Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 555


 
 
Top 5 cái tên được quyết định.
 
Danh sách tỷ thí trận tiếp theo cũng xuất hiện, trong năm người người, có một người không gặp đối thủ mà lên cấp.
 
Người không gặp đối thủ mà lên cấp không phải Bộ Phương, mà là Mộ Bạch.
 
Người này kỹ thuật luyện đan mạnh, không ngờ vận khí cũng tốt, trực tiếp lên cấp Top 3 ...
 
Khi những người khác biết được tin tức, cũng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì không gặp Mộ Bạch trước, cũng sẽ không bị loại bỏ.
 
Đối thủ của Bộ Phương cũng xuất hiện, là Mao Thạch, chính là người lớn lối ban đầu kia.
 
Hai người trở thành đối thủ trận tiếp theo, không nằm ngoài dự liệu của mọi người, nhưng mọi người vẫn vô cùng hưng phấn.
 
Đặc biệt là khán giả, ban đầu khi Mao Thạch tự mình xuất thủ với Bộ Phương bọn họ đều nhìn thấy, dĩ nhiên biết Bộ Phương và Mao Thạch có mâu thuẫn, tranh tài của hai người này, tuyệt đối là một cuộc va chạm mạnh.
 
Bộ Phương còn hùng hồn nói với Mao Thạch, ngươi không tạc lò coi như ta thua, bọn họ càng thêm mong đợi.
 
Ngày thứ hai Nam Cung Vô Khuyết đã chạy tới nói cho Bộ Phương tin tức kia, hắn siết chặt nắm đấm nói với Bộ Phương, nhất định phải tiêu diệt tên kiêu ngạo Mao Thạch.
 
Bộ Phương phản ứng rất bình thản, hắn vẫn đang suy tư nấu món ăn gì.

 
Thậm chí, Bộ Phương còn nghĩ sẽ lấy Phật Nhảy Tường làm đòn sát thủ rồi.
 
Nếu như dùng Phật Nhảy Tường, muốn thắng Mao Thạch rất dễ dàng, nhưng muốn cho Mao Thạch tạc lò...!lại rất khó khăn, cho nên giờ phút này Bộ Phương cảm thấy vô cùng nhức đầu.
 
Nam Cung Vô Khuyết tựa hồ biết Bộ Phương nhức đầu, sau khi suy tư hồi lâu, vỗ ngực nói với Bộ Phương, bảo đảm xách tới một nguyên liệu nấu ăn khiến hắn hài lòng.
 
Bộ Phương có chút sững sờ, khó hiểu.
 
Nhưng Nam Cung Vô Khuyết cũng không giải thích, sau khi ném cho Bộ Phương một ánh mắt sâu xa, liền hấp tấp rời đi.
 
Bộ Phương cảm giác tên kia lại muốn gây chuyện...
 
...
 
Trong chiến thuyền Thiên Diệu Thành.
 
Mái tóc Mao Thạch xõa ra, trong đôi mắt toát ra vẻ tàn nhẫn, trong tay hắn có một ngọn lửa màu đen đang hừng hực thiêu đốt, không ngừng đốt cháy không khí, khiến cho không khí cũng bị bóp méo.
 
Ở trước mặt của hắn, bày một lò luyện đan cực đại, không ngừng có dược liệu được hắn cho vào trong lò đan, sắc mặt Mao Thạch cũng có chút dữ tợn, để những nguyên liệu kia bị luyện hóa phân giải trong lò đan, hóa thành giọt giọt dược dịch lơ lửng biến hóa.
 
Ầm!
 
Lò luyện đan hung hăng đập vào mặt đất, phát ra một tiếng nổ vang, một làn khói nhẹ từ đó bay ra.
 
Mao Thạch cảm giác tinh thần lực của mình cũng đang sôi trào, chân khí toàn thân dao động liên tục.
 
- Chết tiệt...!Như vậy không được, tinh thần vẫn dao động, sẽ xuất hiện sơ hở, vạn nhất bị đầu bếp tìm được cơ hội, hắn sẽ thất bại hoàn toàn! Trận này...!Hắn chỉ có thể thắng, không thể thua!
 
