Ngọc Phả Truyền Thư

Chương 8 - Nghi Vấn.

Chương 8: Nghi vấn.

Luyện Thể là cường luyện thân thể, ở một mức độ nào đó mà nói tựa hồ đem bản thân trở thành vật liệu, giống như đất sét, liên tục nhào nặn, đạt đến độ cứng cùng hình thái nhất định liền đem đi gia nhiệt.

Thân thể ổn thoả tiến hành Luyện Cốt, sau khi xương cốt cứng như sắt đá lấy Tu Chân tiểu thuật đả thông kinh mạch ngưng tụ Khí Huyết, khí huyết đạt đến nồng đậm tối đa, phong ấn cơ thể, sau khi Phong Thân nghênh đón Túc Mệnh.

Túc Mệnh đằng sau học tới thần thông, có thể nghênh vân giá vụ..Đan điền thông thoáng, tự do hấp thu linh khí thiên địa.

Xích Quỷ hiện tại tu vi Luyện Cốt hậu kỳ, sẽ không mất bao lâu liền đi vào Khí Huyết cảnh, ở đa phần tông môn bên trong Tu Chân giới đều lấy Khí Huyết làm tiêu chí tuyển chọn đệ tử.

Liên tục 10 ngày Xích Quỷ kiên trì dùng nội hoả luyện cốt, tu vi từng bước hướng viên mãn kéo lên, Luyện Cốt thời điểm thống khổ vô hạn như giòi bọ rúc xương như thân nhập hoả lò, rất nhiều tu sĩ vì không chịu được khổ ải mà cắn răng từ bỏ, cũng không thiếu kẻ chọn đường tắt để đi, sau cùng thân thể quá tải hoặc trong quá trình luyện cốt phát sinh sai lầm, nhẹ thì tàn phế, nặng thì tử vong.

Vậy cho nên Tu Tiên là phải đi từng bước một, xây chắc từ móng đến ngọn, quá trình thật dài này kỵ nhất nóng vội, mới có câu:" Dục tốc bất đạt".

Xích Quỷ không có minh sư chỉ dạy nhưng may mắn Long Tộc Luyện Thể Quyết giải thích tường tận khiến cho việc tu luyện của hắn tránh được đường vòng, tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Nghĩ đến Long Mạn Dao, Xích Quỷ trầm ngâm thở dài chậm rãi lấy từ trong người ra một cái mai rùa, mai rùa này là lúc trước Long Mạn Dao tặng cho hắn, bên trong ghi Long Tộc Luyện Thể Quyết.

Môn công pháp này có tám trang hết thảy, dùng mai rùa làm bìa, dùng da Ngạc Ngư làm giấy, bất quá, hiện tại Xích Quỷ chỉ có thể lật xong trang đầu tiên, những trang kế tiếp tựa hồ bị phong, hắn tạm thời không lật nổi.

"Long tỷ nói trên đời có ba dạng tu sĩ, thứ nhất Luyện Pháp, thứ hai Luyện Thể, cuối cùng là Pháp Thể đồng tu.. Luyện Pháp mượn ngoại lực trợ, sát thương khủng khiếp, thủ đoạn vô biên, dời non lấp biển không gì không làm được.

Luyện Thể tu sĩ phòng thủ toàn diện, nhục thân cứng như kim cương khó bề thương tổn, tùy tiện nhấc tay nhấc chân đều có thể khiến cho thiên băng địa diệt.

Về phần Pháp Thể đồng tu số lượng tuyệt đối ít ỏi, bởi đơn tu một trong hai thứ đã là khó khăn ngàn vạn rồi, tuy nhiên tu sĩ dạng này nếu như đi tới đỉnh cao chính là bên trong thiên địa tồn tại chí tôn!" Xích Quỷ nói thầm, đáy lòng tràn đầy hướng tới.

"Việc đầu tiên trước mắt là nhanh chóng đạt đến Khí Huyết cảnh, sau đó thi vào Võ Bị Lang Võ Quân, lấy một cái đặc cách thân phận, đi Hồng Bàng Môn tìm nàng!" Xích Quỷ trầm ngâm phân tích bước đi ở tương lai, hiện tại hắn đối với tương lai ngập tràn chờ mong.

