Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 279


Từ trong chiếc nhẫn Vô Tận , Thiên Vũ lấy ra một chiếc búa cỡ lớn định làm gì đó với cây thương của Hoàng Khương thì bất giác bị ngăn cản lại .
- Soạt !
- Pặc !
- Dừng lại ! Đệ muốn làm cái gì vậy hả Thiên Vũ ???
- Huynh còn hỏi ngược lại đệ à ??? Tất nhiên là đập vỡ nó ra rồi nguyên một khối Hỏa Diễm thạch như thế bị hóa lâu như vậy chẳng lệ huynh không thứ phá sao ???
- Phá cái đầu đệ ấy mau dừng ngay lại cho ta !
Cả hai giằng co kịch liệt khiến cho Mẫn Tuệ đứng ở bên cạnh cũng lắc đầu thở dài.

Bất ngờ thay điều kì lạ đã xảy ra Hỏa Diễm thạch đó bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt rồi vỡ vụn ra một nguồn năng lượng dồi dào được bộc phát ra khiến cho bán kính hơn trăm dặm xung quanh đều cảm nhận được sức mạnh của nó , một hình dáng hoàn toàn mới của Hỏa Diễm Liệt thương được hình thành .
- Cây thương này........!giống hệt của cha .
Hoàng Khương xúc động nói .
- Ý huynh là cây thương ở trong bức họa ở đó phải không ?
- Chính là nó .
- Chẳng trách nhìn nó quen thuộc vậy hóa ra là từ Khí binh của cha huynh nhưng mà sao phần thân của nó Văn tự sao lại.........???
Bất ngờ nối tiếp bất ngờ Văn tự trên thân của cây thương mập mờ xuất hiện rồi hiện rõ lên trên thân cây thương hơn nữa còn là Linh Văn tự nữa .
- Linh Văn Tự ????
- Đó là cái gì ???
Thiên Vũ ngơ ngác hỏi .
- Linh Văn tự dựa trên Khí binh của đời trước đã sử dụng những cây thương giống y hệt nhau và dần dần theo thời gian cứ hễ đạt đến ngưỡng tu vi hay là sức mạnh thì tự Khí binh sẽ bộc phát Linh Văn tự nhưng có điều chỉ là cấp bậc tu luyện thì miễn cưỡng là Nguyên Kiếm mới mở ra được ta chỉ mới đột phá đến Bát Tinh thôi sao lại xảy ra chuyện này được cơ chứ ???
Hoàng Khương đau đầu suy ngẫm một lúc rất lâu rồi chợt nhớ ra được điều gì đó quay sang hỏi Thiên Vũ .
- Có phải chuyện này là do khẩu quyết mà để đã cho ta không ?
- Khẩu quyết chỉ có tác dụng cho người tu luyện lĩnh ngộ được ý niệm sống còn của chính bản thân mình mà thôi hoàn toàn không có ý nghĩa nào khác cả .

- Chẳng lẽ ta đoán sai ???
- Khẩu quyết ta cho huynh cũng có vài phần liên quan đến bức họa ở nhà huynh đấy nhưng ta không thể tiết lộ ta được vẫn mong huynh bỏ qua cho ta nhé đại ca !
Thiên Vũ cười nhạt rồi đứng dậy vận động gân cốt rồi lấy ra thanh kiếm kia của mình ra rồi nói .
- Soạt !
- Vù.......!
- Cạch !
- Cũng đã khá lâu rồi hai huynh đệ chúng ta chưa có trận đấu luyện lần nào chi bằng hôm nay đấu một trận xem sao !
- Bộp !
- Rất đúng ý ta đánh một trận thật thoải mái nào !
- Ầm !
- Ầm !
- Vút !
- Vút !
Một trận chiến đấu luyện nổ ra khiến cho cả khu vực đó dường như thành một bãi chiến trường cho hai kẻ mạnh nhất nhì Ngạo Tông .
- Keeng !
- Không ngờ đệ cũng mạnh lên rất nhiều so với lúc trước đấy Thiên Vũ !
- Hê , huynh cũng đâu kém gì đệ đâu đại ca !
- Vút !
- Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng.........!!!
- Tam Hỏa Biến !
- Bùm !
- Phi Thăng Bộ !
- Vút Vút Vút Vút Vút.......!
- Keeng !
- Đùng !
- Xạt.......!!!
- Cạch !
- Phá Vân Thiên !
- Diễm Liệt Vô Thương - Trọng Thương !
- UỲNH !!!
- Lại nào !
- Được !
Trận chiến của hai người bọn họ đã kinh động đến Kiếm chủ đang tu luyện bên trong phòng của mình .
- Ầm !
- Hử ???
- Đang yên đang lành không biết là cái tên gia hỏa nào đánh nhau mà gây ra tiếng động lớn như vậy không biết nữa ? Phải đi xem xem là ai mới được .
- Cạch !
- Vù.......!
Vừa mới mở của ra thì một luồng sức mạnh cực lớn va chạm vào nhau đã khiến cho vạn vật xung quanh đều bị tổn thương theo .

