Luân Hồi : Kế Hoạch Của Người Chết

Chương 3 - Giờ Săn Mồi Đã Điểm

Sáng sớm - một ngày đẹp trời dành cho thợ săn đi tìm con mồi.

Trên không trung của Thiên Nhất châu, tại 1 khu rừng nào đó ,Thiên Nhất đứng chắp tay sau lưng nhìn về phía bầu trời xa sôi. Phía đối diện hắn là 2 người Vạn Tam Thông cùng Chiến Vũ (Chiến lão già theo lời của Thiên Nhất).

Nhìn thấy Thiên Nhất kêu bọn họ đến đây giết hắn giúp hắn mà giờ hắn lại đứng nhìn trời khiến đầu Vạn Tam Thông đầy dấu chấm hỏi. Cảm thấy có nghĩ nữa cũng chưa chắc nghĩ ra được lên hắn đành phải quay ra hỏi Chiến Vũ:

- Chiến lão ca ngươi có thể cho ta biết hắn đang định làm gì không? Ta càng nghĩ càng đau đầu.

Mặc dù hỏi rất chân thành nhưng đáp lại hắn là ánh mắt khinh bỉ của Chiến Vũ :

- Cái não của ngươi chỉ có thể dùng để kinh doanh với gạt tiền người khác mà thôi.

Bị nói móc hắn cũng không có tức giận mà chỉ cười nói :

- Huynh cũng biết tính ta rồi còn gì, mau nói cho ta biết đi.

Có câu không đánh mặt kẻ đang cười lên Chiến Vũ đành nói:

-Ngươi nghĩ tại sao hắn lại hy sinh nhân tình lớn như thế chỉ để lấy tinh huyết Phượng Hoàng ? Nếu ta không có nghĩ sai thì hắn đã đạt được Luân Hồi Kết Tinh Hoa từ chỗ Luân Hồi thụ để chuyển kiếp trọng tu.

Lần này đến lượt Vạn Tam Thông dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lại Chiến Vũ như đang nói hắn là 1 tên ngốc. Cảm thấy ánh mắt là lạ của Vạn Tam Thông nhìn mình Chiến Vũ quay qua hỏi :

- Ánh mắt ngươi như thế là có ý gì?

- Chiến lão ca cái điều mà ngươi vừa nói ở đây ai cũng biết cả không cần ngươi nhắc lại. Nếu không phải ta biết hắn sắp thực hiện kế hoạch thì ta cũng không đến đây xin chén canh rồi.

Cảm thấy như đang bị đùa giỡn Chiến Vũ gầm lên với Vạn Tam Thông :

- Tên khốn ngươi biết rồi sao còn hỏi hả , ngươi định đùa ta có phải không?

Thấy Chiến Vũ nổi bão vạn Tam Thông vội giải thích :

-Chiến ca ta không có ý đó. Ta chỉ muốn hỏi là tại sao hắn kêu chúng ta đến đây mà chỉ đứng nhìn trời không vậy. trên đó cùng lắm cũng chỉ có vài bông hoa tuyết rơi có gì đâu mà đáng nhìn.

Sau khi nghe hắn giải thích Chiến Vũ cũng bình tĩnh lại đáp :

- Hắn đang nhớ đến Tuyết Nhi.

Nghe vậy Vạn Tam Thông lại thở dài :

- Cũng đã qua 100 năm rồi sao hắn còn chưa buông bỏ được vậy. Mà cũng do đám lão bất tử kia của Chiến gia các ngươi tạo sức ép nếu không giờ bọn họ đã là 1 đôi uyên ương rồi.

- Ta cũng không có cách , lúc đó ta cũng chưa lắm hết quyền hạn trong tay được. Haiz chỉ khổ Tuyết Nhi của ta.

Nghe kể thế Vạn Tam Thông cũng chỉ có thể cảm thán mà thở dài , bỗng hắn nhớ đến điều gì đó hắn lại quay qua hỏi:

- Chiến ca theo ta biết thì người cũng không có ngăn cản bọn họ tại sao hắn lại hận ngươi hơn đám lão bất tử kia vậy ?

- Haiz thật ra ta có kể cho tên nghĩa tử của hắn nghe về việc hắn bị thương khi vào Vô Nhân Cấm Khu để lấy thuốc trị thương cho Tuyết Nhi . Sau đó tên Thiên Thu kia đã lên kế hoạch ám sát Thiên Nhất nhưng bị Tuyết Nhi đỡ hộ một đòn cuối . Tất cả cũng đều do ta , ta không có biết tên kia đã phản bội Thiên Nhất thành ra bị lợi dụng.

