Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 506


 
Sáng sớm, ánh mặt trời sáng rõ từ ngoài cửa sổ chiếu xuống, tràn trên mặt đất.
 
Bộ Phương rời khỏi giường, vuốt vuốt mái tóc của mình, ngáp một cái, sau khi rửa mặt, đi ra khỏi phòng, vào trong bếp.
 
Theo thói quen luyện tập một chút kỹ thuật dùng dao, sau khi nấu xong sườn xào chua ngọt và cơm Long Huyết cho Tiểu Hắc và Tiểu U, Bộ Phương bưng hai món ăn nóng hôi hổi ra khỏi phòng bếp.
 
Tiểu Hắc cũng chỉ có lúc này mới không ngủ, chớp mắt, hai chân với lên bàn, đôi mắt trông mong nhìn sườn xào chua ngọt trong tay Bộ Phương.
 
Bộ dạng Tiểu U cũng không khác gì Tiểu Hắc, cũng dùng ánh mắt vô cùng mong đợi nhìn món ăn trong tay Bộ Phương, có lẽ chỉ có thời điểm ăn, mới là thời điểm hạnh phúc nhất của bọn hắn.
 
Nhìn Tiểu U và Tiểu Hắc ăn say sưa, khóe miệng Bộ Phương khẽ nhếch lên.
 
Hắn trở lại trong bếp, tự làm cho mình một đĩa lúa mạch hoàng kim, chậm rãi thưởng thức, sau khi thu dọn, rời khỏi tiểu điếm.
 
Tiếp tục khiêng tấm biển của tiểu điếm, Bộ Phương mệt mỏi ngáp một cái, tiến về phía trước, hướng về phía quảng trường trung tâm Thiên Lam Thành.
 
Top 100 Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển rốt cục đã bắt đầu!
 
Bộ Phương một đường đi tới, bị không ít người để ý, hiện giờ danh khí của Bộ Phương ở trong đại điển đã không coi là nhỏ, dù sao người có thể tiến vào Top 100 chắc chắn sẽ bị chú ý, mà Bộ Phương hành sự ồn ào như vậy, càng làm cho không ít khán giả chú ý tới hắn.
 
Dù sao, hắn là vị đầu bếp duy nhất trong số nhiều Luyện Đan Sư như vậy...

 
Đầu bếp được người ta gọi là kẻ thù của Luyện Đan Sư, làm sao có thể không làm cho người khác chú ý?
 
- Bộ lão bản cố gắng lên! Nhanh chóng tiến vào Top 50! Tin tưởng mình, ngươi là hắc mã!
 
- Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển có một cái đầu bếp tiến Top 50...!Vậy thì càng thú vị!
 
- Bộ lão bản! Mặc dù đối thủ của ngươi là ma nữ An Sênh, nhưng ngươi cũng đừng nản lòng, lần sau, chúng ta lại là hảo hán!
 
...
 
Dọc đường đi, không ít khán giả quen biết Bộ Phương đều chào hỏi hắn.
 
Bộ Phương lãnh đạm gật đầu, vẻ mặt cũng không có bao nhiêu biến hóa.
 
Rất nhanh, những cánh rừng thép cao chót vót hiện ra trước mặt, những toà nhà cao vút chọc trời khiến người ta cảm thấy hô hình bị áp bách.
 
Đi theo lối đi bên dưới vào trung tâm của quảng trường được bao quanh bởi các toà nhà cao tầng, giống như bước chân vào một vùng sáng rực, tia sáng thiếu chút nữa làm tròng mắt Bộ Phương cũng thoáng nhíu lại.
 
Sau một khắc, tia sáng từ từ tản đi, Bộ Phương rốt cục cũng thấy rõ hình ảnh của quảng trường trung tâm.
 
Những tiếng ồn ào tựa hồ như muốn lật tung mây xanh từ trong sân rộng truyền đến, làm cho Bộ Phương cũng có chút hoảng hốt.
 
Trong sân rộng trung tâm tiếng người ồn ào, đầu người đông nghịt, vô số khán giả đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn.
 
Hôm nay số lượng khán giả rất nhiều, còn nhiều hơn cuộc thi vòng loại lúc trước, dù sao cũng là Top 100, so với cuộc thi vòng loại dĩ nhiên càng sôi động, cho nên khán giả cũng mong đợi.
 
Bố trí của quảng trường trung tâm có một chút biến hoá so với lúc trước.
 
Nhưng trên thực tế biến hóa cũng không lớn, vốn là tám võ đài giảm bớt thành năm võ đài, mỗi võ đài đều phân bố độc lập, chung quanh cũng không có bất kỳ khán giả nào vây quanh.
 
