Người Dấu Yêu

Chương 689

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 689 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 689ĐÚNG LÀ FAN NÃO TÀN!
Đoan Mộc Ngạc hừ một tiếng, ánh mắt sáng quắc nhìn Đoan Mộc Sênh, vừa bất đắc dĩ vừa đau đầu.


Đối với đứa con trai này, có lẽ chênh lệch gần sáu mươi tuổi nên khoảng cách thế hệ giữa ông cụ và cậu con trai thật khó vượt qua như rãnh trời và khe núi.


Nhất là hiện giờ những thứ thanh thiếu niên ngày nay theo đuổi cũng chính là điều Đoan Mộc Ngạc chinh chiến cả đời không ưa.


Mà Đoan Mộc Sênh lại quá nhỏ tuổi, tính cách hoạt bát, khó tránh khỏi có nhiều cử chỉ hành động khiến ông cụ không vừa mắt.


Bởi vậy, Dung Uẩn đã trở thành cầu nối giữa hai người. Tuy nhiên vì thân phận lúng túng của bà ta nên nhiều lúc bà ta chỉ có thể đứng ở thế ba phải.


Lúc này, Dung Uẩn vừa dứt lời, thấy ông cụ không phản bác, bà ta lập tức gọi Đoan Mộc Sênh, “Tiểu Sênh, mau lại đây, chẳng phải con nói có quà tặng hai cháu gái sao?”


Đoan Mộc Sênh đứng trước bàn gật đầu, sau đó ôm lấy quyển vở trong lòng, chậm rãi đi về phía Nghiên Thời Thất.


Đoan Mộc Sênh là con thứ tư nhỏ nhất trong nhà, thậm chí còn nhỏ hơn con trai cậu Lãng những mười tuổi. Cho nên cậu ra mặt tặng quà, mọi người đều đổ dồn tầm mắt về phía cậu.


Còn mấy người cậu khác thì ung dung cầm tách trà nhấp một ngụm.


Dù sao, mặc kệ thằng nhóc này tặng thứ gì, chắc chắn không thể so bì với thứ họ tung ra.


Người vui mừng nhất, không ai hơn là cậu Tranh!


Còn có ai có thể tặng hai chiếc máy bay nữa!


Mọi người đều ôm suy nghĩ khác biệt yên lặng chờ đợi. Đoan Mộc Sênh càng đến gần Nghiên Thời Thất, vành tai của cậu càng đỏ bừng.


Trái tim kia cứ đập thình thịch mãi, có khi cổ họng to hơn một chút là có thể nhảy ra.


Bấy giờ, cậu đứng lại trước mặt Nghiên Thời Thất, hồi hộp chớp mắt không ngừng, hai tay siết chặt cuốn sổ nhỏ trong lồng ngực, do dự nên mở miệng ra sao.


Nghiên Thời Thất nhìn nét mặt này của cậu thì cười nhẹ, cũng đứng dậy.


Cô liếc cuốn sổ trong lòng Đoan Mộc Sênh, dịu dàng nói: “Cậu Út, xin chào!”


Vướng mắc tình hình hiện giờ và thân phận, dù đối phương nhỏ tuổi hơn, cô vẫn phải khách sáo xưng hô một tiếng “cậu Út”.


Dù gì vẫn là nhóc con choai choai, đối mặt với thần tượng mình luôn nhớ mong thì trong lòng sục sôi nổi bong bóng. WebTru yenOn linez . com


Cậu ta hít sâu, đột nhiên nghe thấy Nghiên Thời Thất gọi mình, vội vàng cầm sổ xua tay, “Không cần, không cần, Tiểu Thất, cô cứ gọi Tiểu Sênh là được!”


Cậu cũng không muốn quan trọng hóa vai vế của mình đâu, vì như thế sẽ vô tình kéo giãn khoảng cách giữa mình và nữ thần!


Cậu vừa dứt lời, sắc mặt của Dung Uẩn thay đổ. Bà ta chưa kịp lên tiếng nhắc nhở thì Đoan Mộc Ngạc đã dằn mạnh đũa xuống, “Làm càn! Vai vế luân thường, sao có thể coi như trò đùa!”


Đoan Mộc Sênh bị dọa run rẩy, trề môi nhìn trộm ông cụ, không dám nói nhiều, đành dúi cuốn sổ nhỏ vào lòng Nghiên Thời Thất, “Tiểu Thất, trong cuốn sổ này có hơn một nghìn hai trăm tài khoản, đều là những người trước kia từng bôi nhọ cháu trên mạng. Cậu đã ghi lại cả rồi, tặng cho cháu, để công ty cháu khóa tài khoản của họ lại!”


Mọi người: “…”


Đoan Mộc Sênh lúc này giống như một đứa bé thích thù dai, giận dữ chỉ vào cuốn sổ nhỏ, nói những lời làm người ta kinh sợ.


Mặt ông cụ Đoan Mộc Ngạc đanh lại!


Đây là quà ư?! Thằng oắt con này đúng là hay lắm! Làm ông mất sạch mặt mũi!


Đoan Mộc Ngạc quá đỗi tức giận, ngay cả Dung Uẩn cũng hoảng hốt vỗ ông một cái.


Lúc này không một ai lên tiếng, Nghiên Thời Thất cầm cuốn sổ, nhẹ nhàng vuốt ve tấm bìa, ánh mắt long lanh nước, vui vẻ nhận lấy, “Cảm ơn cậu Út, món quà này… cháu rất thích!”


Cô biết đây chính là tấm lòng của Đoan Mộc Sênh, ngoài kinh ngạc thì quả thật rất xúc động.


Đúng là fan não tàn, đóng dấu thôi!
Bình Luận (0)
Comment