Long Vương Trở Lại

Chương 351

Chương 351

Thanh kiếm trong tay anh dính đầy máu tươi.

Tiêu Nhược Nhiên quỳ trên mặt đất, cơ thể run lẩy bẩy, lúc này cô ta cũng không dám lên tiếng cầu xin tha.

Giang Thần nhấc kiếm lên.

Phập!

Tiêu Nhược Nhiên ngã trong vũng máu.

Sau khi Giang Thần giải quyết những người này xong, Tiêu Dao Vương mới bước đến, ông ta nhìn Giang Thần nói: “Giải quyết xong chưa, giải quyết xong rồi thì tôi dọn dẹp hậu quả.”

“A…”

Giang Thần quỳ trước mộ.

Anh ngửa cổ gào thét.

Mối thù kìm nén mười năm vào lúc này cũng được giải tỏa.

Giang Thần quỳ trước mộ, ngửa cổ gào thét.

Ngay sau đó, giọng anh cũng khàn đặc.

Khóc không ra tiếng.

Mười năm, đã mười năm rồi.

Mười năm trước, anh chỉ là một chàng trai mười tám tuổi, vừa mới tốt nghiệp trung học phổ thông.

Anh lúc đó tràn đầy mong ước mãnh liệt, tràn đầy khao khát về tương lai.

Thế nhưng vì một âm mưu.

Nhà họ Giang bị tiêu diệt.

“A…”

“Súc vật, đám súc vật các người, con gái tôi mới ba tuổi, sao các người lại nỡ ra tay.”

“Để tôi chết đi, Hãy thả cháu trai tôi ra…”

Cản tượng ngày trước nhà họ Giang bị thiêu rụi, người nhà họ Giang gào thét trong biển lửa vẫn còn sờ sờ trước mắt.

Sao Giang Thần có thể quên cảnh tượng đó được.

Vào lúc anh chịu đủ mọi giày vò, cơ thể bị cháy, gào khóc xé lòng, một cô gái đã xuất hiện.

Cô gái không màng tất cả xông vào trong biển lửa cứu anh ra, lôi anh đến bên hồ.

Trong lúc đang thèm khát sự sống, anh đã nhảy vào trong hồ nước.

Theo dòng nước trôi, anh bị trôi dạt đến một cái hang động, may mắn thế nào lại có được một cuốn sách y học.

Giang Trung chính là Dược Đô.

Ông nội anh cũng là một thầy thuốc Đông y.

Từ nhỏ anh đã học một số kiến thức Đông y cơ bản, sau khi có được cuốn sách y học, anh học hành chăm chỉ, dựa vào phương pháp chế thuốc trong sách y học, anh đã tự chữa lành vết thương trên cơ thể mình.

Sau khi rời khỏi hang động, anh lưu lạc đến Nam Hoang.

Bình Luận (0)
Comment