Ngọt Ngào Trọn Vẹn

Chương 100

Giải trí Nhất Thiên cũng không phải chỉ có hư danh, hành động cực nhanh, trực tiếp gửi thư từ luật sư tới công ty giải trí của Chân Tịch, yêu cầu Chân Tịch và tài khoản marketing phải xóa bài đăng trên Weibo, đồng thời phải đưa ra tuyên bố xin lỗi. 

Cộng đồng mạng chờ xem kịch vui, kết quả đợi nửa ngày, cũng không thấy Chân Tịch đáp lại.

Ngay trong lúc mọi người đang giấy lên làn sóng thảo luận, rốt cục Chân Tịch cũng không chịu nổi áp lực, lặng lẽ lên mạng. 

Chậm hơn một chút so với thời điểm công ty quản lý tài khoản marketing mà Chân Tịch hợp tác đưa ra lời xin lỗi. 

Không chỉ như vậy, công ty chủ quản còn tuyên bố, bởi vì lý do cá nhân, Chân Tịch tạm thời rời khỏi công ty, những lịch trình hoạt động sắp tới sẽ không tham gia nữa, về việc có thể trở lại hay không thì còn chưa quyết định. 

Ngay sau đó, Chân Tịch cũng đưa ra một thông báo xin lỗi chính thức trên Weibo. 

Trên tài khoản Weibo, những nội dung được đăng tải trước đó đã bị xóa sạch, chỉ còn bài đăng xin lỗi. 

Chân Tịch thừa nhận và xin lỗi về việc mình đã tìm ký giả và cẩu tử để bôi đen Biên Lê, hơn nữa còn mua hot search, mua bình luận, cũng bày tỏ bản thân sẽ phục tùng theo quyết định của công ty. Nói dễ nghe thì tạm thời rời khỏi công ty, nhưng trên thực tế chính là công ty lộ mặt, thu hồi Weibo lại, cũng không khác gì che giấu. 

*Cẩu tử: Paparazzi hay còn gọi là những tay săn ảnh

Sau này có như thế nào, cũng sẽ không nhấc lên nhiều sóng gió nữa.

Biên Lê lên vừa nghe đến đây, có chút líu lưỡi.

Cô không nghĩ tới Chân Tịch có thể làm tới bước này. Ngoại trừ có vài lúc nói châm chọc qua lại nhau vài câu nhưng cũng thật sự không có gì. 

Tuy Biên Lê và Chân Tịch không hợp nhau nhưng cũng hoàn toàn không phải là quan hệ thù địch gì. Trước đây tốt xấu gì thì khi gặp mặt cũng nói với nhau mấy câu, mặc dù cũng không phải thật tâm nhưng việc Chân Tịch làm lần này thực sự có chút quá đáng.  

Tìm người bôi đen cũng thôi đi, còn cố mua hot search nữa.

Khi nghĩ lại tỉ mỉ thì tất cả cũng đều để lại manh mối. Ngày cô và Biên Trần Ngôn cùng nhau về nhà vừa vặn chính là kỳ thi cuối kỳ của học viện điện ảnh Thịnh Minh. Chân Tịch và cô ta xuất thân từ cùng một học viện điện ảnh, lại là đồng niên, phải thi tốt nghiệp cùng nhau. 

Bị cô ta nhìn thấy lại trở thành hiểu lầm, sau đó mới xảy ra một loạt chuyện như vậy. 

Biên Lê bĩu môi, về sau vẫn nên phòng bị người khác một chút, cô cảm thấy sau này chuyện của cô và Hạ Vân Tỉnh cần tém tém lại một chút. 

Ít nhất không cho đám truyền thông có cơ hội phóng đại, người nhẹ dạ cũng hơi nhiều. 

Tóm lại chuyện yêu đương không nên cho người khác thấy, giống như người ta uống nước, nóng lạnh tự biết, chuyện tình cảm cũng tương tự như vậy. 

Tuy nhiên, cho dù cô nghĩ như thế, nhưng quay đầu lại cô vẫn bị động bị đưa lên. 

Việc cô và Hạ Vân Tỉnh nhảy song ca trở thành đề tài hot trên mạng. 