- Cho dù là thế thì hắn cũng phải hận tên Thiên Thu kia chứ tại sao lại hận huynh? Theo ta biết thì tên kia cũng chỉ bị giam vào lao lung Âm Dương mà thôi .

- Ngươi không biết rằng tên kia đã nhân lúc Thiên Nhất ra ngoài, hắn đã bắt đầu thâu tóm các thế lực trong Thiên Nhất giáo, bởi lẽ đó lên hắn được đám thái thượng trưởng lão xin tha cho. Ngươi thử nghĩ xem đáng lẽ ra Tuyết Nhi có thể được cứu sống nhưng vì đỡ 1 trưởng của Thiên Nhất giúp ta mà chết thì hắn sẽ không hận ta sao

Cảm thấy không lên tiếp tục nói về việc này nữa Vạn Tam Thông quay qua gọi Thiên Nhất:

- Nè Thiên đệ ngươi chuẩn bị xong chưa , bắt đầu thôi.

Khi nghe được tiếng gọi lúc này hắn mới tỉnh lại đáp:

- Được rồi , bắt đầu đi. Việc hai người cần làm là đánh ta bị thương nặng rồi rút.

- Tốt, chúng ta bắt đầu.

Sau khi nói xong, 3 người lao vào nhau đánh đến thiên hôn địa ám ,không gian đứt gãy.

Bên kia sau khi được Âm Nộ báo tin, Thiên Thu cùng Si Vưu Ma Vương vội vã đuổi đến , đi theo bọn hắn còn có gần 30 tên Đế cấp của Ma Minh. Khi đến nơi thì hắn thấy cả 3 tên kia vẫn còn đánh lên ra lệnh tạm chờ. Đang đánh nhau thì bỗng 3 tên kia đồng loạt phun máu, sau đó Chiến Vũ cùng Vạn Tam Thông bỏ chạy chỉ còn lại mình Thiên Nhất đứng giữa bầu trời lộ vẻ cô độc.

Khi thương thế đã tạm ổn hắn nhìn xuống dưới chỗ Thiên Thu và Ma Minh ẩn nấp:

- Đã đến rồi thì sao phải nén núp vậy các vị

Thấy đã bại lộ lên Thiên Thu cùng đám kia bước ra. Lúc này Thiên Thu vui vẻ chào hỏi :

- Chúng ta lại gặp mặt , ngươi vẫn khỏe chứ nghĩa phụ ???

- Hừ ... ta ra sao không cần tên nghịch tử ngươi lo.

Thấy 2 tên này còn định tiếp tục lải nhải Si Vưu Ma Vương ở 1 bên lên tiếng :

- Không cần cùng hắn nói nhiều, giết là được, để tránh ra nhiều việc

- Hahahah ta còn không ngờ vì muốn giết ta mà ngươi còn hợp tác cùng Ma Minh. Âm Nộ ngươi cũng ra luôn đi, ta đã biết là ngươi làm phản rồi nếu không giờ hắn còn trong ngục chứ không phải ở đây.

- Ngươi biết ta phản bội sao còn kêu ta đi lấy Luân Hồi Diệp cho ngươi??

Thấy mình bị nộ khiến cô ta rất giật mình.

- Ta chỉ là thử ngươi thôi chứ ngươi nghĩ ta có thể giao cho ngươi thứ quan trọng thế sao??

- Hahahahah thử sao, vậy Luân Hồi Diệp này là gì , sao ngươi không đến lấy về.

Nghe thế Âm Nộ giơ lên Luân Hồi Diệp để trêu tức Thiên Nhất nhưng bỗng chốc chiếc lá biến mất.Giờ không chỉ có Âm Nộ mà cả Thiên Thu cũng giật mình.Khi vừa kịp hoàn hồn thì bên tai bọn họ vang lên tiếng của Thiên Nhất:

- Ta đi trước hy vọng ngươi ngồi vững chiếc ghế này.

Rồi sau đó hắn lấy ra Luân Hồi Kết Tinh Hoa cùng tinh huyết Phượng Hòang nuốt vào và Bùmmmm..Hắn tự bạo và đi đời nhà ma. Thấy cảnh này đám người ngỡ ngàng rồi sau đó Thiên Thu lên tiếng:

- Được rồi , hắn đã chết mọi việc kết thúc,sau này chúng ta chung sống vui vẻ.

Thế là tất cả giải tán nhưng bọn chúng không biết rằng con mồi của bọn chúng còn sống và trở thành kẻ đi săn.

Ai là con mồi ai là thợ săn chỉ có chúa mới rõ.

Bình Luận (0)
Comment