Người Dấu Yêu

Chương 853

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 853 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 853TÌNH NGHI TỰ VẼ CHUYỆN QUÁ CAO!
Cô muốn sắp xếp vài việc trước khi rời khỏi đây, mà cuộc gọi đầu tiên là đến Thành Nghiệp Nam.


Đợi một lúc rất lâu, điện thoại mới được nối máy.


Trong ống nghe truyền đến sóng âm thanh đinh tai nhức óc, có lẽ anh ta đang ở quán bar.


Sau một lát, mọi thứ mới dần yên tĩnh lại, Nghiên Thời Thất cười trêu chọc, “Anh lại đang uống rượu à?”


Lúc này, Thành Nghiệp Nam đã ra khỏi cửa quán bar. Gió rét thấu xương ở đầu đường giúp đầu óc anh ta tỉnh táo hơn.


Anh ta nấc một hơi rượu rồi tự giễu, “Hình như trừ uống rượu ra thì anh cũng chẳng làm được chuyện gì cả.”


Hai ngày trước ở bệnh viện, anh ta có đến phòng bệnh của cô.


Lúc đó cô còn đang ngủ say, dù mang thai vẫn phải chịu đựng đủ loại giày vò.


Mà Thành Nghiệp Nam cho rằng, toàn bộ những thứ này đều là do mình mang tới cho cô.


Bởi vì bị hạn chế đủ thứ, cũng gặp phải rất nhiều chèn ép trong tình trạng rối loạn của Thiên Thừa Entertainment hiện nay, cho nên mình không thể bảo vệ cô ấy.


Không phải anh ta chưa từng nghĩ tới chuyện rời đi, nhưng anh ta đã ký hợp đồng mười năm với Thiên Thừa Entertainment, bây giờ mới là năm thứ tư thôi.


Mà tiền vi phạm hợp đồng đắt đỏ khiến anh ta bị đè ép không thở nổi, cuối cùng vẫn không có can đảm chiến đấu đến cùng.


Gương mặt say rượu của Thành Nghiệp Nam hơi ửng đỏ, anh ta tựa lưng trên vách tường ngoài cửa quán bar, ngẩng đầu nhìn màn đêm, trong mắt phản chiếu ánh sao.


Bên kia đầu dây, Nghiên Thời Thất chỉ im lặng mấy giây rồi tiếp tục trêu chọc, “Em đã hợp tác với anh rất nhiều năm mà chưa từng thấy anh chán chường đến thế này bao giờ.”
Nguồn : ngontinh hay.com
“Em đừng mỉa mai anh. Hôm nay gọi điện cho anh có gì không?” Thành Nghiệp Nam sâu kín hỏi một câu.


Nghiên Thời Thất hít sâu một hơi, ngón tay mân mê chăn phủ trên đùi, “Có lẽ em phải rời đi một thời gian, cho nên trước khi đi có mấy chuyện cần nhờ anh xử lí giúp!”


“Rời đi? Đi đâu? Phải đi bao lâu?”


Lời cô nói ra quá đột ngột khiến Thành Nghiệp Nam không phản ứng kịp.


Nghiên Thời Thất không trả lời thẳng, mà nói: “Rời đi một thời gian xem như nghỉ ngơi dài hạn ấy mà. Cho nên, anh có thể đề nghị Thiên Thừa cắt hợp đồng đại diện với quảng cáo của em. Mà anh cũng đừng bận lòng quá. Em có thể bắt tới tay, cho dù bọn họ có cắt đi thì em cũng có thể lấy về được.”


Thành Nghiệp Nam im lặng một hồi lâu. Sự ngột ngạt đè nén trong tim khiến anh ta không thở nổi, cả buổi sau mới khàn giọng hỏi: “Em cần anh làm gì? Em nói đi, dù có liều mạng thì anh cũng sẽ làm cho em!”


Anh ta còn có một cái mạng có thể bước vào dầu sôi lửa bỏng vì cô.


Nghiên Thời Thất bị giọng điệu nghiêm túc của anh ta làm cho giật mình, “Anh làm sao vậy, nói nghiêm trọng thế làm gì. Hai chúng ta hợp tác đã lâu, em có bao giờ bảo anh liều mạng đâu chứ.”


“Thật ra thì cũng rất đơn giản. Mạng lưới giao thiệp của anh rộng, cho nên em nhờ anh dành thời gian đi đăng kí một văn phòng làm việc cho em. Còn tên thì cứ đặt là… Studio Tứ Thất đi.”


“Thứ hai, anh để ý hai chân của Bùi Đường giúp em. Trong thời gian em rời đi, anh có thể liên lạc điện thoại với em bất cứ lúc nào. Bây giờ em đang lo chân anh ta sẽ có vấn đề. Thứ ba…”


Nghiên Thời Thất còn chưa nói xong thì Thành Nghiệp Nam đã hừ lạnh, “Em quan tâm tới anh ta làm gì? Cho dù chân anh ta có làm sao thì cứ lấy chân anh đền cho anh ta là được rồi. Dù anh ta có cứu em thì em cũng không cần phải trả ơn cho anh ta đâu.”


“Em biết, nhưng thứ em lo lắng là… Anh ta sẽ dùng chân của mình để rêu rao!” Nghiên Thời Thất bĩu môi, bất đắc dĩ bày tỏ nỗi lo lắng sâu trong lòng mình.


Với sự hiểu biết của cô về Bùi Đường thì chuyện này rất có khả năng sẽ xảy ra.


Nhất là ngày đó ở trong phòng bệnh, bác sĩ vô cùng sốt ruột bảo anh ta thử cảm nhận hai chân, nhưng Bùi Đường lại làm như không nghe thấy, cứ kêu gào tên cô, nên cô nghi là anh ta tự vẽ chuyện quá cao.
Bình Luận (0)
Comment