Giải trí Nhất Thiên trực thuộc tập đoàn Thẩm Thị, từ khi thành lập tới nay, công việc trọng điểm vẫn luôn là thúc đẩy và đào tạo nghệ sĩ từ nhiều lĩnh vực khác nhau. Mà bởi vì quy mô của công ty lớn, có nhiều tài lực, mới mở thêm chi nhánh. 

Mà Nhất Thiên tự đầu tư các dự án phim truyền hình, khai thác nghệ thuật, kể cả đưa vào hoạt động truyền thông đối với những nghệ sự dưới chướng. Những năm gần đây, những tác phẩm chất lượng đều xuất phát từ Nhất Thiên. Hình thức hoạt động của công ty và sự cải cách phát triển làm cho Nhất Thiên trở thành công ty dẫn đầu lưu lượng ở giới giải trí trong nước nhiều năm qua. 

Sự nghiệp của các minh tinh ở Nhất Thiên không ngừng phát triển kéo theo lĩnh vực thần tượng cũng nghênh đón sự bạo phát về lưu lượng. 

Không chỉ riêng nhóm ACE nổi đình nổi đám đứng đầu nhóm nam trong nước, sau đó còn có nhân tài Gemini mới xuất hiện, là nhóm nữ cạnh tranh vị trí đầu tiên.

Hai nhóm đều trở thành động lực cho các thần tượng trong công ty giải trí Nhất Thiên. Sau này, Nhất Thiên sẽ mở rộng tìm kiếm thực tập sinh trên toàn thế giới. Cấp cao của công ty thương lượng mãi, quyết định giao việc quảng bá cho các thành viên trong hai nhóm, lần này thu hút càng nhiều nhân tài thực tập sinh càng tốt. 

Thế nhưng xét thấy ví dụ về Hạ Vân Tỉnh và Biên Lê, Nhất Thiên đặc biệt đưa ra thêm một quy định, những nghệ sĩ trong cùng một công ty không được công khai tuyên bố yêu đương. 

Thực ra công ty cũng có lệnh cấm yêu đương, nhưng giống như là bị lãng quên, nhiều người ẩn giấu cực sâu.

Địa điểm quay video tuyên truyền tuyển thực tập sinh toàn cầu lần này được thực hiện ở nhà lớn của Nhất Thiên, vẫn là khu nhà kính sáng giá đã tiêu tốn rất nhiều tiền trước đây. 

Trước kia lén lút không đề cập tới, bây giờ ở công ty thoải mái công khai, Hạ Vân Tỉnh và Biên Lê như thể một đôi, cho nên đương nhiên được chọn làm hai người chủ lực. Việc quay phim do tổ đạo diễn tiến hành quyết định, đã bố trí tuyên truyền dự án nhảy song ca của hai người. 

Ban đầu Biên Lê cho rằng hai người sẽ được tách ra huấn luyện, sau đó bộ phận nam nữ sẽ tiến hành quay riêng lẻ để tuyên truyền. 

Bởi vậy, cho dù phòng luyện tập của hai nhóm ở đối diện nhau nhưng cô cũng không muốn quấy rầy Hạ Vân Tỉnh. Lại nói, từ khi vì bận rộn mà tách ra, hai người cũng chưa từng gặp mặt, bây giờ đến cả liên hệ bằng điện thoại cũng ít hơn nhiều. 

Biên Lê biết Hạ Vân Tỉnh sẽ tới công ty, nhưng vẫn luôn ôm chặt nỗi nhớ nhung, tự khắc chế bản thân. Kỳ thực, Hạ Vân Tỉnh luôn luôn bận rộn, sau khi quay xong video tuyên truyền, anh còn phải về đội ngũ của ACE. 

Có điều mặc dù không gặp mặt nhau trước đó, Biên Lê cũng biết rõ ý nghĩ của Hạ Vân Tỉnh, anh đã đề cập với cô về tương lai. 

