta trong nháy mắt bộc phát linh lực.

Lần này ban tổ chức không cung cấp bất kì một loại dược liệu nào, thời gian thi đấu là từ giờ cho đến lúc trời tối.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Tất cả những người ngồi dưới sân khấu vừa nghe yêu cầu của vòng hai lập tức minh bạch, lần tỷ thí này sẽ khó khăn hơn trước nhiều.

Lần đầu tiên tỷ thí có thời gian hạn định là hai canh giờ, mà lần này là từ trưa đến tối, cũng chỉ là vài canh giờ.

Yêu cầu này nhìn qua tưởng như các luyện dược sư có thể tự do phát huy khả năng, nhưng thực chất là một loại khảo nghiệm thực lực.

Trước hết, phải tự mình nghiên cứu ra phương pháp luyện chế, kế đó là chuẩn bị đầy đủ các loại dược liệu, cuối cùng là phải nắm chắc thời gian để luyện chế ra được dược tề yêu cầu.

Ba điều này nghĩ thì rất đơn giản, nhưng thực hiện từng cái một lại vô cùng khó khăn.

Điều thứ nhất yêu cầu luyện dược sư phải có phương thuốc, tức là khảo nghiệm khả năng nghiên cứu và ghi nhớ. Phải biết tất cả các phương thuốc đều là tuyệt mật, dược tề càng cao cấp thì phương thuốc càng khó có được.

Cho dù có lão sư dạy dỗ cũng phải tự mình học hỏi, bởi lẽ nếu không phải đệ tử chân truyền thì cũng không có khả năng được truyền thụ phương thuốc.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Điều thứ hai lại khảo nghiệm các mối quan hệ của luyện dược sư. Ai chẳng biết dược liệu dùng để luyện dược cực kì khan hiếm, rất nhiều phương thuốc phải mất vài năm mới có thể thu thập đủ các dược liệu thành phần.

Còn điều thứ ba, chính là khảo nghiệm năng lực luyện dược của luyện dược sư. Cho dù có đầy đủ phương thuốc cùng nguyên liệu nhưng không có kỹ thuật luyện chế thì cũng chỉ là đồ bỏ đi.

Dù sao cho dù có là luyện dược sư cao cấp đến đâu thì khi luyện dược vẫn có một tỉ lệ thất bại nhất định.

Tóm lại, có thể nói lần tỷ thí thứ hai này là một bài kiểm tra toàn diện dành cho luyện dược sư.

Trên sân khấu lúc này chỉ còn hơn hai mươi luyện dược sư, so sánh với không gian chật cứng người lúc nãy quả thực là khác nhau một trời một vực, thậm chí nhìn qua còn có chút thê lương. Phần khẩn trương lúc trước càng như được phóng đại gấp mấy lần.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Tất cả luyện dược sư đều lâm vào trầm tư, ánh mắt mang theo chút nghiền ngẫm, không ngừng viết viết vẽ vẽ gì đó trên giấy, xem chừng là đang nghiên cứu phương thuốc.

Không có người nào bắt tay vào luyện chế ngay lập tức, không khí nghiêm túc nặng nề dần bao phủ khắp sân khấu.

Ngay cả những người đang ngồi phía dưới cũng bị lây nhiễm không khí khẩn trương, không có bất kì người nào mở miệng, kể cả nhẹ giọng bàn tán cũng không có. Tất cả đều căng thẳng theo dõi tình huống trên sân khấu, chờ đợi những luyện dược sư kia sẽ mang đến cho họ một màn tỷ thí xuất sắc.

Tất nhiên, người vừa được vạn chúng chú mục trong lần tỷ thí thứ nhất – Hạ Hinh Viêm càng nhận được sự quan tâm nồng nhiệt. Bất kì một động tác nào của nàng đều được mọi người nín thở chờ đợi.

Hạ Hinh Viêm nhẹ nhàng sờ vào thùng sắt vừa sử dụng ở lần tỷ thí trước, từ trong không gian lấy ra một ít than củi, chậm rãi bỏ vào trong đó.

Phó thành chủ đang ngồi ở vị trí khách quý nhẹ giọng hỏi hội trưởng đang ngồi bên cạnh: “Nàng đang muốn làm gì vậy?”

Hội trưởng hiệp hội luyện dược sư bởi vì vừa chứng kiến biểu hiện phi thường của Hạ Hinh Viêm, hình tượng của nàng trong lòng lão đã thay đổi một trời một vực, cho nên bây giờ nhìn thấy hành động khác thường của nàng cũng không có một chút ý tứ xem nhẹ nào.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Trịnh trọng trả lời câu hỏi của Phó thành chủ: “Chỉ sợ lại là phương pháp luyện dược cao thâm nào đó mà chúng ta chưa biết đến.”