Thêm một tháng kiên trì, tu vi hắn rốt cuộc hướng đại viên mãn tiến tới rất gần, một ngày này nhà hắn có người tới thăm..Là một vị thúc thúc, theo như cha hắn nói thì thúc thúc kia tới từ Đông Sơn Cổ Khẩu, chỗ mà ngày trước là cựu đô Việt Dương tộc.

Thúc thúc mang theo hài tử, là một thiếu niên trạc tuổi Xích Quỷ, thiếu niên tướng mạo coi như được, đặc biệt tu vi hắn vậy mà không hề thua kém Xích Quỷ cũng bắt đầu chạm ngưỡng Khí Huyết cảnh..Xích Quỷ cảm nhận được trên cơ thể hắn mơ hồ có dao động khí huyết.

"Đây là thúc thúc con, gọi Xích Thần, cùng cha thuộc về một mạch Xích Tộc..Hai nhà chúng ta xưa nay giao tình không tệ, chẳng qua là chiến loạn mỗi người một ngã..Lại chào thúc thúc đi.." Xích Phụ khệ nệ bưng ra một vò rượu, đặt lên bàn vui vẻ rót ra hai bát lớn, xong xuôi nghiêm túc nhìn Xích Quỷ ôn tồn nói.

Nhìn thái độ của cha hắn Xích Quỷ minh bạch vị thúc thúc này ngày trước hẳn đối với gia đình hắn thực có giao tình.

Vị kia là một nam tử trung niên tướng mạo cao lớn phi phàm, nét mặt cương nghị có phần ôn hoà, nương theo lời giới thiệu của Xích Phụ, Xích Thần cũng âm thầm quan sát Xích Quỷ, tán thưởng nói.

"Là Quỷ Nhi a! 15 năm trước khi mẹ ngươi bế ngươi đi vẫn còn là đứa trẻ sơ sinh chính ta ở đó chứng kiến, cha ngươi xuôi nam còn ta trở về nguyên quán..Thời gian thấm thoắt, chớp mắt mà đã trở thành một cái nam tử rồi..Đây là đường đệ ngươi..Kém hơn ngươi 6 tháng, gọi Xích Mạc!" Xích Thần mỉm cười, ôn hoà giới thiệu.

"Chào thúc thúc!" Xích Quỷ ôm quyền, lại hướng Xích Mạc khẽ gật đầu.

"Hai đứa các ngươi trạc tuổi, tu tập cũng tương tự nhau đều có thành tựu, chúng ta mặc dù là phụ thân nhưng bất tài, về sau hết thảy kỳ vọng đều phải hoàn toàn phó thác vào các ngươi.." Xích Phụ cầm lên chén rượu uống vào một ngụm lớn, trong mắt bắt đầu mơ màng.

Xích Thần cũng uống vào một ngụm, lặng lẽ nhìn sang Xích Phụ, hai người bọn hắn nhìn nhau một lúc không nói, nhưng ở giữa truyền cho nhau từng tia ánh mắt phức tạp.

Những chi tiết này không qua được mắt Xích Quỷ, trong lòng hắn bắt đầu bùng lên từng đợt nghi vấn: Cha hắn dù gì thì cũng chỉ là phàm nhân không thể nào căn cứ ánh mắt liền nhìn ra được bọn hắn tu vi sâu cạn..

Hơn nữa, động tác uống rượu của hai người cũng cực kỳ vừa khớp, tựa hồ là đang bắt chước nhau, Xích Quỷ còn mơ hồ cảm giác được có một luồng dao động thần niệm.

Xích Quỷ đăm chiêu nhìn đường đệ Xích Mạc, ở hắn cũng có một chút biểu cảm khác lạ, hình như trùng hợp phát hiện ra cái gì đó.

Xích Quỷ tận lực che giấu biểu cảm, lấy vò rượu rót ra thêm hai chén lớn.

