Người Dấu Yêu

Chương 463

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 463 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





NỒI NÀO VUNG NẤY!
Đại Trần nhận một bao thuốc Ôn Tranh ném qua, cười hì hì bóc lớp nilon ra, “Đội trưởng, em nói chị nghe, đôi vợ chồng kia đúng là chịu vung cho con bé họ Ôn lắm. Hai ngày nay bọn em lén lút theo họ, thấy họ mua rất nhiều thuốc bổ, sau đó gửi tới nhà họ Ôn hết. Hơn nữa, hầu như mỗi ngày bọn họ đều phải đến cửa nhà kia loanh quanh một vòng. Đội trưởng, hai người này có quan hệ thế nào với con bé họ Ôn kia vậy? Họ quan tâm đến cô ta thái quá thì phải?”


Ôn Tranh bắt tréo chân phải lên chân trái, nghe Đại Trần nói xong thì cười lạnh, “Nồi nào vung nấy.”


“Ố ồ!” Đại Trần gật đầu như thật, đằng nào anh ta cũng không hiểu, nhưng nghe là biết ngay chẳng tốt đẹp gì rồi.


Tiều Lục còn đang ngồi bên cạnh gõ phím, bấm mạnh phím Enter, trong mắt vằn tia đỏ, nhíu chặt mày, “Đội trưởng. Mẹ nó chứ máy nghe lén chúng ta cài trong phòng bệnh kia đều bị thiết bị chặn sóng làm nhiễu rồi, không nghe được gì cả.”


“Bụp.” Bao thuốc lá trong tay Ôn Tranh bị cô bóp nát, “Một câu cũng không nghe được?”


Chuyện này nằm ngoài dự tính của cô!


Ôn Tri Diên phát hiện máy nghe trộm nên dùng máy nhiễu sóng ư?


Tiểu Lục cũng rất ảo não giật giật tóc mình, “Em đang cố gắng khôi phục dữ liệu thu được, nhưng bị nhiễu quá, hầu như không nghe được tiếng gì cả.”


Cậu ta đã bận rộn suốt hai ngày rồi. Sau khi Ôn Tri Diên xuất viện, cậu ta liền lén chạy vào lấy máy nghe trộm, kết quả về tới kho hàng mới phát hiện dữ liệu lưu trữ đều bị làm nhiễu…


Mà càng khiến người ta ngạc nhiên là, Ôn Tri Diên nhập viện là đã mở thiết bị nhiễu sóng từ ngày đầu tiên, tâm tư kín đáo như vậy khiến Tiểu Lục cảm thấy hơi đáng sợ.


Con cháu nhà bình thường ai lại dùng máy nhiễu sóng bao giờ?


Rốt cuộc là làm bao nhiêu chuyện dơ bẩn xấu xa mới sợ người ta nghe được thế?


“Bỏ đi!” Ôn Tranh ném bao thuốc bị bóp nát xuống đất, “Nếu cô ta đã chuẩn bị trước thì chắc chắn sẽ không lưu lại dấu vết đâu.”


Chẳng qua là, cô đã đánh giá thấp tâm cơ của Ôn Tri Diên bây giờ.


Cả kho hàng chìm vào yên tĩnh trong một thoáng ngắn ngủi.


Không lâu sau, Ôn Tranh đứng lên khỏi chiếc ghế gấp, nhìn ba người Tiểu Lục, hạ giọng nói: “Hai ngày nữa nhà chính nhà họ Ôn sẽ tổ chức tiệc tối, mọi người tìm biện pháp trà trộn vào đi. Tiểu Lục đi làm quen địa hình một chút, trông coi Ôn Tri Diên cho kĩ. Cô ta làm bất cứ động thái nhỏ nào cũng phải báo cho tôi.”


Ba người đáp lời, Ôn Tranh liếm môi, lạnh mặt rời đi.


Chẳng hiểu sao trong lòng cô rất bất an. WebTru yenOn linez . com


Hai ngày nữa, cô và Nghiên Thời Thất lên kế hoạch để Ôn Tri Diên phải lộ nguyên hình trong tiệc mừng thọ. Nhưng qua mấy lần đối đầu, cô nhận ra Ôn Tri Diên sâu không lường được.


Năm năm cô không ở nhà họ Ôn, có rất nhiều chuyện không thể tìm hiểu được nữa.


Nhưng rõ ràng, địa vị của Ôn Tri Diên ở nhà họ Ôn bây giờ càng ngày càng vững chắc. Kể cả thật sự có thể chứng minh cô ta không phải con cháu nhà họ Ôn, thì tình cảm yêu chiều nhiều năm như vậy làm sao có thể mất đi trong một sớm một chiều?


Chưa kể cô ta còn là niềm kiêu hãnh trong lớp con cháu đồng lứa nhà họ Ôn…


***


Ôn Tranh mang tâm trạng nặng trĩu rời khỏi kho hàng, bước một mình chậm chạp trên con đường vắng ngắt rất lâu.


Cô đang nghĩ, mọi chuyện đã sắp xếp, có còn sơ hở nào hay không?


Nơi này là ngoại ô Đế Kinh, không có một bóng người, còn chưa mở rộng xây dựng.


Trên đường, ngoại trừ gió lạnh gào thét cũng chỉ có bóng dáng nhỏ gầy của Ôn Tranh.


Gương mặt bị gió thổi hơi cứng lại, cô ngẩng đầu nhìn con đường hoang tàn dài như vô tận phía trước, suy nghĩ xem có nên gọi taxi hay không.


Vừa nghĩ tới đây thì cô bỗng nghe thấy tiếng động cơ ô tô vang lên từ phía sau…
Bình Luận (0)
Comment