Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 498


Thôi vậy , hai người làm gì làm ta sẽ gọi lại sau.

Phàm giới gần khu vực tiến vào tiểu thế giới ,
- Cảm ơn Thiên Vũ tiểu hữu thương thế bao năm nay của lão phu gần như đã được giải quyết hoàn toàn rồi.

- Không có gì chút chuyện nhỏ không đánh để nói tới.

- Nói sao thì ta vẫn nợ ngươi một ân tình chấp nhận Lạc nhi làm nghĩa muội cho nó thêm một vị ca ca mà nó luôn mong muốn không biết Thiên Vũ tiểu hữu có hứng thú với đại tế sắp tới ở thành Tiểu Trấn không ?
- Đại tế ??? Thành Tiểu Trấn ???
- Lần đầu huynh tới đây nên muội cũng giải thích cho huynh biết , đại tế ở nơi đó cũng giống như là lễ đang cơ hoàng vị vậy chi khác ở chỗ là dâng lên cho giới chủ một số thứ đồ cực kì quan trọng đối với người sau này cứ ứng với mỗi một vật khi được đưa tới đó mỗi một tác dụng nó đem lại hậu thế của gia tộc đó sẽ được ban thưởng hậu hĩnh con cháu niên hoàng thiên tài cũng sẽ dâng lên chỉ là lần này có hơi khác một chút mọi năm dâng đồ lần này lại là một cuộc so đấu các thứ thôi.

- Luật lệ cứ vậy mà bị thay đổi sao ?
- Ta cũng không biết chỉ biết đây là điều mà giới chủ muốn nhìn thấy trước khi tháng sau các niên hoàng thiên tài tiến vào bên trong tiểu thế giới kia.

- Nghe Ninh lão nói vậy thì ta chắc cũng biết sớm muộn phải đánh với mấy người họ một lần rồi.

- Miễn là không hạ độc thủ giết người là được ta đoán nhiều khả năng người của Lãnh gia Điền gia sẽ cử không ít kẻ có tâm địa độc ác vào đánh đâu hơn nữa cùng lắm bị cấm tham gia đại tế thôi quá nhẹ so với số niên hoàng thiên tài bị hai gia tộc đó giết giới chủ cũng rất tức giận nhưng không thể làm gì được vì hai gia tộc này nắm giữ hai tiểu thế giới rất lớn chỉ sau Cửu Phong giới nếu cả hai liên thủ thì nguy cơ rất cao.

- Vậy thì lần này để ta xem xem có tổng cộng bao nhiêu tên sẽ tham gia lần này ta tuyệt không tha cho chúng.

Vừa mới nói dứt lời một đám người nào đó lao tới tấn công cả ba Thiên Vũ liền sử dụng sức mạnh thể chất của mình đối đầu lại với bọn chúng.

- !!!!????
- Vút !!!
- Là người của Lãnh gia Thiên Vũ tiểu hữu cẩn thận !
- Keeng !
Bất ngờ chưa kịp ra tay Lam Diệu đã kịp thời lao ra đỡ một kiếm.


- Các ngươi là ai sao lại tấn công ca ca của ta ?
- Vụt !
- Bộp !
- Một đám miệng câm tay chân vẫn luôn dùng nếu đã không nói thôi thì giết các ngươi luôn.

- Xem ngươi có bản lĩnh đó không ?
- Xoẹt !
- !!!!???
- Khỏi phải thách thức ta.

That bất ngờ một phân ảnh của Thiên Vũ đã xuất hiện phía sau lưng hắn ta đồng thời chém một nhát kiếm vào người hắn ta nhưng nhìn kĩ lại thì trên cơ thể bọn chúng lại có thứ gì đó bảo vệ.

- Chát !
- Rầm !
- Cũng thông minh đấy tiểu tử nhưng kê khôn quá sẽ không tốt đâu cho nên chết đi nhé.

- Vụt !
- Rầm !
- !!!!!
- Né được ?
- Vút !
- Keeng keeng keeng keeng keeng keeng !!!
- Bịch !
- Bộp !
- Vụ Độc Mê Sương.

- Vù! ! ! ! !
- !!!!????
- Rút !
- Hấp hấp hấp hấp !
- Coi như tiểu tử ngươi may mắn đám độc sương đó quá phiền phức lần tới không có may mắn vậy đâu.

- Vụt !
- Xoẹt !
Thiên Vũ nhanh như một cơn gió dứt điểm giết chết một cao thủ Lãnh gia ngay trước mặt tất cả mọi người đồng thời bầu trời nổi lên mây đen một bàn tay to lớn từ từ giáng xuống vị trí của Thiên Vũ.

- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm !!!
- Vù! ! ! !
- Tiêu rồi là trưởng lão Lãnh gia hắn đích thân ra tay ngay khi thuộc hạ của mình bị giết lão ta từ lúc nào mà lo chuyện bao đồng vậy ?
- Ca ca , cẩn thận !
- Có thực lực mà thích trốn trong tối đúng là Lãnh gia đê tiện mưu mô chuyên ném đá giấu tay làm cho ta rất khâm phục.

- Ầm !
- Tiêu Du chi kiếm tới đây.

- Vút !

- Bộp !
- Hừ.

- UỲNH !
Một luồng sức mạnh cực kì to lớn đang dần dần hình thành phía sau lưng Thiên Vũ một đôi cánh cực phong được tạo ra và dang rộng đôi cánh đó ra hai thanh kiếm trong tay bộc phát toàn bộ sức mạnh và được truyền tinh thần đạo ý niệm lập tức hóa thành hai thanh cự kiếm rất lớn và theo Thiên Vũ lao tới chém tan uy quyền của trưởng lão Lãnh gia.

- Độc Tôn Chí Thượng kiếm - Nghênh Quyết trảm !
- Xoẹt !
- UỲNH !!!
- Vù! ! ! ! !
- Chưa xong đâu.

- Soạt !
- Tinh thần đạo ý niệm - Trảm Giới !
- Xoẹt !
- Rắc rắc rắc! ! !
- Quỷ thần ơi , sức! !.

.

sức mạnh gì thế này ??? Nhát kiếm đó chết vào kết giới do Giới chủ tạo ra vậy mà bị rạn nứt đúng là khó tin được mà.

- Sức mạnh của huynh ấy đúng là mạnh vượt xa cả tưởng tượng của ta.

- Bịch !
- Quên không nói cho mấy người biết , ca ca của ta còn có một danh xưng Ngạo đế có biết không ?
- !!!!???
- Danh xưng Tiên thần đứng thứ hai ở Thần giới năm xưa vậy mà lại có kế thừa được danh xưng đó của người.

- TIỂU TỬ , GAN CŨNG TO ĐẤY DÁM GIẾT NGƯỜI CỦA LÃO PHU THẬM CHÍ CÒN DÁM LẤY ĐẠI DANH CỦA TIÊN THẦN NĂM XƯA CHÍNH CHIẾN TỘI KHÔNG THỂ THA ! NGƯƠI BUỘC PHẢI CHẾT !
- Có bản lĩnh thì lên đây tưởng ta sợ lão chắc ?
- Vụt !
Bóng người xuất hiện giữa trời tay cầm thương trên tay vẻ mặt đầy sự tức giận lao tới tấn công Thiên Vũ.


- Không ổn.

- Vút !
- Nạp mạng ra đây tiểu tử.

- Soạt !
- Ngươi không xứng.

- Vút !
- Bộp !
- !!!!!????
- Náo loạn đủ chưa ?
Một giọng nói vang lên cùng một tiếng vỗ tay sức mạnh va chạm vào nhau đó đã bị triệt để hủy đi bóng dáng một chàng trai bạch y xuất hiện từ vết nứt không gian đi ra nhìn rõ hai bên nhíu mày vẻ mặt đầy tức giận.

- Đánh đủ chưa hả ? Có biết sức mạnh mà của hai người các ngươi va chạm vào nhau suýt chút nữa phá tan cả cái nơi này rồi tính phá luôn kết giới mới vừa ý luôn sao ?
- Là hắn kéo người đến đòi chém giết chúng ta trước ta chỉ tự vệ giết người của lão thôi hành động của ta là chính đáng.

- Ngươi giết thuộc hạ ưu tú của ta ta không giết người rửa hận có gì là sai còn nữa ngươi cướp đồ của bọn ta ta cử người tới lấy lại có gì là sai.

- Ý ngươi là Tâm Viễn Tiên Trù ? Vừa hay ta cũng đang hoài nghi câu nói đó của lão dựa vào đâu mà nói đó là đồ của lão ?
- Thứ đó vốn dĩ là do gia tộc ta tốn không ít công sức lấy về vậy mà bị tiểu tử ngươi nẫng tay trên thử hỏi có tức giận không hả ?
- Thứ đó là các ngươi đem về nhưng chả lẽ các ngươi không biết thứ này có ý niệm phân rõ thiện ác hay sao ? Thứ này nhìn ra mưu đồ ý định của các ngươi đương nhiên là từ chối các ngươi rồi bây giờ có lấy lại thứ đó cũng cự tuyệt các ngươi còn cố chấp với nó thì ta cũng biết rõ thứ đó sẽ làm điều gì đó hẳn ngươi cũng biết.

- Hừ , nỗi nhục này ta sớm muộn cũng đòi lại tất cả cứ đợi đấy ngươi đặt chân vào đó cũng không yên với Lãnh gia ta đâu.



Bình Luận (0)
Comment