Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 211

Gió thổi, mây trôi, chẳng mấy chốc mà đã ba ngày trôi qua, hai lão đầu thì chuyên tâm luyện đan còn hắn ngồi trong phòng tu luyện, rảnh thì lấy dược liệu ra luyện đan, nhưng hôm nay hắn quyết định nhờ nhị lão luyện đan giúp mấy loại đan dược khác. 

Chậm rãi bước tới phòng của nhị lão dùng để luyện đan, hắn không vội bước vào mà đứng bên ngoài một chút rồi mới đẩy cửa vô trong, vừa vào đã thấy nhị lão đã ra khỏi mật thất, hẳn là đã luyện đan xong rồi. 

- Nhị lão, sau hai người hôm nay vui vẻ thế, có chuyện vui gì sao? 

Vừa bước vào phòng đã thấy hai lão đầu đang ngồi uống trà, tươi cười nói chuyện với nhau, nhìn cảnh tượng này hắn thấy hai người đó đúng là bạn chí cốt thật tốt. 

- À, là chuyện vui, chúng ta đã luyện xong hết số Huyết Linh Đan đó rồi, nhờ lần này luyện nhiều đan như vậy mà chúng ta cảm thấy tay nghề của mình có tăng lên một chút! 

- Đây, ngươi xem đan dược luyện như thế này tốt chưa! 

Huyền Lão vừa mới nói xong thì Vu Lão ngồi kế bên cũng lên tiếng, lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho hắn. 

Tiểu Vũ nhanh chóng tiếp nhận túi chứa đan dược, xem cũng không cần xem vì hắn biết tay nghề luyện đan của hai lão đầu này đều tốt cả. 

- Vu Lão, lần này ta muốn nhờ lão thu thập một ít linh dược để chuẩn bị luyện mấy loại đan dược mới! 

Tiểu Vũ mỉm cười ngồi xuống, nhìn hai người một chút sau đó mở miệng đi thẳng vào vấn đề. 

Vu Lão ánh mắt ngưng tụ, nhìn Tiểu Vũ hỏi: 

- Ngươi muốn luyện chế đan gì? Số lượng bao nhiêu? 

- Tụ Khí Đan, Ngưng Dương Đan, Bạo Nguyên Đan, Binh Nguyên Đan, mỗi loại đan dược cần phải có hai ngàn viên! 

Tiểu Vũ nghiêm túc nói, làm cho Vu Lão cùng Huyền Lão trong lòng run rẩy, hai ngàn viên, con số quá khổng lồ, số lượng này đủ cho một tông môn sử dụng rồi. 

- Tụ Khí Đan chính là nhất phẩm sơ gai đan dược cái này thì bọn ta biết, nhưng ba loại đan dược còn lại chúng ta chưa từng nghe tên, không biết nó có tác dụng gì? Ngươi có thể nói rõ hơn một chút cho chúng ta nghe được không? 

Vu Lão ánh mắt nhìn Tiểu Vũ, chậm rãi nói. 

- Ha ha, Ngưng Dương Đan là nhị phẩm đan dược, có thể giúp võ giả Tụ Khí Cảnh tầng chín thoải mái đột phá đến Ngưng Khí Cảnh. Bạo Nguyên Đan là nhị phẩm trung gai đan dược giúp võ giả Ngưng Khí Cảnh tầng chín có tỷ lệ tám thành đột phá Bạo Khí Cảnh. Còn Binh Nguyên Đan là đan dược cao cấp hơn là tam phẩm trung gai đan dược giúp Bạo Khí Cảnh đỉnh phong có tám thành đột phá Binh Khí Cảnh! 

Tiểu Vũ cười cười đồng thời giải thích ra công dụng của những loại đan dược này cho hai người kia nghe. Nghe xong Vu Lão cùng Huyền Lão trố mắt ra, sau đó hai người nhìn nhau. 

- Không lẽ có loại đan dược như thế sao? 

Huyền Lão lên tiếng hỏi. 

- Đó chỉ là đan dược bình thường mà thôi, ở đây ta có đầy! 

