Ngọn Sóng Tình Yêu

Chương 489

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 489

Edit By Tsunami

Kiều Huyền Thạc lấy từ túi bên hông ra một cái hộp nhỏ, mở ra trước mặt Bạch Nhược Hi.

 

Bên trong hộp là một sợi dây chuyền cùng một đôi hoa tai kim cương và một chiếc nhẫn kim cương.

 

Hoa tai và nhẫn được mô phỏng theo hình dạng vĩnh cửu, đem lại cảm giác bộ trang sức này vô cùng hoà hợp.

 

Bạch Nhược Hi nghi ngờ nhìn Kiều Huyền Thạc.

 

“Anh ba, ý của anh là.”

 

Kiều Huyền Thạc làm ấm giọng nói, có chút lo lắng: “Bạch Nhược Hi, hãy lấy anh.”

 

Bạch Nhược Hi lập tức nổi da gà. Đây là lần đầu tiên cô thấy anh chuẩn bị bữa tối,dưới ánh nến lung linh huyền ảo kia là anh đang quỳ gối cầu hôn cô.

 

Cô muốn cười nhưng lại không dám cười, rõ ràng là rất sến nhưng trong lòng lại cảm động, nói: “Anh làm sao vậy? Chúng ta đã đăng ký kết hôn hơn một năm rồi. Làm sao có thể? Đây chính là vợ chồng già cầu hôn sao? “

 

“Nhược Hi, em biết không? Anh vẫn luôn canh cánh trong lòng một việc, đó là không từ thủ đoạn ép em đăng ký kết hôn với anh. Đây không phải là điều anh muốn làm, nhưng anh chưa bao giờ hối hận về việc đó. Nếu thời gian có quay ngược lại, anh cũng sẽ vẫn dùng cách tương tự để buộc chặt em với anh nhưng trong trái tim anh luôn muốn em cam tâm tình nguyện bằng lòng kết hôn với anh. “

 

Bạch Nhược Hi mím môi cười mãn nguyện, rơi những giọt nước mắt hạnh phúc Nơi sâu nhất của trái tim cô đã được anh chạm vào một cách nhẹ nhàng.

 

Có lẽ khi đang mang thai sẽ càng khiến cô dễ khóc như lúc này.

 

Kiều Huyền Thạc, rút nhẫn ra, đặt hộp trang sức kia lên bàn trước, có chút kích động: “Anh nợ em một lời cầu hôn, một hôn lễ, một lời yêu trao cho em.”

 

 

Đây có phải là những gì Kiều Huyền Thạc nói rằng anh nợ cô?

 

Bạch Nhược Hi vừa khóc vừa nói: “Nhờ có anh, em chính là người phụ nữ hạnh phúc và may mắn nhất thế giới. Cảm ơn chồng.”

 

Kiều Huyền Thạc chậm rãi đứng dậy, thân thương hôn lên trán cô rồi đeo sợi dây chuyền cho Bạch Nhược Hi.

 

Bạch Nhược Hi nhìn xuống chiếc nhẫn kim cương trên tay mình, trông nó đẹp lạ thường, toả sáng rực rỡ dưới ánh trăng Kiều Huyền Thạc đeo sợi dây chuyền cho cô, nhẹ nhàng vén tóc hỏi: “Chúng ta tổ chức hôn lễ ở bãi biển, mời bạn bè và người thân yêu thích đi.”

 

Bạch Nhược Hi sờ bụng, nghiêng đầu nhìn Kiều Huyền Thạc: “Anh à, cảm ơn anh, nhưng em muốn đợi ba đứa trẻ chào đời, để chúng biết đi, sau đó chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ.”

 

Kiều Huyền Thạc cúi thấp người xuống nhìn Bạch Nhược Hi, giọng nói như dò hỏi của cô khẽ thì thào: “Anh có muốn ba đứa nhỏ là người tung hoa cho chúng ta không?”

 

“Được rồi, anh sẽ nghe lời em, vẫn còn hai tháng nữa.”

 

Bạch Nhược Hi cảm thấy lo lắng, “Bác sĩ nói, sinh lần đầu rất dễ sinh non, Em sợ… “

Bản Dịch thuộc Truyện One. Xin ghi rõ nguồn.

Bình Luận (0)
Comment