Mao Thạch thở ra một hơi, sắc mặt lạnh lùng.
 
Hắn không ngừng luyện tập, không ngừng cường hóa tinh thần lực của mình, cố gắng để cho tinh thần lực của mình trở nên kiên định, không bị ngoại giới ảnh hưởng.
 
Hồi lâu sau, cánh cửa mật thất bị đẩy ra.
 
Cả người Mao Thạch ướt nhẹp từ trong đó đi ra, người đầy mồ hôi.
 
Đôi mắt của hắn có chút ngầu đỏ, khí tức phập phồng bất định.
 
Vẫn chưa được...!Hắn có thể cảm nhận được thiếu sót của mình, hắn sợ thiếu sót đó bị Bộ Phương bắt được, làm cho hắn tạc lò, một khi hắn tạc lò, thanh danh của hắn cũng biến mất.

 
Hoàn toàn biến thành hòn đá đặt chân của tên đầu bếp đó.
 
Bỗng nhiên, Mao Thạch sửng sốt, nheo mắt lại, nhìn về phía xa.
 
Chỗ này, có hai đạo thân ảnh chậm rãi đi đến.
 
- Hùng Thực? Ngươi tìm ta?
 
Mao Thạch khàn khàn hỏi.
 
Thần thái Hùng Thực có chút uể oải, dù sao Đại Hùng của hắn bị người ta làm thịt, còn nấu nướng trước mặt hắn, đây là một loại bi thương khó có thể nói rõ, trạng thái tinh thần của hắn không uể oải mới là lạ.
 
- Có phải Mao sư huynh đang đau đầu tìm cách đối phó tên đầu bếp kia?
 
Hùng Thực cúi đầu, nhìn Mao Thạch, hỏi.
 
Mao Thạch liếc nhìn Hùng Thực, chế nhạo:
 
- Ngươi có cách sao? Nếu ta nhớ không lầm, ngươi thất bại thảm hại trước mặt đầu bếp kia mà...
 
Hùng Thực trì trệ, có chút bị đè nén...!Đó là sai lầm, hắn vẫn cho rằng Đại Hùng của hắn đi tìm gấu cái, ai ngờ Đại Hùng lại biến thành nguyên liệu nấu ăn, bất ngờ không đề phòng, tâm thần đụng phải oanh kích.
 
Vì vậy mới đưa đến tạc lò, mới khiến hắn thua...!Còn hắn lại tìm đường chết dẫn đốt Bi Tâm Lan...
 
Hoạ vô đơn chí, không tạc lò hắn cũng thật có lỗi với chính mình.
 
Mặc dù Hùng Thực bị đè nén, nhưng cũng không nói gì, bên cạnh hắn đột nhiên lộ ra một thân ảnh lưng còng.
 

Đó là một lão giả, lưng còng, sắc mặt nghiêm túc nhìn Mao Thạch.
 
Bỗng nhiên, lão giả giơ tay lên, ném ra một bình ngọc huyết sắc về phía Mao Thạch.
 
Mao Thạch theo bản năng nhận lấy, mở bàn tay ra vừa nhìn, tròng mắt nhất thời co rụt lại.
 
- Đây là cái gì?
 
Mao Thạch hít một hơi thật sâu hỏi.
 
Khuôn mặt đầy nếp nhăn của lão giả lưng còng nhất thời lay động, khóe miệng giật giật, nói:
 
- Ngươi không phải nhức đầu làm sao thắng đầu bếp kia sao? Đây chính là thứ có thể giúp ngươi chiến thắng....
 
- Huyết Hoả...!Tu La Đan, ngươi là người của Tu La cổ thành? !
 
Đổ đan dược trong bình ngọc ra, một viên đan dược nóng hổi nằm gọn trong lòng bàn tay Mao Thạch, đôi mắt Mao Thạch nhất thời co rụt, bị đè nén lên tiếng kinh hô.
 
 
 
 
 

Bình Luận (0)
Comment