"Quỷ nhi..Có biết lần này hai cha con ta đến đây là vì lý do gì không?" Xích Thần uống sạch chén rượu, khoái chí vuốt cằm, nhìn Xích Quỷ đầy ý vị thâm trường hỏi.

Xích Quỷ lắc đầu.

"Ta đưa đường đệ ngươi xuôi nam, bái vào một cái Tiên môn gọi Á Đông Thần Tông!" Xích Thần liếc mắt nhìn Xích Mạc..Trong mắt có quang mang kỳ vọng toát ra.

Xích Quỷ tò mò lắng nghe, Xích Thần chưa nói đủ.

"Tông môn kia là một trong tam tông thượng lưu của Bách Việt, cùng với Tinh Nguyệt Môn, Đông Hải Thánh Long Môn làm thành cây đinh ba chống đỡ cho Bách Việt..Nếu không có tam thông thủ hộ chỉ sợ Bách Việt từ lâu đã bị Ân Thương xâm chiếm!".

"Hiện nay thiên hạ thế cục rối ren, phía Ân Thương cũng có Tu Tiên tông môn trợ giúp..Không bao lâu chiến tranh sẽ phát sinh..Ta mang đường đệ ngươi tới cũng hỏi qua ý cha ngươi rồi..Thúc thúc muốn mang ngươi theo...Tại Tiên Môn cố gắng học lấy cho mình một thân bản lĩnh, nếu không thể tế thế giúp đời thì coi như là một nơi nương tựa tốt..Ở đó có lẽ an toàn!" Xích Thần trầm mặc, Xích Phụ đồng dạng trầm mặc, bọn hắn hai người nhìn nhau.

Xích Quỷ không cần biết hai người ở giữa rốt cuộc có ẩn tình gì, nhưng mà những lời kia của Xích Thần, Xích Quỷ nghe ra chân thành bên trong.

"Vị thúc thúc này là một người đáng tin".

Xích Quỷ không vội trả lời, trong đầu hắn băn khoăn rất nhiều thứ, nếu như đây đã là ý của phụ thân thì Xích Quỷ tự nhiên khó bề từ chối..Nhưng hắn từ trước đã chọn cho mình một con đường khác rồi.

"Con muốn suy nghĩ một chút!" Xích Quỷ mờ mịt nhìn Xích Phụ.

"Ta là phụ thân lại không thể cho con cái gì, nhưng tin ta..Ta cho con lần quyết định này!" Xích Phụ uống hết rượu rồi, ngẩng đầu nhìn Xích Quỷ, trong mắt như có ánh sao.

"Cứ chậm rãi suy nghĩ, hết thảy do ngươi quyết định..Hai cha con ta còn ở lại đây một đoạn thời gian, một tháng sau Á Đông Thần Tông chính thức thu đồ..Lúc đó hy vọng các ngươi bước vào Khí Huyết cảnh.." Xích Thần tựa hồ say rồi, trong mắt một mạt phiêu diêu.

"Làm sao thúc ấy biết ta sắp bước vào Khí Huyết..Làm sao dám chắc chắn bọn ta có thể thuận lợi đi vào Tiên Môn..Giọng điệu kia..Ngay như Yên Nhiên bái nhất lưu tông Hồng Bàng Môn còn phải có người dẫn đạo?.." Xích Quỷ quét mắt nhìn Xích Thần, càng cẩn thận nhìn Xích Phụ, hôm nay cha hắn rất khác ngày thường, cũng có lẽ bởi từ trước tới nay hắn chưa thực để tâm chú ý.

"Vị thúc thúc kia tuyệt không phải bình thường!" Xích Quỷ quả quyết.

Vò rượu sạch trơn, Xích Mẫu vui vẻ mang thức ăn ra..

Cả nhà mấy người vừa ăn vừa vui vẻ nói chuyện, bữa cơm này ngon miệng nhưng trong lòng Xích Quỷ thủy chung tồn tại nghi hoặc..Hắn không biết được Xích Mạc bên kia cũng vậy..Cảm thấy cha hắn hôm nay không giống với mọi ngày.

Bình Luận (0)
Comment