Thời gian trước, Hạ Vân Tỉnh cũng đã đề xuất với công ty, xóa bỏ studio làm việc cá nhân trực thuộc Nhất Thiên của Hạ Vân Tỉnh, chuẩn bị tự mở thương hiệu riêng, lập ra phòng chế tác. Nhất Thiên đương nhiên vẫn còn đang thương thảo, chưa đưa ra câu trả lời chắc chắn và quyết sách. 

Quá trình chờ đợi cũng không khó khăn là bao, bởi vì cho dù Nhất Thiên có đáp ứng luôn, thì việc thành lập thương hiệu cá nhân cũng cần chuẩn bị trong thời gian lâu dài, chắc chắn không thể một lần có thể xong. 

Biên Lê ôm ý nghĩ như vậy, đương nhiên cũng có thể hiểu cho anh, cũng không muốn làm phiền anh.  

Nào ngờ, không bao lâu sau khi giáo viên dạy vũ đạo đang hướng dẫn khởi động, cửa lớn phòng luyện tập của Gemini chậm rãi bị đẩy ra.

Hạ Vân Tỉnh vuốt cằm quay về phía giáo viên, chào một tiếng: "Chào cô giáo.”

Đã lâu không gặp, Biên Lên gần như không còn nhận thức được cảm giác đứng chung một chỗ như thế. 

Bóng người thanh niên cao lớn, hiên ngang như cây tùng, trên mặt vẫn là biểu cảm mà cô quen thuộc.

Xa nhau đã lâu, ngay cả bản thân Biên Lê cũng suýt nữa quên quãng thời gian hai người đã bao lần gắn bó. 

Hạ Vân Tỉnh nhìn thấy ánh mắt ngẩn ngơ, sững sờ của cô gái nhỏ trong lúc này, đi lên phía trước, nắm lấy khuôn mặt nhỏ của cô, hơi cúi người, phối hợp khom lưng xuống ngang tầm mắt với cô: “Sao thế, không nhận ra anh?” 

Biên Lê ngờ ngợ nhìn đường nét trên mặt Hạ Vân Tỉnh, chỉ cảm thấy anh gầy đi không ít, những đường nét trên mặt đã gọn gàng sắc nét hơn nhiều. Khuôn mặt điển trai gần trong gang tấc, cô có thể cảm nhận được hơi thở như nước sông băng hòa tan của anh, sạch sẽ, thơm tho. 

Chàng trai của cô.

Vẫn ngay thẳng như lúc ban đầu, cũng vẫn mang theo vẻ tươi mát của mùa xuân mới khi tuyết vừa tan.

Lạnh lẽo trong veo, nhưng lại mang theo sự ôn nhu dịu dàng làm tim đập thình thịch.

Nhịp tim của Biên Lê bỗng dưng đập nhanh, cô đẩy Hạ Vân Tỉnh một cái, chuyển tầm mắt về phía giáo viên vũ đạo. 

Từ lúc Hạ Vân Tỉnh bắt chuyện xong, giáo viên vũ đạo mắt nhìn thẳng, hướng lên bầu trời ngắm phong cảnh, không nhìn hai người. 

“Anh... Sao lại đến đây?"Biên Lê có chút quẫn, càng đẩy lại càng bị Hạ Vân Tỉnh kéo trở lại.

Cô nhịn một chút, không nhịn được, cầm ngón tay út của anh, bẻ cong mấy đốt ngón tay.

Rất lấy lòng anh.

“Làm video tuyên truyền, anh với em sẽ có một cảnh quay chính kéo dài một phút rưỡi.” Hạ Vân Tỉnh lời ít mà ý nhiều, trực tiếp nắm chặt móng vuốt nhỏ của Biên Lê.

“Ồ, hóa ra là như vậy sao? Em nhầm... Vậy anh...” Biên Lê còn có rất nhiều lời muốn nói với anh, nhưng mà trong phòng luyện tập còn có giáo viên vũ đạo, sau đó còn phải huấn luyện, nói không hết được. 

Cô đã điều chỉnh lại tâm lý của mình rất nhanh: "Vậy chúng ta bắt đầu huấn luyện đi."

Hạ Vân Tỉnh liếc nhìn mắt cô, hiểu rõ ý tứ của Biên Lê.

