Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1446

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Người đại diện chỉ vào cái cuối cùng

"Cái này càng hợp với em một chút."

Hai cái trước đều sẽ liên lụy đến sinh hoạt cá nhân của Tô Yên. Cũng không phải là có bí mật không muốn lộ ra, mà chủ yếu là vị này của cô cũng không có sinh hoạt cá nhân đặc sắc gì cả.

Đến lúc đó chụp cái gì? Không lẽ chụp những món đồ lạnh như băng còn chưa có bóc tem ở trong nhà?

Tô Yên gật đầu

"Vậy chọn cái này đi."

Trương Lệ biết ngay cô sẽ lựa chọn cái này.

"Được, chị sẽ cùng nhà làm phim liên hệ, em chuẩn bị một chút, phỏng chừng hai ngày sau sẽ bắt đầu."

"Được."

Đáp ứng xong, Tô Yên nhớ tới trong nhà còn có ba người nữa. Cô nói

"Em phải ở đó trong bao lâu?"

"Ba ngày hai đêm."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu.

"Ân"

Cũng nên đưa người đưa về nhà rồi.

Hoa Duyên ở một bên rất có lễ phép, vẫn luôn không nói chuyện.

Nửa giờ sau, Tô Yên cùng Trương Lệ cơ bản đã bàn xong kế hoạch tham gia gameshow【 Xin chào! Surprise! 】.

Tô Yên

"Nếu không có gì khác, em đi trước."

Nói xong định đứng lên.

Lúc này Hoa Duyên mở miệng

"Từ từ."

Tô Yên nghi hoặc

"Còn gì nữa?"

Hoa Duyên

"Trước đó anh nói muốn mời em ăn cơm, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, không bằng hiện tại luôn đi?"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng

"Tôi không đáp ứng."

Hắn sửng sốt. Đại khái là không nghĩ tới cô sẽ cự tuyệt mà không cho lưu tình chút nào như vậy.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Hắn bất đắc dĩ nói

"Tiểu Yên, anh không có ý khác, chỉ là muốn mời em ăn bữa cơm. Dù sao em là cấp dưới của anh, cũng hợp tác nhiều năm như vậy rồi."

Tô Yên nghe, nhìn thời gian. Sau đó trở về vị trí.

Trương Lệ bắt đầu rối rắm, mình nên đi hay là ở lại đây??

Nếu là trước kia, Tiểu Yên sớm đã cho cô tín hiệu để cô lui đi. Muốn cùng Hoa Duyên đơn độc ở chung.

Nhưng mà hôm nay thế nào lại không chút phản ứng vậy?

Từ sau khi té xỉu phải vào bệnh viện, Tiểu Yên đã thay đổi rất nhiều. Ít nhất đối với Hoa Duyên không còn nhiệt tình như trước.

Suy nghĩ thật lâu, Trương Lệ vẫn là cảm thấy chuyện của hai người kia, vẫn nên để chính bọn họ nói rõ ràng thì hơn.

Trương Lệ nói

"Hoa tổng, Tiểu Yên, tôi còn có chuyện khác, phải đi trước. Hai người ăn vui vẻ."

Nói xong, Trương Lệ nhìn thoáng qua di động, vội vã rời đi. Chỉ còn lại có Hoa Duyên cùng Tô Yên.

Lúc này, người phục vụ rất có mắt đi tới.

"Hoa tổng, đồ ăn ngài gọi đã chuẩn bị tốt, hiện tại muốn dùng hay không?"

Hoa Duyên gật đầu

"Được, mang đồ ăn lên đi."

Đây là một nhà ăn Trung Quốc kết hợp Phương Tây.

Hoa Duyên mở miệng

"Biết em không thích ăn cơm Tây, cho nên lần này cố ý gọi đồ ăn Trung Quốc."

Đồ ăn thực mau đã lên. Tô Yên cầm lấy chiếc đũa, ăn từng miếng. Một câu cũng không nói nhiều.

Nửa giờ sau, Hoa Duyên cười lắc đầu

"Tiểu Yên, có phải em hiểu lầm gì anh hay không?"

"Không có."

Hoa Duyên suy nghĩ trong chốc lát

"Anh đã 30 tuổi, so với Tiểu Yên có chút lớn, nhưng mà còn chưa kết hôn, đến nay vẫn độc thân."

Tô Yên cắn một ngụm thịt bò

"Ân"

Hoa Duyên lại nói

"Tiểu Yên hiện tại độc thân sao?"

"Ân"

Hoa Duyên lại nói

"Tiểu Yên tính toán khi nào yêu đương?"

"Chờ hai năm sau."

Thế nào cũng nên chờ hắn thành niên đi? Cùng vị thành niên yêu đương. Hmm, pháp luật không cho phép.

Hoa Duyên cười

"Tiểu Yên đã có người yêu thích sao?"

"Có"

Nghe cô trả lời, Hoa Duyên ý cười càng đậm.

"A? Là anh sao?"

"Anh không biết hắn."

Nghe đến đây, Hoa Duyên sửng sốt. Câu trả lời này thực sự nằm ngoài dự tính của hắn ta.
Bình Luận (0)
Comment