Ma Tước Tướng Quân

Chương 16

Nhãn Tử nhìn thấy hai tướng thủ hạ chiến bại nổi giận gầm lên.

- Nổi trống tiến công cho ta!

Dứt lời hắn giục ngựa tiến lên đầu tiên. Phía sau kỵ binh Babyliona tràn lên như nước vỡ bờ.

Nhãn Tử múa tít đôi loan đao sắc bén của mình lao thẳng về phía tướng Anh Huy. Mãnh tướng Tiểu Hùng dưới trướng hắn vừa bị kẻ này đả bại. Một mình Mỹ Tịch không cách nào chống nổi thương pháp xuất thần nhập hóa của kẻ này. Đúng vào lúc nguy cấp một chiến mã to lớn lướt nhanh tới chắn trước mặt Nhãn Tử. Kẻ trên lưng ngựa khuôn mặt trẻ tuổi ôn hòa, nụ cười phảng phất trên môi như có như không. Chính là tướng thống lĩnh đội quân Sumerian lần này:  mãnh tướng No1. Chàng giơ cao binh khí là đôi Thiết Bút Phán Quan miệng quát lớn.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Chưa dứt lời hai tay đã đâm mạnh song bút tới. Thiết Bút xoay tròn mang theo tiếng gió vù vù, như mang theo cuồng phong bão táp. Nhãn Tử giật mình kinh hãi múa song đao sử ra một chiêu trong Kim Ô Đao Pháp nhằm hóa giải thế công mãnh liệt đang đâm tới. Đao pháp hắn sử ra bao quát hết các vị trí yếu hại, phòng thủ kín kẽ toàn thân.

Thế nhưng hắn đã nhầm, No1 chỉ xuất ra hư chiêu mà thôi. Nguy hiểm thực sự lại đến từ hai cái đầu nhọn của Thiết Bút. Nó được thiết kế vô cùng cầu kỳ, có khả năng bắn rời khỏi cán bút như một ám khí. Chiêu thức No1 sử ra lúc trước chỉ có tác dụng đánh lạc hướng kẻ địch. Lúc Nhãn Tử phát hiện ra nguy hiểm thì đã có chút muộn. Hai đầu Thiết Bút theo hai góc độ hiểm hóc đánh mạnh vào hai vị trí hiểm yếu trên người hắn. Một chiếc về phía đùi trái, một chiếc là vị trí ngực phải. Tốc độ nhanh như chớp giật. Nếu bị một trong hai đánh trúng coi như mạnh mẽ cỡ mấy cũng phải rớt xuống ngựa.

Có thể nói võ công No1 sử dụng vô cùng quái dị và hiểm hóc. Vừa ra tay đã sử ra chiêu thức mạnh mẽ bá đạo. Muốn một chiêu hạ gục ngay tướng địch. Nhưng Nhãn Tử cũng không hổ danh là một chiến tướng dày dặn trận mạc. Tay trái hắn giật mạnh dây cương khiến chiến mã chồm mạnh lên cao thoát khỏi một đầu Thiết Bút. Tay phải quét nhanh ngược về một đao đánh bật đầu Thiết Bút còn lại. Phải nói rằng võ công của Nhãn Tử đã đạt đến trình độ thượng thừa. Cách hóa giải nguy hiểm cũng đơn giản tự nhiên như nước chảy mây trôi. Mang phong phạm của một tuyệt đại cao thủ. 

Thế nhưng lần này hắn đã đá trúng vào thiết bản rồi. Chiêu thức của No1 còn chưa có dừng lại ở đó. 

Tưởng như hai đầu Thiết Bút đều đã bị hóa giải. Thế nhưng sự thật lại không phải như vậy. Mỗi đầu Thiết Bút đều có một sợi dây trong suốt nối với cán bút mà mắt thường không nhìn thấy được. Khi mà hai đầu Thiết Bút bắn ra ngoài cũng là lúc mà tên gọi của vũ khí này thay đổi. Lúc này Thiết Bút của No1 lại được gọi là Tẩu Tuyến Chùy. Đây mới chân chính là đòn sát thủ của chàng. Và đây cũng mới là môn võ công độc tôn nhất của chàng. Chỉ có điều khi đối mặt cùng các đại cao thủ No1 mới sử dụng đến. Kẻ bình thường không đáng để chàng phải dùng nó.

- Lưu Tinh Yểm Nguyệt! Ngã!

Lời vừa dứt Nhãn Tử đã rơi ngay xuống ngựa. Đầu Thiết Bút đánh phía đùi trái tưởng như đã trượt, nhưng mà không phải. Đó cũng vẫn chỉ là hư chiêu mà thôi. Mục tiêu chân chính của nó chính là đầu Hắc Mã của Nhãn Tử. Khi mà chiến mã Nhãn Tử chồm lên cao cũng là lúc cổ tay phải No1 khẽ giật. Tẩu Tuyến Chùy nhanh như cắt chuyển hướng đánh mạnh vào đầu nó. Hắc Mã hí lên đau đớn  lồng lên, sau đó ngã xuống sùi bọt mép bất ngờ hất tung người ngồi trên lưng xuống. Thân hình Nhãn Tử bay mạnh về phía sau, trước khi rớt xuống đất liền bị đầu Tẩu Tuyến Chùy phía tay trái No1 đánh trúng một chùy.