Tiểu cô nương nhớ anh.

Anh cũng vậy.

Giáo viên vũ đạo thấy thế, cuối cùng cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, lúc trước phái cô đến, đáng ra cô không nên nhận nhiệm vụ này.

Cô giáo ở trong nghề đã mười mấy năm, trước kia còn trẻ luôn là người nhảy dẫn đầu, bây giờ đã từng trải, ở Nhất Thiên chủ yếu dạy khiêu vũ và dạy nhảy. 

Cô cũng không nghĩ rằng cô có thể một mình dạy nhảy cho một đôi tình nhân.

Lại còn là vũ khúc song ca.

Giáo viên vũ đạo vừa định cho hai người làm nóng trước, thực hiện vài động tác chuẩn bị, vừa giơ tay nhìn đồng hộ thì cau mày.

“Đến giờ ăn trưa rồi, hai người đi ăn cơm trước đi, có điều lát nữa không thể đến quá muộn, sau khi ăn xong nghỉ ngơi nửa tiếng là đến giờ huấn luyện, chúng ta còn phải chọn bài nhạc cho vũ công." Sau khi giáo viên dặn dò, không cho hai người có cơ hội trả lời, đã nhanh chóng không còn bóng dáng. 

Biên Lê nghẹn lại một chút, quay qua Hạ Vân Tỉnh, hai mắt nhìn nhau.

Bởi vì đang ở công ty, hai người Biên Lê và Hạ Vân Tỉnh trực tiếp xuống phòng ăn cho nhân viên ở dưới lầu dùng cơm.  

“Anh cũng rất biết chọn thời gian, vừa đến đã ăn cơm luôn. "Biên Lê đi từng bước rập khuôn theo Hạ Vân Tỉnh, mềm giọng mở miệng.

“Thế thì em cũng vậy.” Hạ Vân Tỉnh vì phối hợp với bước đi của Biên Lê, bước chân chậm rãi, cố gắng trì hoãn tốc độ. 

Nhưng mà tiểu cô nương giống như đi sau anh vừa vui vẻ, lại dường như có chút giận hờn.

Nhưng đều không giống

Cũng hình như có chút câu nệ.

Lâu ngày không gặp, chim nhỏ Biên Lê, lại thu về trong cái xác tự cường của chính mình. 

Có điều cho dù là Hạ Vân Tỉnh giỏi về hiểu rõ suy nghĩ người khác, cũng có lúc đoán sai. 

Tâm tư của tiểu cô nương là khó đoán nhất.

Biên Lê nào có câu nệ, cô là thẳng thắn.

Cô lộ  nguyên hình rất nhanh, một giây sau đã ôm lấy cánh tay của Hạ Vân Tỉnh, đong đưa qua lại chơi.

“Anh vừa nói cái gì mà em cũng vậy?”

Hạ Vân Tỉnh để mặc cô lay, cúi mặt xuống, giọng nói mang theo dịu dàng mà bản thân anh cũng khó lòng phát hiện: "Em chọn cũng rất giỏi."

Anh dừng một chút, không nhanh không chậm bổ sung: "Em còn có thể cà thẻ của anh, không phải sao?”

Ngữ khí muốn ăn đòn quen thuộc lại trở về.

Biên Lê nghe xong cười lạnh hai tiếng.

Cứ như thế dương dương đắc ý

“Làm sao! Đây là thẻ nhân viên mà!! Chẳng lẽ còn là thẻ đen mạ vàng à!!!

“Anh nghe thấy tiếng cười vừa rồi của em không?” Biên Lê ngẩng đầu nhìn anh một chút, tự mình nói một cách đàng hoàng trịnh trọng: "Em nói cho anh biết một bí mật, giọng cười như vậy, chỉ có người da mặt dày mới có thể nghe được."

Hạ Vân Tỉnh:...

Không biết ngày hôm nay xảy ra chuyện gì, đến giờ ăn cơm, trong phòng ăn của Nhất Thiên không có nhiều người, rất ít nhân viên. 

Có thể là sắp tới đại hội công nhân viên, hoặc là bộ phận kỹ thuật phạm sai lầm nên phải tăng ca. 

