Người Dấu Yêu

Chương 801

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 801 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 801TẬP ĐOÀN TẦN THỊ CÓ NỘI GIÁN!
Tần Bách Duật ôm cô đi, kéo ghế dựa ra cho cô rồi nói: “Không tính là sớm, nấu cơm không mất nhiều thời gian, lại đây ngồi đi.”


Nghiên Thời Thất ngồi luôn xuống ghế anh kéo ra, ngước lên dán mắt vào người anh.


Đèn dây đốt trong phòng bếp rất sáng, soi rõ ràng sắc xanh nơi khóe mắt anh.


Suốt cả một ngày một đêm, anh dường như chưa nghỉ ngơi gì cả.


“Sao lại nhìn anh như vậy?” Tần Bách Duật ngồi xuống đối diện cô, ngước mắt lên liền thấy cô đang nhìn mình.


Nghiên Thời Thất mím môi, bê bát cơm lên, hỏi: “Có phải chuyện công ty rất khó giải quyết không anh?”


Tần Bách Duật cầm đũa gắp một miếng măng cho cô, “Không tính là khó giải quyết, chỉ là do tình huống phát sinh đột ngột mà thôi. Qua vài ngày sẽ không còn bận như thế nữa, anh cũng có thể ở bên em nhiều hơn.”


“Em không cần anh ở bên em. Chỉ là… chuyện mất gói thầu đất kia có ảnh hưởng lớn tới Tần thị không?” Nghiên Thời Thất vẫn không nhịn được, hỏi thẳng ra lo lắng trong lòng.


Tần Bách Duật đang gắp thức ăn bỗng khựng lại, ánh mắt lộ vẻ hứng thú, “Làm sao em biết được Tần thị mất thầu đất?”


Nghiên Thời Thất cúi đầu cắn măng, lẩm bẩm: “Báo đưa tin.”


Anh nghe vậy, liền đặt bát đũa xuống, rồi chống tay xuống bàn, ung dung hỏi: “Lo lắng cho thành công của Tần thị sao?”


“Đương nhiên là không phải rồi! Em chỉ lo lắng cho anh thôi!” Nghiên Thời Thất giận dỗi lườm anh, thuận tay đặt bát đũa xuống.


Hai người ngồi trước mặt nhìn nhau, ánh mắt chân thành thẳng thắn.


Tần Bách Duật giơ cánh tay lên, vươn qua bàn vuốt ve khuôn mặt cô, giọng nói đĩnh đạc làm người ta yên lòng, “Đừng lo lắng, chỉ là một mảnh đất mà thôi, không ảnh hưởng gì lớn tới Tần thị cả.”


Hừm, quả nhiên là Tần thị có nền tảng!


Đáy mắt Nghiên Thời Thất hiện lên vẻ tinh ranh. Lúc cúi đầu tiếp tục ăn cơm, cô giả vờ như vô ý mà hỏi thăm: “Em xem báo thấy công ty đoạt thầu đất lần này của Tần thị tên là Bất động sản Kỳ Hằng gì gì đó. Công ty có thể cướp đi bát thịt trong tay Tần thị là công ty có lai lịch như thế nào?”


Cô vừa dứt lời, trong phòng khách chợt hoàn toàn yên tĩnh.
Vietwriter.vn
Nghiên Thời Thất cắn chiếc đũa nhìn về phía anh. Dưới ánh đèn, Tần Bách Duật không hề thay đổi vẻ mặt, trong mắt vẫn là ý cười ấm áp như mùa xuân, “Mấy cái này cũng là xem tin tức biết?”


“Vâng, báo đăng tin không đủ chi tiết, chỉ nói là Bất động sản Kỳ Hằng đoạt gói thầu mảnh đất của Tần thị, còn nói bọn họ là nhân tài mới xuất hiện trong ngành bất động sản năm nay. Tờ báo đăng tin kia hình như có tên là Bất động sản Express gì gì đó.”


Để tăng thêm độ tin cậy cho lời nói của mình, Nghiên Thời Thất kể chi tiết nội dung trên trang tin chiều nay mới đọc được.


Tần Bách Duật cong môi, ý cười rất nhạt, “Một chú ngựa ô bứt tốc được trong một cuộc đua chỉ là một lần vụt sáng. Nhưng đẳng cấp phải là khả năng giữ vững được vị trí đứng đầu. Một lần đột phá vòng vây, không được tính là đáng kể.”


Lời nói này lại có vài phần sâu sắc.


Ánh mắt Nghiên Thời Thất lóe lên, “Truyền thông nói trong cuộc đấu thầu đất lần này, Bất động sản Kỳ Hằng trả giá cao hơn Tần thị chỉ có một trăm tệ, em cảm thấy… không bình thường.”


“Vì sao lại thấy không bình thường?” Mắt Tần Bách Duật lóe lên tia ý nhị.


Anh hỏi ngược lại cô mà giống như là cố ý kiểm tra cô.


Nghiên Thời Thất có chút kiêu ngạo hếch cằm lên nói, “Theo hiểu biết của em, bộ phận gọi thầu có liên quan sẽ đưa ra một con số dự thầu, nếu không thì cũng sẽ đưa ra báo giá thấp nhất. Tất cả công ty dự thầu đều phải báo giá đấu thầu cho bộ phận mở thầu trước khi đấu giá. Như vậy, cho dù hai công ty có thực lực và kinh nghiệm tương đương, thì chênh lệch giá thầu cũng không thể giới hạn xuống mức một trăm tệ được. Theo em thấy, trừ khi là trong công ty đối phương có người bản lĩnh đội trời vá đất, nếu không thì… là trong Tập đoàn Tần thị có nội gián.”


Câu cuối cùng mới là trọng điểm mà Nghiên Thời Thất muốn nói!
Bình Luận (0)
Comment