Cũng may, đến thời khắc nguy hiểm cuối cùng Nhãn Tử vẫn thể hiện ra mình là kẻ có bản lãnh. Hắn cắn răng chịu đựng khẽ dịch người một chút, tránh thoát được vị trí yếu hại. Mặc dù vậy thân hình hắn vẫn như diều đứt dây bắn ra đập mạnh xuống đất, miệng hộc ra một búng máu lớn. Hắn đã bị nội thương rất nặng.

- Chớ hại chủ ta!

No1 định tiến đến kết liễu tánh mạng Nhãn Tử thì một tướng đã cầm thương đâm tới. Chính là bộ tướng SaMaKha, kẻ dũng mãnh nhất dưới trướng Nhãn Tử. Chàng liền vung Tẩu Tuyến Chùy giao chiến cùng hắn. Quân lính Babyliona liền ùa lên cứu chủ tướng trở về. Nhờ vậy mà Nhãn Tử thoát chết. SaMaKha giao chiến cùng No1 vài chục hiệp, càng đánh tay chân càng luống cuống. Võ công No1 sử xuất bát đại tinh thâm, chiêu chiêu đều hiểm hóc. Lại thường biến ảo vô cùng, trái ngược hẳn với những chiêu thức của người luyện võ bình thường. 

Lúc này Anh Huy cũng vừa một thương kết liễu xong tính mạng mãnh tướng Mỹ Tịch. Chàng liền giục ngựa xách thương lướt lại chỗ No1. SaMaKha kinh hồn bạt vía vội quét bừa một thương rồi quay đầu chiến mã bỏ chạy. Quân lính dưới trướng thấy chủ tướng đã bị thương nặng, phó tướng cũng bại lui. Hai mãnh tướng thì đều bị hạ, liền nháo nhào vứt vũ khí rút bỏ chạy.

No1 cùng Anh Huy thúc quân đuổi lên chém giết một trận. Năm ngàn quân thiện chiến Egyptian vỡ trận đại bại. SaMaKha liều chết mang theo chủ tướng chạy thẳng về đại doanh đóng cửa cố thủ không dám ra. Trận chiến này năm ngàn quân Egyptian bị tàn sát mất một nửa, bị thương nhiều vô số kể. Đã thế lại mất hai viên mãnh tướng. Quả thật là vô cùng thê thảm.

Nhãn Tử nửa nằm nửa ngồi trên chủ vị cất giọng than thở..

- Không ngờ Sumerian lại có nhiều kẻ tài đến vậy! Phải chăng thời của Nhãn Tử ta đã không còn?

- Là do tướng quân chủ quan khinh địch nên mới bại! Tên tướng địch No1 quả thật là kẻ dũng mãnh. - SaMaKha đứng bên cạnh khẽ nói.

- Chủ công giao cho ta trấn thủ vùng này. Cứ tưởng chỉ là một nhiệm vụ đơn giản. Không ngờ hai tên No1 và Anh Huy lại khó đối phó đến vậy. Bây giờ hao binh tổn tướng, cứ điểm vùng này chắc cũng khó mà giữ được. Ngươi nói xem ta có thể làm sao bây giờ?

- Giữ được rừng xanh lo gì không có củi đốt. Nay No1 thiện chiến, Anh Huy dũng mãnh. Ý chí quân ta lại đang sa sút. Chi bằng tướng quân tạm lui quân về hội họp cùng chủ công. Xin ngài phái cho một viên hổ tướng, lo gì không hạ được hai bọn chúng. Vùng này vị trí chiến lược cũng không phải là quá quan trọng. Chỉ cần quân chủ lực của chủ công đánh bại Vanlove cùng Chim Sẻ Đi Nắng. Chúng ta lại chiếm lấy vùng này dễ như bỡn.

- Cũng chỉ còn cách như vậy mà thôi! Người đâu, lập tức truyền lệnh dọn dẹp doanh trại. Tất cả rút về phía thành Adab.

Sáng sớm hôm sau, khi No1 cùng Anh Huy kéo quân đến đại trại thì tất cả đã trống trơn. Quân địch vội vã bỏ chạy vứt lại hầu hết lều trại. Hai tướng liền chia binh lực làm đôi, phân hai hướng kéo đi thu phục các cứ điểm nhỏ lẻ khác. Vùng bình nguyên Erudi rộng lớn lại về tay nghĩa quân Sumerian.
Bình Luận (0)
Comment