Có lẽ vì quan tâm đến thể nghiệm của khán giả xem cuộc chiến, năm đấu trường được bao quanh bởi hàng rào đồng, bên trong rào chắn là các võ đài, bên ngoài rào chắn là khán phòng, rất đông khán giả đã ngồi xuống vị trí của mình, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
 
Bộ Phương khiêng tấm biển, thân hình đứng tại chỗ, có chút bối rối.
 
- Lão Bộ! Ở đây! Ta ở đây!
 
Khi Bộ Phương đang ngây người, từ nơi xa truyền đến tiếng gọi ầm ĩ, Nam Cung Vô Khuyết ở đối diện không ngừng vẫy tay.
 

Bộ Phương khiêng tấm biển đi tới.
 
Ở chung quanh Nam Cung Vô Khuyết, có rất nhiều người, những người này đều mặc áo choàng Luyện Đan Sư cao quý, hai tay giấu trong tay áo, ánh mắt kiêu ngạo.
 
Bọn họ tựa hồ nghe thấy tiếng gọi ầm ĩ của Nam Cung Vô Khuyết, ánh mắt tò mò đổ dồn về phía Bộ Phương.
 
Thanh niên khiêng tấm biển...!Người này chẳng lẽ chính là đầu bếp toả sáng trong vòng loại trực tiếp?
 
Kẻ thù khiến không ít Luyện Đan Sư gãy kích?
 
Bộ Phương hiện giờ thật sự rất dễ nhận ra.
 
Chỉ cần ở trong đám người thấy người nào khiêng tấm biển, người đó nhất định là kẻ thù của Luyện Đan Sư đang nổi tiếng gần đây.
 
- Nam Cung Vô Khuyết, ngươi quả nhiên rơi ở phía sau...!Lại xen lẫn với loại người này.
 
Trong ánh mắt một vị Luyện Đan Sư mang theo vẻ khinh thường, liếc nhìn Bộ Phương, quay đầu cười nhạo nói với Nam Cung Vô Khuyết.
 
Những Luyện Đan Sư khác chung quanh cũng không giấu được tiếng cười chế giễu.
 
Bọn họ đã nghe nói về Bộ Phương, mặc dù danh xưng kẻ thù của Luyện Đan Sư rất nổi tiếng, nhưng bọn họ cũng chưa từng đối mặt với Bộ Phương, dĩ nhiên cũng không biết rõ thực lực của Bộ Phương.
 
Nhưng bọn họ thân là Luyện Đan Sư, bất kể như thế nào, cũng không coi trọng một vị đầu bếp.
 
Một đầu bếp...!nhiều lắm là nấu nướng món ăn, còn cái gì có thể nghịch thiên hay sao? Dùng một chút thủ đoạn ti tiện ảnh hưởng tới người khác, mượn cái này xông vào Top 100, thật sự tưởng rằng mình rất lợi hại.
 
Luyện Đan Sư là nghề nghiệp cao quý nhất của Tiềm Long Đại Lục, nếu như ngay cả đầu bếp cũng có thể so sánh với bọn họ, vậy bọn họ còn thể diện gì xưng mình là Luyện Đan Sư?

 
Nam Cung Vô Khuyết cũng xem thường chế nhạo của bọn họ, đám người này chưa hiểu sự đòi, món ăn của lão Bộ há có thể so sánh với đầu bếp bình thường hay sao?
 
Các ngươi thật sự không biết gì về tay nghề của lão Bộ!
 
- Nghe nói đối thủ trận này của đầu bếp là ma nữ An Sênh đúng không? Chậc chậc...
 
- Thật đáng thương, trận đầu tiên của Top 100 đã gặp phải ma nữ An Sênh, thật là xui xẻo!
 
- Các ngươi nói hắn có thể trở thành tuyển thủ bị loại bỏ nhanh nhất hay không? Vậy thì thú vị rồi...!Nhưng như vậy cũng không thiệt, có thể được xếp ở top 100 đối với một đầu bếp mà nói đã là vinh dự vô thượng rồi!
 
...
 
Những Luyện Đan Sư này tựa hồ càng nói càng nghiện, lại hăng hái thảo luận.
 
Bọn họ dĩ nhiên xem thường Bộ Phương, ma nữ An Sênh là tồn tại có cơ hội tiến vào top mười người mạnh nhất...!Trận đầu đã gặp phải đối thủ làm người ta gần như tuyệt vọng như vậy.
 
Bọn họ cảm thấy bi ai tột cùng cho Bộ Phương.
 
 
 

Bình Luận (0)
Comment