Mê Vợ Không Lối Về

Chương 1761

Trang Gia Văn ngồi xuống bên giường, Thẩm Hâm Dao đang quấn chiếc chăn màu đỏ thẫm, chỉ lộ ra một cái đầu, trên mặt toàn là nước mắt.

 

Anh ấy rút hai tờ khăn giấy lau mặt cho Thẩm Hâm Dao, Thẩm Hâm Dao quay đầu né tránh. Không phải là vì Trang Gia Văn mà là vì bản thân mình.

 

Trang Gia Văn đưa hai tay ôm lấy mặt Thẩm Hâm Dao, ra lệnh: “Nhìn anh!”

 

Thẩm Hâm Dao đành đối mặt với Trang Gia Văn. Ánh mắt cô ấy đờ đẫn, không còn hoạt bát và xinh đẹp như ngày xưa nữa.

 

“Không sao cả rồi.” Trang Gia Văn nói bằng giọng trầm thấp.

 

Thẩm Hâm Dao càng khóc dữ dội hơn.

 

Trang Gia Văn ôm cô ấy, bàn tay vuốt ve thân người Thẩm Hâm Dao cách một lớp chăn, cố gắng an ủi Thẩm Hâm Dao, hôn lên mặt cô ấy, hôn lên khóe mắt đẫm lệ của cô ấy, đôi môi anh dán chặt lên mặt cô ấy. Trang Gia Văn nói bằng giọng trầm thấp: “Đừng khóc, em sắp làm cô dâu rồi, nếu khóc mắt sẽ sưng lên, không đẹp nữa đâu. Ngoan nào.”

 

“Anh còn muốn em không?” Thẩm Hâm Dao khàn giọng hỏi.

 

“Đương nhiên rồi.” Trang Gia Văn khẽ cười: “Sao em lại hỏi câu hỏi ngốc như thế? Anh không muốn em thì còn ai nữa?”

 

“Nhưng em…”

 

Thẩm Hâm Dao còn chưa nói dứt câu thì Trang Gia Văn đã hôn lên môi cô ấy: “Chuyện này không phải lỗi của em, hơn nữa bây giờ em đã ổn rồi mà?”

 

“Nhưng lỡ như…”

 

“Không có lỡ như gì cả, dù có chuyện gì thì anh vẫn sẽ lấy em. Chuyện mà em trải qua chỉ chứng minh rằng anh không phải là một người bạn trai tốt, không bảo vệ em chu toàn.”

 

“Sao anh lại đối tốt với em như thế?” Thẩm Hâm Dao nhìn Trang Gia Văn, ánh mắt họ ngập tràn tình yêu, cô ấy thực sự rất yêu người đàn ông này.

 

“Em nghĩ xem, từ khi anh biết ghi nhớ mọi chuyện anh đã nhận em là vợ mình rồi. Tất nhiên anh phải quý trọng duyên phận trời ban cho anh chứ, lỡ như em bị người khác bắt đi thì anh biết làm sao bây giờ? Vì thế anh phải đối tốt với em, như thế thì em mới không rời xa anh được.””

 

Trong lòng Thẩm Hâm Dao cảm thấy ấm áp, cô ấy tựa vào lồng ngực của Trang Gia Văn, hít ngửi mùi hương trên người anh ấy khiến đáy lòng Thẩm Hâm Dao bình yên trở lại.

 

“Anh có biết lúc ấy em sợ đến mức nào không? Em thực sự đã chuẩn bị sẽ chết…”

 

Trang Gia Văn đè khóe miệng đang khép mở của cô: “Chuyện đã qua rồi, đừng nói về nó nữa, càng không cho phép em nói đến chuyện chết, em muốn anh góa vợ à?”

 

Thẩm Hâm Dao bĩu môi: “Thì anh có thể tìm cô khác mà.”

 

“Nhưng anh chỉ thích em thôi.” Trang Gia Văn đưa tay nhìn đồng hồ, trời đã sắp sáng, khoảng năm giờ rồi. Anh ấy xoa xoa mặt Thẩm Hâm Dao: “Chúng ta đừng khiến người lớn lo lắng được không?”

 

Thẩm Hâm Dao đỏ mắt gật đầu: “Vâng.”

 

“Anh đi lấy quần áo cho em.” Trang Gia Văn đứng dậy đến phòng ngủ của Thẩm Hâm Dao lấy quần áo cho cô ấy. Thẩm Hâm Dao vẫn bọc mình trong chăn không nhúc nhích, dùng đôi mắt mong chờ nhìn Trang Gia Văn.

 

Trang Gia Văn cười: “Làm sao đấy? Muốn anh mặc cho em à?”

 

Thẩm Hâm Dao lắc đầu: “Không phải, anh ra ngoài đi.”

 

Trang Gia Văn: “…”

 

Bây giờ anh ấy không dám bỏ Thẩm Hâm Dao một mình trong phòng nữa.

 

Trang Gia Văn đứng ở cuối giường: “Hôm nay chúng ta chính thức trở thành vợ chồng rồi, em còn ngại anh à?”

 

Thẩm Hâm Dao biết anh ấy lo lắng cho mình, đành nói: “Không phải thế…”

 

Cô ấy cũng không phải người mạnh miệng, vẫn cần người an ủi và bảo vệ mình, mọi chuyện trước đây cũng đã qua rồi.

 

Sự bao dung của Trang Gia Văn đã xóa đi cảm giác nhục nhã trong lòng Thẩm Hâm Dao. Cô ấy hơi mím môi, bỏ chăn trên người ra, để lộ cơ thể chỉ mặc mỗi nội y, cô ấy không trốn tránh nữa mà nhìn thẳng vào Trang Gia Văn: “Anh ôm em đi tắm đi.”

 

Cô ấy muốn gột rửa thân thể mình.

 

Trang Gia Văn nói: “Được.”

 

Anh ấy khom người ôm Thẩm Hâm Dao vào trong ngực mình, rất cẩn thận đối diện với ánh mắt Thẩm Hâm Dao, Trang Gia Văn cũng không có ý gì khác.

 

Bởi vì bây giờ Thẩm Hâm Dao rất mỏng manh.

 

Khi một người đàn ông nảy sinh dục v0ng với một người phụ nữ, đó chính là thích.

 

Nhưng khi một người đàn ông nhẫn nhịn được dục v0ng của mình dành cho người phụ nữ đó, thì đó là yêu.

Bình Luận (0)
Comment