Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 194


Nghe xong những lời nói đầy sự yêu thương cũng như sự trở che của Thiên Vũ , Tuyết Băng đỏ mặt rồi khẽ cúi đầu xuống bối rối trước hoàn cảnh hiện tại .
- Soạt soạt soạt..........!!
- Ngươi ghi chép cái gì thế ?
- Đương nhiên là những câu nói sẽ khiến cho các mĩ nhân ở khắp nơi này phải gục ngã rồi ! Một tên suốt ngày tỏ vẻ thư sinh như ngươi thì làm gì có cơ hội chứ phải như ta đây n...........
- Cô nương , liệu Trạch Ương ta có diễm phúc được mời tiểu thư đi đạo chơi một lát được không ?
Trạch Ương nhẹ nhàng tiến tới gần một vị tiểu thư nào đó rồi ngỏ ý được đi cùng .
- Ưm........!được thôi ta thấy huynh cũng rất ưu tú hơn hẳn đám nam nhân mà ta gặp đấy ! Đi thôi !!!
- Cái.........
Thành Hải sững sờ ngơ ngác vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra nữa .
- Thế quái nào tên thư sinh ẻo lả đó lại có thể nói chuyện thẳng thắn thoải mái với vị tiểu thư đó chứ ??? Aaaaaaaaaa.........!!!!
- Xem ra đệ là người thất bại nhất trong cả ba người chúng ta đấy !
- Híc.......!tại sao chỉ có mình đệ là tụt lại phía sau hai người qúa vậy đệ không cam tâm !
- Bộp bộp bộp !
- Đừng ủ rũ mặt mày nữa ta vẫn còn một tiểu muội muội rất xinh đẹp vừa hay ta cũng muốn giới thiệu cho đệ nhưng có chiếm được trái tim muội ấy hay là không thì phải phụ thuộc vào đệ rồi !
- Vũ ca , ý huynh là Chi Hạ sư muội sao ?
- Ừm ! Cũng may là muội ấy cũng là một người thấu tình đạt ý với một tên lắm lời nhiều chuyện như Thành Hải chỉ có muội ấy là hợp thôi nhưng ta vẫn không nắm chắc được phần thành công đâu .
Cứ thế quãng thời gian vui vẻ cứ thế lặng lẽ trôi qua Hoa Anh tỉnh lại sau cơn hôm mê đó .
- Ưm.........!Ta.......!còn sống sao ???
- ( Nhìn ngó xung quanh )
- Cạch !
- A , muội tỉnh rồi sao ??? Đừng cố gắng gượng quá để ta giúp muội !
- Không cần đâu ta tự biết lượng sức của mình ta còn có việc phải đi xin lỗi đã làm phiền .
Hoa Anh nhanh chóng đứng dậy rồi rời đi ngay sau đó .
- Choang !

- Khốn kiếp ! Ta đã dốc hết bao nhiêu công sức tâm tư để mong một lần có được sự chú ý của muội nhưng sao hết lần này đến lần khác luôn luôn nè tránh ta vậy ??? Rốt cuộc thì ta đã làm sai điều gì thiếu thứ gì cơ chứ ????
- Rầm !
- Nếu đã không có được muội trong tay thì ta thề rằng không một ai có thể có được muội !
Phía bên kia của Đan Tháp ,
- Vui chơi như vậy cũng đủ rồi muội nghỉ ngơi đi Tuyết Băng ta cũng có vài chuyện cần phải giải quyết cũng như xử lý không thể ở lại với muội được lâu .
- Muội biết rồi huynh cũng nhanh chóng nghỉ ngơi đi !
- Ừm !
- Cạch !
- Vụt !
- Kịch !
- Đến lúc hỏi thăm Thanh gia một chuyến rồi .
- Vù...........!!
Sáng sớm hôm sau ,
- Đại ca đại ca !!!! Huynh dậy chưa vậy ???
Thành Hải đập mạnh liên hồi vào cửa .
- Đừng có làm ồn nữa phiền chết đi được .
- Cạch !
- Sáng sớm đã gõ cửa ầm ầm phòng của ta làm cái gì vậy hả ???
- Huynh còn tâm chí để ngủ được à ??? Thanh gia đêm qua xảy ra chuyện lớn rồi đấy huynh biết chưa vậy ?
- Biết hay không biết thì liên quan gì đến ta ?
- Két.......!!!!
- Ấy từ từ đã đại ca nghe đệ nói hết đã !!!
- Nói đi chuyện gì ?
- Thật ra đêm hôm qua có vài chuyện kì lạ xảy ra con trai Thanh lão bị giế t chết nhưng lại không hề có bất kì một vết thương tích nào do đao kiếm binh thương gây ra cả cho nên mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía của mấy người tu Đan chúng ta cả đấy .