Biên Lê cũng không khách khí, lấy khí thế như đi mua túi xách, dùng thẻ nhân viên của Hạ Vân Tỉnh quẹt thẻ như thẻ đen. 

Nhìn một bàn đầy món ăn, cô vùi đầu ăn, không mang theo một chút rụt rè. 

“Ăn ít một chút, lát nữa còn phải tập nhảy."

A... Biên Lê vừa nhai một lúc, quai hàm phình ra.

“Em chuẩn bị đồ đạc trong ký túc xá đi.” Hạ Vân Tỉnh gắp từ trong bát của cô hai miếng phô mai, lại nói: “Biệt thự đó mang tên em.” Biên Lê ngừng lại, nhìn anh gắp mất miếng phô mai, lát sau lại ngẩng mặt lên nhìn anh. 

“Không cần tranh cái này, ý của anh là khi nào thì em chuyển tới đó?”

Biên Lê tiêu hóa một lát: “Được rồi... Chờ tới lúc chúng ta rảnh rỗi thì chuyển tới đó?”

Mặt Hạ Vân Tỉnh dịu hẳn xuống, có vẻ giống như tâm trạng đang rất tốt, cho Biên Lê thêm một chút coi như thưởng.

Đủ bốn miếng phô mai.

Lúc hai người trở lại luyện tập, giáo viên vũ đạo đã trở về. 

Lúc đang làm vài động tác khởi động, cô giáo mở màn hình điện thoại cho hai người tham khảo vài tiết mục nhảy song ca trên mạng.

Có những bài đơn giản tươi mới như ngày hè, có những bản disco cổ xưa, cũng có những bài hát nhảy dài hơi. 

Sau khi xem xong, giáo viên vũ đạo bảo hai người ngồi xuống. "Bài hát dự kiến sẽ như vậy, chọn một kiểu, đến lúc đó sáng tạo một vài điệu nhảy mới trong đó là được”. Biên Lê nghe hết ba bài, đều là những ca khúc song ca nổi tiếng một thời, hiệu ứng biểu diễn của mỗi sân khấu đều không giống nhau. 

“Tôi thấy không ổn rồi, bài nào cũng khá hay." Biên Lê nhíu chặt mi, hiển nhiên đang lo lắng. 

Giáo viên vũ đạo vỗ vỗ sàn nhà: "Tôi nghĩ có thể, nhưng tôi muốn xem cách hai người phối hợp và hiểu ý nhau như thế nào, tìm được cảm giác này mới là quan trọng nhất.”

“Như vậy đi, hai người thảo luận với nhau một chút.”

Video tuyên truyền lần này của Nhất Thiên sẽ được tiến hành đăng tải tại các nền tảng trên toàn cầu, nhất định phải tập trung hết sức và toàn lực ứng phó tất cả, phải hoàn toàn nghiêm túc. 

Biên Lê đến bên cạnh Hạ Vân Tỉnh nói chuyện ríu rít với anh một lúc. 

Có điều Biên Lê cũng chỉ xoắn xuýt một lúc rồi đã nhanh chóng đưa ra lựa chọn. 

Cá nhân cô nghiêng về bài đầu tiên, cảm giác tươi mới ngày hè, giống như chỉ cần nhảy bài này sẽ khiến cho lòng người tươi vui hơn. 

Cả quá trình Hạ Vân Tỉnh không hề mở miệng, hơi ngửa thân người ra sau, hai tay chống lên sàn nhà, cả người lơ đãng không thôi.

Biên Lê nhìn anh một chút, cảm thấy không cần bàn thêm nữa.

Nhưng mà cô vừa định mở miệng, một giây sau đã bị chàng trai này nói trước. 

Giọng nói trầm bổng lười biếng của Hạ Vân Tỉnh vang lên, câu cuối mang theo dư âm sự lười nhác: "Hai chúng tôi đã thảo luận, chọn bài cuối cùng đi."

Mắt Biên Lê choáng váng, cô nhớ không nhầm thì bài cuối cùng chính là: 

Trouble Maker
Bình Luận (0)
Comment