Lời nói của hội trưởng lập tức nhận được tán đồng của phó hội trưởng. 

Phương pháp luyện dược của Hạ Hinh Viêm khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt, nàng chắc chắn là một sự tồn tại đặc biệt trong giới luyện dược sư.

“Luyện chế dược tề không phải là dùng linh lực tạo thành ngọn lửa, đưa vào trong dược đỉnh để loại bỏ hết tạp chất của dược liệu, sau đó mới dung hợp để tạo thành dược tề sao?” Phó thành chủ tò mò hỏi, hai mắt vẫn nhìn chăm chú vào động tác của Hạ Hinh Viêm.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Lúc này nàng đã đốt cháy than củi, ngọn lửa trong dược đỉnh đang bốc cháy mãnh liệt.

“Ân, luyện dược xác thực là như thế.” Hội trưởng gật đầu khẳng định: “Bất quá, có khả năng Hạ Hinh Viêm còn có phương pháp luyện chế tốt hơn, giống như vừa rồi chẳng hạn.”

Lão vừa theo dõi hành động của Hạ Hinh Viêm, vừa giải thích nghi hoặc của phó thành chủ: “Ngươi nhìn xem, nàng không cần dược đỉnh, ngược lại dùng thùng sắt làm bếp lò, chắc hẳn là định dùng vật đó để gia công dược liệu.”

“Bây giờ nàng đã bắt đầu luyện chế dược tề rồi sao?” Phó thành chủ kỳ quái liếc nhìn những luyện dược sư khác: “Bọn họ còn chưa có hành động.”

Hội trưởng liếc mắt nhìn những luyện dược sư còn lại vẫn đang lâm vào trầm tư, than nhẹ một tiếng: “Có lẽ thuật luyện dược của Hạ Hinh Viêm đã vượt xa những người đang có mặt trên sân khấu.”

“Hẳn là bắt đầu rồi.”Phó thành chủ gật đầu nói, nhìn Hạ Hinh Viêm đã đổ nước vào trong thùng, đây chính là bước đầu tiên để luyện chế dược tề.

“Đúng vậy.” Hội trưởng khẳng định nói: “Nàng hẳn là muốn đem dược liệu nghiền thành bột, sau đó cho vào trong nước để luyện chế ra dược tề.”

Phương pháp này tuy rằng không bằng dùng linh lực làm ngọn lửa để luyện chế, nhưng nói chung cũng không quá kém cỏi.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Tựa như thuốc bột nàng luyện chế trước đó, rõ ràng không đi theo phương pháp truyền thống, lại có thể đạt được kết quả tốt nhất.

“Ai...”Đúng lúc hội trưởng đang thở dài cảm thán, phó thành chủ ở bên cạnh lại đột nhiên hỏi: “Nàng vừa bỏ thứ gì vào vậy?”

Hội trưởng liếc mắt nhìn một cái, không chút để ý nói: “Nấm hương.”

“Khoan đã, nấm hương?” Nhận ra mình vừa nói cái gì, hội trưởng đột nhiên đứng thẳng người, không thể tin được xoa xoa hai mắt, cho rằng bản thân nhất định là bị hoa mắt rồi.

Lại nhìn thêm hai lần nữa, thực rõ ràng là Hạ Hinh Viêm đang bỏ thêm vài cây nấm hương nữa vào nồi nước đang sôi sùng sụng.

“Nấm hương cũng là dược liệu?” Nghi vấn của phó thành chủ làm cho vị hội trưởng đại nhân trong thời gian ngắn không còn gì để nói.diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

Rất nhanh, mùi hương thơm ngát độc đáo của nấm hương bắt đầu lan ra cả sân khấu.

“Hội trưởng, nàng đang làm gì vậy?”Phó hội trưởng nuốt một ngụm nước miếng, thật cẩn thận hỏi.

Trả lời lão chính là một ánh mắt sắc bén như dao của lão hội trưởng.

“Nàng đang làm gì?”

Không chỉ mấy vị khách quý tò mò, ngay cả những người phía dưới cũng nghi hoặc không thôi.

“Đây là luyện dược sao?”diễn_Đàn_Lê_quý_đôn

“Đương nhiên, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy thuốc bột nàng luyện chế có bao nhiêu lợi hại!”

“Đúng vậy, có thể lần này còn là phương pháp lợi hại hơn thế!”

Trong khi cõi lòng mọi người tràn ngập mong chờ, Hạ Hinh Viêm lại tiếp tục thả một số thứ vào trong nồi nước: rau xanh, đậu hủ, thịt thái mỏng,...

Thực phẩm trong nồi sắt càng ngày càng nhiều, sắc mặt mọi người càng ngày càng đen.

Sắc mặt hội trưởng càng là đen hơn cả đáy nồi, có dấu hiệu bùng nổ đến nơi.
Bình Luận (0)
Comment