Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng

Chương 118 - Súng Phán Xét Và Ittou Shura

Cuồi cùng, sự kiện quan trọng nhất của đời đệ tử ngoại môn đã sắp tới.

Trước ngày bắt đầu Trần Lâm kiểm kê lại một chút vật phẩm trong kho đồ.

Trong đó làm hắn chú ý nhất tất nhiên là "Chân linh của tiên nhân Vô Tuyên", thứ này tác dụng thì không phải bàn rồi, nhưng hiện tại cấp độ còn quá cao, hắn còn chưa nghĩ ra cách để sử dụng, nên Trần Lâm liếc nhìn sang hai hộp Lucky Box còn chưa dùng được nhận từ nhiệm vụ tím và nhiệm vụ xanh trong chuyến đi vừa rồi của Thường Nguyệt.

"Hi vọng có thể mở ra đồ tốt."

"Mở Lucky Box!"

"Keng, chúc mừng ký chủ nhận được [Súng phán xét (Trắng)], [Kỹ năng: Ittou Shura (Xanh lam)]."

Một trắng một xanh lam sao, không tệ lắm, nhất là lại mở ra kỹ năng này.

Nhìn kỹ năng "Ittou Shura" và giới thiệu của kỹ năng này, Trần Lâm liền chợt cảm thấy vô cùng hoài niệm.

"Hiệp sĩ lưu ban" là một trong số ít bộ anime hắn thật sự có thể nhập tâm vào nhân vật chính, một người chấp nhận những khiếm khuyết của mình, lợi dụng nó và vượt qua những kẻ tài năng hơn, và kỹ năng "Ittou Shura" chính là một trong những thứ làm nên thương hiệu của bộ truyện.

[Ittou Shura (Xanh lam): Kỹ năng giúp bỏ qua tất cả giới hạn, mặc kệ hậu quả phía sau là gì, tập trung tất cả những gì tinh hoa nhất của thân thể và tinh thần để giải phóng nó chỉ trong một phút, "Một phút là đã đủ, không cần quan tâm hậu quả phía sau là gì, chỉ trong một phút đấy ngươi trở nên mạnh mẽ tới mức có thể đánh bại bất kỳ ai là đủ rồi"]

Dồn tất cả mọi thứ mình có và giải phóng trong một phút, thực lực của người sử dụng có thể gia tăng gấp mấy chục lần, đủ để đánh bại bất kỳ ai trong trạng thái bình thường của họ, theo Trần Lâm nhớ là vậy.

Nhưng hắn đoán kỹ năng này nếu đưa cho Thường Nguyệt dùng thì sợ là sẽ không có khoa trương như thế, có thể gia tăng thực lực lên mấy chục lần, đó là bởi tiềm năng của nhân vật chính trong "Hiệp sĩ lưu ban" và tiềm năng của Thường Nguyệt chênh lệch quá lớn.

Giống như việc nén nước trong một ly nước và nén nước trong một bể nước lại vậy, độ khó của cả hai hoàn toàn không cách nào so sánh nổi.

Kỹ năng này chỉ thích hợp cho những người có tiềm năng thấp, nhưng ý chí đủ mạnh thì mới phát huy ra được hiệu quả lớn nhất của nó.

"Chỉ là không thể có hiệu quả quá cao với Thường Nguyệt thì cũng đồng nghĩa với việc tác dụng phụ cũng sẽ không lớn lắm, không đến mức hết một phút liền hoàn toàn tê liệt không cách nào chiến đấu tiếp, Thường Nguyệt cũng có thể coi kỹ năng này một át chủ bài không quan trọng lắm để sử dụng."

Nghĩ vậy, Trần Lâm liền nhìn sang món vật phẩm còn lại, khi đọc xong giới thiệu Trần Lâm không khỏi cảm thấy hứng thú, bởi tác dụng của thứ này dường như khá là kỳ lạ.

[Súng phán xét (Trắng): Khẩu súng phán xét tất cả mọi thứ bị nó nhìn, nếu đối tượng bị nhìn chằm chằm có ý thức thì sẽ cảm giác được sự sỉ nhục vô biên toát ra từ ánh mắt của khẩu súng, lưu ý: Súng phán xét có tính tình rất mạnh, xin đừng dùng lung tung kẽo lại bị bản súng khinh bỉ.]

Đọc xong giới thiệu, Trần Lâm xoa cầm bắt đầu đánh giá khẩu súng này.

Đây là một thanh súng lục, kết cấu khá giống súng đồ chơi dùng để bắn nước của trẻ em, chỉ khác một chút là trên báng súng có đính một con mắt trên đấy.

Quái dị là khi Trần Lâm nhìn con mắt của khẩu súng, con mắt kia cũng chuyển con ngươi sang nhìn chằm chằm hắn.

Cả hai cứ thế mà nhìn nhau.

Mấy giây trôi qua, trên trán Trần Lâm chợt nổi lên gân xanh, sắc mặt khó coi vô cùng.

Khinh bỉ, trần trụi khinh bỉ, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mình bị sỉ nhục như thế này.

Trần Lâm nâng tay muốn đem khẩu súng đập xuống đất để dạy cho nó một bài học, chỉ là may mắn hắn nhớ lại phần giới thiệu của vật phẩm, ráng hít một hơi thật sâu Trần Lâm cố gắng trấn tĩnh lại cảm xúc nổi nóng trong lòng.

Nguy hiểm, quá nguy hiểm, thứ này thế mà có thể dễ dàng khiến người khác phẫn nộ tới mất lý trí như thế.

Đang lúc Trần Lâm cố gắng hít thở đều, khẩu súng chợt rung động một cái, sau đó một tấm giấy liền được phun ra từ nòng súng.

Này là gì?

Mở cuộn giấy ra, Trần Lâm thấy được một đoạn văn trên đó.

"Trần Lâm, một người thường thường không có gì lạ, thiên phú thường thường không có gì lạ, sở thích thì không thường thường không có gì lạ lắm, thích..."

Roẹt!

Cơ hồ là vừa đọc sang đoạn thứ hai Trần Lâm liền xé tờ giấy thành mảnh vụn sau đó lại phóng thích hỏa diễm đem nó đốt thành tro.

Trần Lâm lạnh lùng nhìn khẩu súng này, cân nhắc không biết có nên đem nó thủ tiêu hay không, dù sao thứ này dường như biết quá nhiều.

"Được rồi được rồi, bình tĩnh, thứ này có thể nhìn ra nhiều thứ như vậy chứng minh tác dụng của nó sẽ không thấp tương lai chắc chắn là có lúc cần dùng, không nên vì cảm xúc nhất thời mà làm điều dại dột."

Hít vào thở ra mấy lần, Trần Lâm bình phục lại tâm tình xao động, hắn nhìn khẩu súng trông như súng đồ chơi trên tay, trong lòng âm thầm cảnh giác, sau này tuyệt đối không thể bị người khác dùng thứ này lên hắn.

Hắn nói người khác ở đây tất nhiên là người nào đó tính tình hay tò mò lung tung rồi.

Hừ dám sử dụng thứ này lên người ta thì liền đánh nát mông ngươi.

Nghĩ vậy Trần Lâm liền đi ra sân tìm Thường Nguyệt.

Đối phương lúc này đang tích cực múa thương, diễn luyện từng động tác vô cùng ra sức tựa như nàng đang đánh thật chiến thật mà không phải đang luyện tập với không khí.

Thấy Thường Nguyệt luyện thương, Trần Lâm cũng không làm phiền mà đứng ở một bên xem nàng.

Đợi thêm năm phút, Thường Nguyệt mới luyện xong, nàng dùng khăn lau mồ hôi nhuễ nhại trên người, sắc mặt tươi cười đi lại bên Trần Lâm hỏi:

"Không phải đang nghiên cứu linh phù cho ngày mai à, sao lại rảnh rỗi ra coi ta luyện thương thế."

"Cũng không có lý do gì đặc biệt, ngươi còn nhớ hai hộp lucky box nhận được từ hai nhiệm vụ một tím một xanh lần trước chứ, vừa nãy ta mở rồi, kết quả cũng không tệ đâu."

"Đâu, ngươi mở ra gì nào, để ta xem."

Nghe thấy Trần Lâm nói vừa mở ra đồ tốt, Thường Nguyệt liền hiếu kỳ.

Nàng mở ra bảng hệ thống, sau đó tại phần kỹ năng nhìn thấy được "Ittou Shura".

Quả thật khi đọc xong kỹ năng này, Thường Nguyệt cũng trở nên rất là hứng thú, đây hình như là lần đầu tiên nàng nhận được kỹ năng liên quan trực tiếp tới chiến đấu từ hệ thống đi.

"Dồn hết mọi thứ mình có để đánh cược trong một phút sao, coi như cũng không tệ lắm, có thể làm át chủ bài nha."

"Ngươi cũng đừng kỳ vọng quá lớn, kỹ năng này đối với người có tiềm lực càng thấp càng tốt, ngược lại đối với người càng thiên tài thì hiệu quả càng thấp đi."

"Là vậy sao, nhưng cũng coi như là một kỹ năng không tệ, tính thực chiến vẫn rất cao, nhưng đây là một, món thứ hai ngươi mở ra đâu?"

Nghe Thường Nguyệt nghi vấn, Trần Lâm liền lấy súng phán xét từ trong tay áo ra.

Chỉ là trước khi đưa cho Thường Nguyệt, hắn không quên cảnh báo:

"Ta nói trước, ngươi nếu dám dùng thứ này lên người ta liền chuẩn bị tinh thần cặp mông nở hoa đi, đồng thời cũng đừng hi vọng có thể dùng lén, tiêu chí khi khẩu súng được sử dụng rất rõ ràng ta tuyệt đối có thể cảm ứng được."

Nghe Trần Lâm trịnh trọng như vậy, Thường Nguyệt cũng đột nhiên trở nên vô cùng hiếu kỳ và hứng thú với món vật phẩm hình khẩu súng này.

Nhận lấy khẩu súng từ trên tay Trần Lâm, Thường Nguyệt bắt đầu đọc giới thiệu:

"Súng phán xét, vật phẩm màu trắng, tác dụng là... vãi!"

Bình Luận (0)
Comment