- Lão ta ngu ngốc đến mức không biết phân biệt được trắng đen hay sao mà làm càn quá vậy ? Đi , chúng ta sẽ làm cho rõ chuyện lần này dám nói chúng ta ra tay giết con trai lão ??? Ta thấy cả cái Thanh gia kia chọc không ít người giờ gặp quả báo cũng là điều dễ hiểu sớm biết sẽ như thế thì đừng có làm càn .
Tại Thanh gia ,
- Rốt cuộc là kẻ nào dám giế t chết con trai của ta ???
- Thanh lão , ta đã nói rõ ràng mọi chuyện rồi hoàn toàn không phải do những người bọn ta ra tay tại sao ngươi cứ khăng khăng là bọn ta ra tay hả ???
- Trên người con trai ta không có vết thương tích nào của binh khí cả chỉ đến khi ta kiểm tra thì nội tạng của nó đã bị hủy hoại hoàn toàn mà những kẻ có thể làm được điều này chỉ có đám tu Đan các người !
- Chớ có làm càn lão già khốn kiếp như ngươi ! Ta cũng đã không ưa nổi cái tính khí cha con ngươi từ lâu rồi giờ gặp báo ứng rồi nhìn cho kĩ lại những gì mà cha con ngươi đã gây ra từ trước đến nay đi đồ ngu ngốc !
- Rầm !
Thanh lão nổi giận bạo phát Long Khí ,
- Sao hả ??? Nói trúng rồi phải không ??? Có bản lĩnh thì lại mà đánh ta đi đánh ta cũng đồng nghĩa với việc ngươi đã thừa nhận những điều vô lại mà hai cha con ngươi đã làm .
- Ở đây sao mà náo nhiệt quá vậy ?
Thiên Vũ thản nhiên đi tới .
- Long..........
- Hử ????
- A , Thiên Vũ công tử đã tới rồi thì có thể xem xét kĩ lưỡng cái chết của Thanh công tử được không ạ ?
- Soạt !
- Không vấn đề gì cả nhìn qua cũng biết là bị tra khảo tới nội tạng rồi chỉ có điều các người không chịu nhìn cho kĩ thôi .
- Tra khảo ???
- Không sai.

Con trai ngươi lần trước gặp mặt đã bị ta thấy và bắt gặp đang bị kẻ nào đó gây khó dễ nhưng nào ngờ giữa chừng bị đám thuộc hạ thân cận ra tay với tên đó rất có thể tên đó là kẻ đã ra tay thật sự .
- Một đám phế vật đó thì làm được cái gì cơ chứ Chẳng lẽ Thanh gia ta thiếu kẻ mạnh hay sao ???
- Kẻ mạnh ? Vậy sao ngươi không phái kẻ mạnh đi theo bảo vệ thằng con trai ngu xuẩn đó của ngươi đi mà đem mấy tên đó theo làm gì .
- Tên tiểu tử này không đơn giản phải khiến tên tiểu tử này ngậm miệng lại trước đã .

- Sao hả ??? Bị ta đâm trúng tim đen rồi phải không hả ???
- Hỗn xược dám làm náo loạn Thanh gia , các ngươi làm loạn đủ chưa hả ?
Phía sau vọng lại một âm thanh rất lớn .
- Là Đan Linh Vương Thanh Mạc Thành !
- Sao một nhân vật máu mặt như ông ấy lại xuất hiện ở đây vậy ???
- Phải đấy ta cũng quá đỗi bất ngờ luôn đấy !
- Ngươi.

Tại sao thấy ta lại không quỳ xuống hành lễ ?
- Việc quái gì ta phải quỳ trước một tên ngu ngốc như ngươi làm cái gì ?
Thiên Vũ nhíu mày đáp .
- Khẩu khí lớn đấy !
- Ầm..........!!
- Ồ , ngươi tu Đan hồn cũng mạnh đấy nhưng lại muốn dùng cái trò này mà cũng đòi ép ta phải quỳ sao ?
Thiên Vũ cũng bạo phát Đan Hồn ra đối chọi với lão ta khiến ai nấy đều hết sức kinh ngạc .
- Ầm !
- Đan Hồn tên tiểu tử này sao lại mạnh mẽ đến mức khó đoán quá vậy ???
- Sao rồi hả ? Thực lực thực chiến ta không bằng ngươi nhưng Đan Hồn ta có thể đấu với ngươi cả ngày cũng được .
- Ngươi chính là kẻ đã giết con trai ta !
Thanh lão lên tiếng .
- Phải thì sao mà không phải thì sao ? Ngươi làm gì được ta ?
- Khẩu khí lớn đấy lão phu phải tự tay trả thù cho con trai lão !
- Ầm !!!
- Vút !
- Dựa vào lão ???
- Phi Thăng Bộ .
- Vù..........!!!!
- Thân pháp quái quỷ gì vậy ? Dư ảnh nhiều quá !

- Ta nói cho ngươi biết ngươi có bắt được ta hay là không kết quả vẫn như vậy thôi !
- !!!???
- Bộp !
- Tóm được ngươi rồi !
Lão ta nắm được nhịp độ di chuyển của Thiên Vũ rồi bất ngờ lao nhanh đến tóm được Thiên Vũ trong sự ngỡ ngàng của mọi người xung quanh .
- Chát !!!
- Rầm !
- Xem ngươi chạy đi đằng nào ?
- Năng lực của ngươi cũng thú vị đấy có thể nhìn thấu được vị trí tiếp theo của đối phương cơ đấy ta cũng rất tò mò không biết nếu ta làm như vậy liệu lão có bắt được ta không ???
- Còn cứng đầu đối chọi với lão phu sao ???
- Uỳnh !!!!
- Cái gì ?????
- Biến......!biến mất rồi ???
- Vù.......!!
- Bụp !!!
- Hự........!Sao.......!sao có thể........!???
- Kế trong kế ta dùng chính chiêu trò này của lão để đấu với lão già như ngươi luôn .
- Khốn kiếp !
- Ya.......!!
- Uỳnh........!!
- Đánh nãy giờ rồi cũng chẳng làm gì được ta mà giờ bạo phát toàn lực đánh ta ngươi cũng ngu xuẩn y hệt con trai ngươi vậy .
- Các ngươi đánh đủ chưa ?
- Uỳnh !
Thanh Mạc Thành lên tiếng khiến cho cả lão ta phải dừng lại còn Thiên Vũ chớp lấy cơ hội đó tung một quyền đánh lão ta rơi thẳng xuống dưới đất.



Bình Luận (0)
Comment