- Ngươi thật ra là thần thánh phương nào, tại sao những thứ đan dược đó ngươi cũng có, đến mấy tông môn kia chưa chắc đã có nhiều đan phương thần kỳ như vậy!

Vu Lão kích động nói, hắn sống đến từng tuổi này rồi mà chưa từng nghe qua mấy loại đan dược này. 

Tiểu Vũ chỉ cười cười chứ không trả lời câu hỏi vừa rồi, dù sao thì hiện tại nhị lão vẫn chưa phải là người của hắn. 

- Tiểu Vũ, mỗi loại đan dược hai ngàn viên có thể làm cho hai ngàn võ giả tăng lên ít nhất một cảnh giới, ngươi… 

Tiểu Vũ gật gật đầu, hắn tự nhiên biết mình muốn làm cái gì. 

- Vu Lão, ta có một mạo hiểm đoàn trong tay và gia tộc nên ta muốn làm cho thực lực của bọn họ đều bước lên một bậc thang mới. 

- Tăng lên chỉnh thể thực lực của cả một mạo hiểm đoàn, cùng gia tộc! 

Mặc dù Vu Lão cùng Huyền Lão thực lực không phải tầm thường. Nhưng nghe thấy Tiểu Vũ nói như vậy vẫn không thể bình tĩnh trong lòng. Mạo hiểm đoàn cùng gia tộc tầm hai ngàn người, thực lực đồng thời tăng lên một cảnh giới, việc này quá kinh khủng rồi. 

Hắn chỉ là dự trù số lượng nên mới nhiều như thế, chứ hắn cũng không biết hiện tại mạo hiểm đoàn cộng với gia tộc hết thảy bao nhiêu người, luyện nhiều một chút cho chắc ăn. 

- Luyện chế bốn loại đan dược này thì không có vấn đề gì. Vấn đề là phải mất một khoảng thời gian dài mới có thể luyện chế ra được, mỗi loại hai ngàn viên, vậy cộng lại là tám ngàn viên đan dược. Hơn nữa phải có đan phương chúng ta mới luyện chế được! 

Với năng lực luyện đan của Vu Lão, bốn loại đan dược trên không khó luyện hoặc cũng có thể nói là dễ, mà tỷ lệ cũng cao, về số lượng lớn mà không có vấn đề gì, chỉ cần cho họ một chút thời gian là được. 

- Ta có thể đồng thời cùng luyện chế đan dược với hắn! 

Huyền Lão cũng mở miệng nói. 

Tiểu Vũ nở nụ cười với hai người nói: 

- Ta không vội! Đây là đan phương của bốn loại đan dược trên, hai người hãy cất kỹ, đừng để truyền ra ngoài nếu không sẽ rất phiền! 

Vu Lão nhận lấy đan phương, tay không khỏi run rẩy quan sát đan phương, bên trong là nội dung của nó, đây chỉ là mấy bản chép tay mà hắn chép ra mà thôi! 

- Tốt! Những đan phương này ngươi yên tâm, bọn ta không dễ đưa cho người khác đâu trừ khi bọn ta chết, bây giờ chúng ta đi thu thập dược liệu luyện đan trước. 

Vu Lão mỉm cười, khẳng định nói. 

- Được, đây là năm ức kim tệ, nhờ hai lão đi mua dược liệu rồi! 

Tiểu Vũ tất nhiên vui vẻ, có hai vị tiền bối luyện đan cho mình còn gì bằng, nhưng hắn sẽ không để hai người ngồi luyện đan mà mình thì ngồi chơi, khi có dược liệu hắn sẽ lấy một ít để luyện tiếp hai người.

- Ngươi cũng thật giàu nức vách! 

Huyền Lão thấy số kim tệ Tiểu Vũ đưa thì không khỏi tạch lưỡi, nhìn hắn như vậy mà tiền lại nhiều không ít, mà mọi người nào biết hắn còn trong tay toàn là bảo vậy nếu đem bán thì số lượng sẽ còn hơn thế này. 

Thương lượng tốt rồi, hai lão cũng bắt đầu thống kê ra dược liệu cần mua, thống kê xong bọn họ phi thường quyết đoán, liền đi tìm kiếm dược liệu khắp nơi. 
Bình Luận (0)
Comment