Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4649

Chương 4649

Tiếp theo sẽ xuất hiện rất nhiều võ kỹ kiệt xuất và phi thường.

Chỉ trong một giờ, hơn năm trăm người đã tụ tập tại đây.

Khung cảnh thật sôi nổi và sống động.

“Sắp đến giờ rồi!”

Lúc này trên chiếc thuyền lớn nhất, một ông lão mặc áo đỏ, râu dài, đi tới mũi thuyền, hô lớn.

Giọng nói của ông ta không lớn, nhưng mọi người đều nghe rất rõ ràng.

“Bái kiến Hồng Vũ minh chủ!”

Mọi người hô lớn.

“Các vị nghĩa sĩ không cần khách khí!”

Hồng Vũ minh chủ bình tĩnh nói.

“Cảm ơn minh chủ!”

“Hôm nay mọi người đã hưởng ứng lời kêu gọi của tôi, đứng lên vì đất nước khiến tôi vô cùng cảm kích! Tôi xin cảm ơn tất cả các vị!”

Nói xong, Hồng Vũ minh chủ cúi người thật sâu.

Vô số võ giả xúc động.

“Thưa các vị, bây giờ võ thuật đang lâm nguy, tổn hại đến uy danh đất nước! Võ giả chúng ta không thể ngồi yên! Tôi sẽ không nói nhiều nữa, chắc các vị đều hiểu mình đang làm gì, chỉ mong các vị đừng hối hận! Hãy cùng tôi giết kẻ địch! Bảo vệ võ thuật Long Quốc!”, Hồng Vũ minh chủ nói lớn.

“Quyết tâm bảo vệ võ thuật!”

Mọi người hô lớn.

Âm thanh vang trời.

Hồng Vũ minh chủ hài lòng gật đầu, nghiêng đầu hỏi: “Thần y Lâm đến chưa?”

Đợi một lúc mới có người trả lời.

“Thưa minh chủ, thần y Lâm vẫn chưa tới!”

“Cái gì?”

Hồng Vũ minh chủ nhíu mày: “Sắp đến giờ rồi! Nếu cậu ta không tới thì chúng ta làm sao bây giờ? Mau thông báo cho thần y Lâm, bảo cậu ta mau tới đây, tôi sẽ hỗ trợ cậu ta nhập cảnh!”

“Thưa minh chủ, tôi không liên lạc được với thần y Lâm!”

“Trên mạng có rất nhiều người nói thần y Lâm là tên nhát gan, không dám tới!”

Có người nói.

“Khốn nạn! Đại trượng phu vì nước vì dân! Chuyện lớn như vậy mà cậu ta có thể sợ hãi sao? Tôi đã phái người phát thẻ lệnh Hồng Vũ đến Dương Hoa rồi! Sao cậu ta có thể không tới?”, Hồng Vũ minh chủ tức giận quát.

“Minh chủ, bây giờ nói gì cũng vô dụng! Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, nếu thần y Lâm không đến thì chúng ta phải làm sao?”, một người phụ nữ che mặt hỏi.

Minh chủ Hồng Vũ nhíu mày, không nói gì.

Lúc này, một giọng nói bình tĩnh mang lên.

“Vậy thì để tôi đi! Ông hãy yểm hộ cho tôi, giúp tôi nhập cảnh!”

“Ai thế?” Hồng Vũ minh chủ vô thức quát lớn.

“Phương Kỳ Lân!”

“Phương Kỳ Lân?”

Bình Luận (0)
Comment