Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!

Chương 34


Nhìn Tần Mặc cắm đầu vào làm việc không thèm để ý đến mình Nguyệt Sương bắt đầu nghĩ cách
Nguyệt Sương nghĩ một hồi một hồi vẫn không nghĩ ra được cái gì
Tần Mặc đang làm việc nhíu mày một chút ngẩng đầu lên giọng nhẹ nhàng nói
-Em quá bên kia ngồi chút được không? chị hiện giờ rất bận,tí rảnh thì sẽ chơi với em
Nguyệt Sương xị mặt xuống vẻ mặt đầy ủ rũ rối rắm không biết làm sao
"Làm sao bây giờ,cô vừa muốn tăng tiến tình cảm giữa mình với Tần Mặc vừa không muốn phiền Tần Mặc, làm sao bây giờ! "
Nguyệt Sương nhíu mày suy nghĩ hồi lâu Tần Mặc thấy cô không nói gì nữa thì cũng cúi đầu xuống bắt đầu tiếp tục làm việc
Nguyệt Sương âm thầm thở dài một câu
"người này trong lúc làm việc rất nghiêm túc nha,nhưng mà dáng vẻ này rất đẹp! người ta nói nam nhân trong lúc nghiêm túc làm việc rất đẹp còn cô thì lại cảm thấy nữ nhân trong lúc nghiêm túc làm việc cũng rất là đẹp à nha"
Nguyệt Sương suy nghĩ một hồi lâu cũng không nghĩ ra được cái gì,cô ngẩng đầu lên nhìn Tần Mặc nhìn từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên
Bỗng ánh mắt của cô dừng lại ở đùi của Tần Mặc

.

.


"Cô nghĩ ra cách rồi! vừa đơn giản vừa giúp tăng tiến tình cảm, vừa không làm phiền tới Tần Mặc! đúng là một mũi tên trúng hai à không ba con nhạn nha"
Nguyệt Sương híp mắt ngáp một cái thật dài
"Sáng nay dậy sớm nên bây giờ có chút buồn ngủ nha"
Nguyệt Sương xoa xoa khoé mắt tiết ra nước mắt nhẹ giọng gọi Tần Mặc một cái
-Chị!
Tần Mặc ngẩng đầu lên vẻ mặt dò hỏi
-Có chuyện gì sao?
Nguyệt Sương gật gật đầu nhìn Tần Mặc
-Em buồn ngủ, muốn đi ngủ
Tần Mặc nghe vậy lại tiếp tục cúi đầu muốn tiếp tục làm việc
-Vậy em đi ngủ đi
Nguyệt Sương ánh mắt trông mong nhìn Tần Mặc,vẻ mặt ngượng ngùng giọng cũng bất giác run run
-Em muốn ngủ trên đùi chị, được không?
Tần Mặc vẻ mặt một đốn ngẩng đầu lên đôi tai dần dần đỏ lên, đập thẳng vào mắt cô là ánh mắt trông mong của Nguyệt Sương, nhìn ánh mắt này cô căn bản không thể từ chối
Tần Mặc trầm mặc giọng nói có hơi do dự

Được.

.

Nguyệt Sương không chờ Tần Mặc có cơ hội hối hận vội kéo một cái ghế lại gần Tần Mặc,cô sờ sờ cái ghế một chút gật gật đầu
"Ghế này có đệm không sợ nằm đau người"
Nguyệt Sương cởi dép ra trèo lên ghế nằm xuống trên đùi của Tần Mặc
"Cũng khá thoải mái"
Nguyệt Sương chớp chớp mắt nhìn đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm cô mỉm cười nhẹ ra hàm răng trắng
-Chị tiếp tục làm việc đi nha ,em không làm phiền chị
Tần Mặc gật gật đầu không nói gì quay lên tiếp tục làm việc để lộ đôi tai đỏ bừng
Nguyệt Sương suýt nữa thì cười ra tiếng
"Sao lúc đọc tiếu thuyết,cô không phát hiện ra Tần Mặc dễ ngượng ngùng đỏ mặt như vậy nha!"
Nguyệt Sương điều chỉnh hơi thở một chút, nghẹn lại ý cười trên khoé miệng
Nằm trên đùi của Tần Mặc,cảm nhận được đùi êm ái của Tần Mặc cùng nhiệt độ ấm áp cô bắt đầu cảm thấy buồn ngủ,mắt của cô từ từ díp lại
Cô mở mắt cố gắng ngắm Tần Mặc một lúc thì mới đi ngủ nhưng đôi mắt cô căn bản không cho phép, một trận buồn ngủ đánh úp lại Nguyệt Sương không chống đỡ nổi nữa đôi mắt từ từ, từ từ nhắm lại rồi chìm vào ngủ say
Nghe được tiếng hít thở đều đều của Nguyệt Sương Tần Mặc dừng bút lại cúi đầu xuống nhìn Nguyệt Sương
Đây là một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu,khi ngủ say thì càng đáng yêu hơn
Tần mặc âm thầm suy nghĩ,ánh mắt đăm chiêu
"cô ấy là thật sự thích cô hay là chỉ là vì cái tên Kỳ Phong kia nên mới làm vậy? "

Bình Luận (0)
Comment