Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 182

Trên mặt Huyết Trì, vụ khí lượn lờ, Khi Tiểu Vũ đi tới bên cạnh Huyết Trì thì một cổ nhiệt khí xông thẳng vào mặt hắn. 

- Không nghĩ tới Huyết Trì này cư nhiên lại có nhiều sát khí như vậy, chém giết để đổ đủ một cái Huyết Trì như thế này, không biết phải tốn bao nhiêu cho đủ! 

Lắc đầu một cái, hiện tại hắn đang bị sát khi bám vào người, nếu mà nhảy xuống đây tu luyện chắc chắn sát khí quấn người sẽ tăng lên nữa, nhưng mà Huyết Trì này có thể làm người ta tăng lên thực lực, đây chính là dụ hoặc thật lớn. 

Nhìn xuống một chút cuối cùng hắn quyết định nhảy vào trong, cơ hội đôi khi không xảy ra lần thứ hai, nên hắn phải nắm bắt lấy cơ hội. Hai chân nhún nhẹ, người liền rơi vào trong Huyết Trì, rồi đi tới đáy của Huyết Trì. 

Nếu là người khác chỉ sợ trụ lại phía dưới đáy Huyết Trì sẽ không lâu nhưng mà hắn có công pháp thủy thuộc tính, chỉ cần bắt quyết vài cái là có thể như cá ở dưới nước, không lo bị ngợp. 

Vào trong Huyết Trì hắn thấy nơi này cũng không lớn, chỉ có hơn bốn thước vuông, đáy ao chỉ sâu hơn mười mét, sau khi Tiểu Vũ đi tới đáy Huyết Trì, tọa thiền ngồi xuống, vận chuyển “Hỏa Nguyên Quyết” thiêu đốt Huyết Trì. 

Nhất thời, trong Huyết Trì, một cổ lực lượng cuồng bạo sản sinh, giống như núi lửa mấy năm yên lặng không có đọng tỉnh đột nhiên bạo phát cực độ. 

Oanh! 

Tiểu Vũ chỉ cảm thấy toàn thân chấn động mãnh liệt, cổ lực lượng cuồng bạo kia tại trong cơ thể không ngừng xông tới, bạo hưởng. 

Đồng thời, sát khí cùng loại lực lượng cuồng bạo trong Huyết Trì này thẩm thấu qua da, xâm nhập vào bên trong làm hắn cực kỳ đau nhức, một loại đau nhức làm cho người ta muốn phát điên từ trong nội tâm truyền ra. 

- Lực lượng Huyết Trì này quả nhiên rất cuồng bạo, người bình thường rất khó thừa chịu được. 

Tiểu Vũ thầm nghĩ. 

Bất quá, mặc cho sát khí cùng cổ lực lượng này cuồng bạo như thế nào, Tiểu Vũ vẫn cố duy trì thanh tỉnh, một lần rồi lại một lần vận chuyển “Hỏa Nguyên Quyết” hút lực lượng cuồng bạo này vào luyện hóa. 

Cổ lực lượng cuồng bạo này không ngừng bị Tiểu Vũ chuyển hóa, ở đan điền, quang mang lóe ra bất định, nếu như nói linh lực chứa trong đan điền trước đây tựa như một dòng suối nhỏ, nhưng hiện tại, dùng mắt thường cũng có thể thấy nó đang không ngừng mở rộng. 

Một thước rưỡi, hai thước, hai thước rưỡi, ba thước, bốn thước! Tu vi cũng dần tăng lên, Luyện Khí đại viên mãn, Ngưng Thần sơ kỳ,... 

Vân Kinh Hồng không có làm phiền hắn mà tìm một chỗ gần với Huyết Trì ngồi nghỉ ngơi, nàng nhìn xuống Huyết Trì, lẩm bẩm: 

- Chẳng biết hắn ở dưới được bao lâu, bất quá ta cũng phải đợi hắn mới rời khỏi được! 

Nàng sẽ không nghĩ đến chuyện chạy ra khỏi nơi này trước bỏ lại hắn nơi này, dù gì nàng cũng cần một chút thời gian để xem xét những công pháp kia và học cách sử dụng Huyền Minh Kiếm. 

Đúng lúc này, đột nhiên phía bên dưới Huyết Trì kịch liệt nổi lên sóng gió.

Bề mặt Huyết Trì, bọt huyết cấp tốc toát ra, âm thanh “đông đông đông!” Âm hưởng liên tục. 

- Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra ở phía dưới? 

Vân Kinh Hồng kinh nhiên, từ mặt đất đứng lên. 

Tiếp đó, một cổ sóng nhiệt cực nóng từ trên Huyết Trì hướng bốn phía đánh tán ra. 

Vân Kinh Hồng biến sắc, cấp tốc lui về phía sau, một mực thối lui tới cạnh ranh giới cửa gỗ, cổ sóng nhiệt này mới tạm hoản lại một chút, nhưng chúng vẫn có xu hướng lan tràn ra ngoài. 

Nàng cũng cảm nhận được một cổ khí tức lạnh lẽo như từ cửu tuyền truyền lên, sát khí lượng lờ phía trên miệng Huyết Trì ngày càng nhiều. 

Phía dưới đáy Huyết Trì, sát khí không ngừng quấn quanh người Tiểu Vũ ngày càng dày đặc, đến nổi nó hóa thành thực thể, tóc bạc của hắn theo huyết dịch dựng đứng lên phía trên. 

Lúc ban đầu sát khí cộng hưởng từ Huyết Trì và trên người hắn không có bao nhiêu, nhưng qua hồi lâu luyện hóa sát khí đột nhiên tăng mạnh lên, ma khí màu đen từ dưới lòng đất cũng chạy lên, không ngừng chạy vào người hắn. 

Tâm thần hắn vô cùng đau đớn như có ngàn vạn con kiến lửa đang cắn mình, tâm trí bắt đầu rối loạn, huyễn cảnh cũng bắt đầu sinh ra. