Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh

Chương 43

Ý niệm trong đầu Toàn Hiểu Vũ vừa chuyển, một quả tinh hạch trong suốt sáng long lanh liền xuất hiện trong lòng bàn tay.

Tinh hạch kia được ngũ thải bao quanh, màu sắc so với lúc vừa đào ra từ trong đầu anh thi càng thêm thuần túy.

Không sai, đó chính là khối tinh hạch mà Toàn Hiểu Vũ lấy từ trong đầu con anh thi tinh thần hệ ở hai tháng trước.

Bởi vì bản thân Toàn Hiểu Vũ không phải dị năng giả hệ tinh thần, cho nên cũng không quá coi trọng khối tinh hạch này.

Huống hồ, Toàn Hiểu Vũ biết, tuy rằng tinh hạch tang thi có thể trợ giúp dị năng giả nhân loại đề cao cấp bậc dị năng, đặt biệt là loại tang thi dị năng hi hữu, tinh hạch của chúng nó nếu để dị năng giả đồng hệ hấp thu sử dụng, hiệu quả phi thường rõ rệt.

Nhưng mà sử dụng tinh hạch có một chỗ thiếu sót trí mạng, tinh hạch từ trong đầu tang thi lấy ra, có chứa bệnh độc dị hóa, chỉ có saU khi tinh lọc mới có thể sử dụng.

Nếu sử dụng tinh hạch chưa qua tinh lọc, dị năng giả cũng có xác suất biến dị thành tang thi. Tuy rằng cũng không phải trăm phần trăm biến dị, nhưng mà ai cũng không muốn tùy tiện dùng tính mạng của bản thân đi thử nghiệm không phải sao?

Trừ lần đó ra, tinh hạch có thuộc tính sau khi tinh lọc, còn có có thể khai phá dị năng của người thường ở một tỷ lệ nhất định. Bất quá loại tinh hạch tang thi có chứa thuộc tính, chỉ xuất hiện trong xác của tang thi dị năng, tương đối hiếm gặp.

Mà tang thi bình thường, tinh thể không màu, sau khi tinh lọc dị năng giả khác hệ đều có thể sử dụng, có thể bổ sung dị năng cho dị năng giả, có tác dụng tăng phúc hiệu quả.

Kiếp trước, mạt thế năm thứ ba, sau khi công khai, phần lớn các dị năng giả đều biết muốn tinh lọc tinh hạch chỉ có hai cách. Một là thông qua dị năng giả hệ trị liệu cấp 2 tinh lọc; hai là sau mạt thế sinh ra rất nhiều thực vật biến dị, trong đó quả của một loại thực vật biến dị có thể tinh lọc bệnh độc của tinh hạch, chỉ cần trước khi sử dụng nuốt quả đó vào, là có thể sử dụng tinh hạch.

Nhưng mà, dị năng giả hệ trị liệu vốn là dị năng hiếm có, mạt thế một năm sau, mới bắt đầu có dị năng giả hệ trị liệu đạt tới cấp 2. Hơn nữa, dị năng giả hệ trị liệu phần lớn đều ở trong các đoàn thể lớn hay các thế lực lớn, dị năng giả bình thường căn bản không thể tiếp xúc được. Huống chi, số lượng tinh hạch mà bọn họ có thể tinh lọc cũng có hạn chế. Nếu muốn dùng cách này để tinh lọc tinh hạch quả thật là khó hơn lên trời.

Cái thứ hai, quả của thực vật biến dị. Loại thực vật này không riêng gì hình thái, ngoại hình cũng rất linh hoạt, lại có nhiều loại thực vật có độc nhìn hao hao giống nó, nhân loại rất khó có thể thông qua màu sắc, mùi hương, hình thái để phân biệt nó, cho nên loại phương pháp này cũng có phiêu lưu nhất định. Nhưng mà dù rằng như thế, trong mạt thế vẫn có rất nhiều dị năng giả tình nguyện lựa chọn phương thức mạo hiểm này. Bởi vì nó so với tìm dị năng giả hệ trị liệu dễ hơn nhiều.

Đương nhiên, có lẽ còn có cách thứ ba cách thứ tư, nhưng mà, tài nguyên vẫn do thế lực của chính phủ nắm giữ hoặc trong tay của các thế lực lớn khác. Những cách đó không phải một dị năng giả tầm thường như Toàn Hiểu Vũ có thể biết.

Khi Toàn Hiểu Vũ  thu được khối tinh hạch của anh thi, ôm tâm lý thử một lực, đem nó thả vào trong sông nhỏ của không gian. Dù sao, cái sông nhỏ kia đã từng tinh lọc bệnh độc trên người Toàn Hiểu Vũ.

Sau khi thả vào sông nhỏ, cậu liền gần như quên mất chuyện này. Hai tháng gần đây, sau khi dị năng của Lí Nam đột phá lên cấp 2, bốn người bọn họ lặng lẽ dùng tinh hạch của tang thi bình thường để thăng cấp, công việc này vẫn do Lí Nam phụ trách. Cho nên bốn người bọn họ đều thăng lên hậu kỳ cấp 2.

Vốn tốc độ thăng cấp của Sở Thiên là nhanh nhất nhưng sau khi tới hậu kỳ lại không biết vì cái gì lại gặp phải bình cảnh, vẫn đứng yên tại chỗ cho đến khi những người khác đều đuổi kịp hắn, hắn cũng chưa đột phá.

Khối tinh hạch anh thi bị lãng quên vẫn cứ nằm dưới đáy sông, ngay cả trước khi Sở Thiên gặp bình cảnh, Toàn Hiểu Vũ cũng không nhớ tới chuyện này. Hiện tại tình huống khẩn cấp, trái lại nghĩ tới nó.

Lúc này, tinh hạch nằm trong lòng bàn tay Toàn Hiểu Vũ, ngũ thải ban lan, trong suốt long lanh. Nó chưa được Lí Nam tinh lọc, nhưng mà đã nằm dưới đáy sông rất lâu.

Toàn Hiểu Vũ ảo não bản thân chưa bao giờ coi trọng nó, thế cho nên quên đến triệt triệt để để, hiện tại Lí Nam không ở đây, chỉ có thể mạo hiểm thử một lần. Chung quy không thể trơ mắt nhìn Sở Thiên tiếp tục thống khổ như vậy!

Liền đánh cuộc nước sông trong không gian, có thể tinh lọc khối tinh hạch này như đã từng tinh lọc bệnh độc trong người cậu!

Toàn Hiểu Vũ gỡ tay trái của Sở Thiên, đem tinh hạch đặt trong lòng bàn tay hắn, giúp hắn nắm chặt tay lại.

“Sở Thiên, anh nghe được em đang nói gì không? Hấp thu nó! Giống như bình thường chúng ta hay làm vậy, hấp thu nó!” Môi của Toàn Hiểu Vũ ở bên tai của Sở Thiên thấp giọng gọi, hy vọng Sở Thiên có thể nghe được thanh âm của cậu.

Loại chuyện hấp thu tinh hạch, hai tháng gần đây từng làm không ít lần, phương pháp là do Toàn Hiểu Vũ dạy cho bọn họ, hiện tại đã sớm ngựa quen đường cũ.

Toàn Hiểu Vũ lúc này sợ nhất, là Sở Thiên không nghe được thanh âm của cậu.

May mắn, chuyện cậu lo lắng không có xảy ra.

Sở Thiên sau khi nghe cậu nói, thân thể hơi co rúm lại, nắm tay trái nắm thật chặt, chỉ chốc lát, ngũ thải quang mang vờn quanh nắm tay bên trái.

Toàn Hiểu Vũ thở phào, điều này chứng tỏ Sở Thiên bắt đầu hấp thu tinh hạch.

Bất quá, thời gian cậu nhẹ nhõm không được bao lâu. Hấp thu tinh hạch chỉ là bắt đầu, quan trọng nhất là sau khi hấp thu Sở Thiên có bị biến dị hay không? Có thể giúp Sở Thiên đánh bại đối thủ hay không? Có thể giúp Sở Thiên đột phá bình cảnh hay không?

Hết thảy đều không biết!

Mà Sở Thiên lúc này, đang lâm vào một hồi đau đớn vô cùng. Cấp bậc đối phương rõ ràng so với hắn còn cao hơn một bậc, hơn nữa, trong công kích của đối phương còn mang theo chút ký ức ngắn, những đoản ký ức toàn bộ đều màu xám, tràn đầy năng lượng tiêu cực, là thất vọng và hận thù đối với nhân loại.

Sở Thiên bị bắt tiếp nhận loại tin tức này, phi thường đau đớn.

Trong lúc hắn đau đớn, trong lòng bàn tay được Toàn Hiểu Vũ nhét vào một viên tinh hạch, khiến hắn cảm thấy cơn đau như được xoa dịu.

Kỳ thật, ý thức của hắn coi như thanh tỉnh, đối với hành động của Toàn Hiểu Vũ vẫn có cảm giác. Cho nên, khi tinh hạch vào tay, Sở Thiên tất biết tác dụng của tinh hạch, liền điên cuồng hấp thu nó. Mãi đến khi miếng tinh hạch hoàn toàn biến mất trong tay hắn.

Ngoài dự đoán của hắn, năng lượng của khối tinh hạch này cư nhiên vừa thuần túy lại dồi dào không hề giống như viên tinh hạch mà hắn hay hấp thụ.

Lượng năng lượng kia phi thường thuần túy, hơn nữa lại tương xứng với tinh thần lực trong cơ thể hắn, hắn thậm chí không cần tốn sức lực đi chải vuốt, luồng năng lượng kia từ bàn tay hắn chạy thẳng lên não, rồi sau đó lập tức khuếch tán ra toàn thân.

Đại não của hắn nhanh chóng thanh tỉnh, lực lượng mới tới dũng mãnh tràn vào, làm cho tinh thần lực của Sở Thiên thoáng cái phản công lại tinh thần lực đang công kích hắn.

Sở Thiên không có buông tha bất kỳ cơ hội nào, tụ họp lực lượng, làm một cuộc đại phản công.

Sau vài giây, trong đàn tang thi ngoài tòa nhà, truyền ra một tiếng gào thét sắc bén.

Sở Thiên phân ra một sợi tơ tinh thần lực dò xét, sau khi dạo qua một vòng ở bên ngoài lại trở về trong đầu Sở Thiên.

Lúc này, Sở Thiên mở mắt.

“Anh không có việc gì chứ?” Toàn Hiểu Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Sở Thiên, con mắt chớp không thèm chớp.

Sở Thiên tức thì cười tươi với cậu, không tự giác đưa tay vỗ vỗ mặt Toàn Hiểu Vũ: “Yên tâm đi! Không có việc gì. Anh đột phá bình cảnh.” Hàm răng trắng noãn hiện ra, nụ cười bình tĩnh trước sau như một, giờ phút này lại lộ ra loại cảm tính khó hiểu.

Toàn Hiểu vũ hơi đỏ mặt. Đầu cậu nghiêng qua một bên, có chút ngại ngùng chạy tới bên cạnh cửa sổ nói: “Em.... em đi xem tình huống bên ngoài.”

Sở Thiên cười khẽ ra tiếng, không chút để tâm. Hắn nhanh chóng đứng dậy, không quên phủi rớt bụi đất dính trên người.

Vừa nhìn, Toàn Hiểu Vũ mới phát hiện, tang thi bên ngoài vậy mà đồng loạt ngừng công kích tòa nhà.

Toàn Hiểu Vũ kinh ngạc cực kỳ. Động tác nhóm tang thi đều nhịp, tựa như quân nhân từng trải qua huấn luyện vậy. Điều này rất khiến người ta kinh ngạc, hoàn toàn không phù hợp với bản chất của tang thi a!

Trừ phi, chúng nó bị khống chế!

Nhóm tang thi không có chỉ sống thông minh chỉ biết khuất tùng dục vọng của cơ thể, vĩnh viễn chỉ biết công kích nhân loại, chúng nó sẽ không biết sợ hãi, sẽ không biết tự hỏi, ít nhất, tang thi dưới cấp 5 trên cơ bản sẽ không biết những điều đó.

Huống hồ, nhóm tang thi lúc này đã công chiếm lầu một, không ít tang thi cấp hai thậm chí từ vách tường bò lên, lúc này bởi vì động tác bị đình chỉ, mới bị dị năng giả đánh rớt.

Là loại mệnh lệnh gì đã khiến chúng nó buông tha cho máu thịt gần trong gang tấc?

Toàn Hiểu Vũ nhìn Sở Thiên, hy vọng từ trên người hắn có thể tìm được đáp án.

Sở Thiên quả nhiên không làm cậu thất vọng, chỉ nghe hắn nói: “Công kích anh là một tang thi tinh thần hệ, nó giấu mình trong đám tang thi. Anh vừa rồi trong nháy mắt phản công, tựa hồ đã làm nó bị thương. Đàn tang thi lớn bên ngoài hình như đều do nó khống chế. Nó rất lợi hại a!” Hắn cảm thán một câu.

Tang thi dị năng sao? Còn là tinh thần hệ. Này không phải là tin tức tốt gì!

“Anh có thể thắng nó không?” Toàn Hiểu Vũ nghiêm túc hỏi.

Sở Thiên cười khổ lắc đầu: “Vừa rồi chỉ nhờ năng lượng trong tinh hạch, khi đột phá bình cảnh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, đối phương bất ngờ không kịp phòng ngự, mới làm nó bị thương. Cấp bậc của nó rõ ràng cao hơn anh, anh vừa lên cấp 3, nếu nó lại tấn công lần nữa........” Hắn lắc đầu: “Hậu quá khó lường.”

Vừa dứt lời, bọn họ liền kinh ngạc, nhóm tang thi cư nhiên bắt đầu lui về sau.

Nhóm dị năng giả khác cũng dần dần đình chỉ công kích, trên lầu mơ hồ truyền đến tiếng hoan hô nho nhỏ.

Xem ra, mặc kệ là tinh thần hay thể lực. Hai nhóm dị năng giả kia cũng đã đạt tới cực hạn rồi.
Bình Luận (0)
Comment