- Sức mạnh này...........!!!
- Hấp !
- Vù.........!
- Động tĩnh lớn như vậy có lẽ là sư phụ vừa mới đột phá tu vi thì phải ???
- Tỷ , hay là chúng ta qua đó xem thử .
- Được .
Phía của Lam Diệu và cả Nam Hạ , Quân Dân đều cảm nhận được liền tức tốc chạy qua đó một chuyến .
- Vừa mới chạy đến nơi thì cả ba chạy đến hỏi Mẫn Tuệ đang đứng ở đó .
- Tỷ tỷ , sư phụ của muội và vị sư huynh này đã đấu bao lâu rồi ạ ???
- 300 hiệp và hơn 1000 chiêu .
Cả ba chết lặng trước câu trả lời của Mẫn Tuệ .
- Hai người mau dừng lại đi còn đánh nữa chỗ này thành bãi đất trống đấy !
Nghe thấy thế Hoàng Khương và Thiên Vũ đành tạm gác lại cuộc đấu luyện lại .
- Vù.........!
- Bịch !
- Rốt cuộc chỗ này đã xảy ra cái chuyện gì vậy Thiên Vũ ??? Ta đang bế quan tu luyện thì phát giác ra được một nguồn sức mạnh cực kì lớn phát ta từ chỗ này lẽ nào là người các ngươi tỷ đấu mà không suy xét việc cân nhắc bộc phá sức mạnh vượt ngưỡng quy định đấu luyện hay sao vậy hả hai cái tên này ???
Kiếm chủ lên tiếng chất vấn tra hỏi Thiên Vũ lẫn cả Hoàng Khương .
- Huynh đệ lâu ngày không gặp nhau chỉ là không có việc gì làm nên muốn so vài chiêu với nhau vài hiệp thôi Kiếm chủ yên tâm đi .
- Ngươi sắp phá tan cả cái chỗ này thành bình địa chết tới nơi rồi còn nói so vài chiêu với vài hiệp có mà so trăm ngàn hiệp cũng chả đủ với hai tên nhà ngươi đâu .
Kiếm chủ bực tức nhưng cũng có kiềm chế cảm xúc của mình lại rồi hỏi thêm .
- Giờ mới để ý hai người này là huynh muội của ngươi sao ?
- Đúng vậy hi vọng Kiếm chủ không phiền khi ta đưa bọn họ đến đây tu luyện .
- Không sao cả.

Ta nhìn thoáng qua cũng biết mấy tên ngươi đem đến đều không phải người rồi chỉ toàn mấy tên đâu đâu không.

Haiz !

Kiếm chủ xua tay rồi quay người rời đi còn về phần đệ tử của Thiên Vũ cũng nhanh chóng chạy đến hỏi .
- Sư phụ , kì hạn sắp đến rồi người có dự tính gì không ạ ?
Lam Diệu hỏi .
- Mặc kệ mấy chuyện đó đi và chú tâm vào việc tu luyện đi chuyện đó ta tự có dự tính của ta không cần phải quá lo lắng đâu .
- Vâng !
- Chuyện gì vậy Thiên Vũ ???
- Đấu giá chút đồ ấy mà không lâu trước đây đệ có nhận được một bức thư mời đến đó một chuyến nên chắc có lẽ là ngày mai sẽ bắt đầu buổi đấu giá rồi.

Còn nữa ngày mai tiện thể đệ sẽ xem xem có thứ gì tốt không sẽ mua luôn cho cả hai nhưng điều đáng lo là có vài tên máu mặt sẽ xuất hiện cho nên đệ nghĩ sẽ đưa người đó theo và đệ tử của đệ tạm thời sẽ không dẫn đi đề phòng chuyện bất trắc xảy ra .
Nói rồi liền rời đi ngay sau đó , tối đó ,
- Vụt !
- Chủ nhân cho gọi thuộc hạ ?
- Buổi đấu giá của Gia Vân Tân Các , ngươi có danh sách không ?
- Soạt !
- Đây ạ !
- Ngươi hình như có quen biết chủ nhân của Gia Vân Tân Các thì phải ?
- Đúng là như vậy vì người đó từng nợ thuộc hạ một ân tình cho nên đã đặc cách tặng cho thuộc hạ vài món đồ tốt và ngày mai cũng không ngoại lệ .
- Tốt ! Ngày mai ta sẽ qua đó một chuyến hi vọng sẽ có thứ đồ tốt cho cô ấy nếu không thì ta toi đời mất a !
Thoáng có chút sợ hãi kéo theo đó là một bóng hình mập mờ trong đêm tối đó rồi mỉm cười và lại biến mất vào hư vô .
- Hi vọng mảnh ghép cuối cùng ở chỗ đó ta mong ngươi sẽ lấy được nó ! Phu quân của ta !
- Hắt xì !!!!

Bình Luận (0)
Comment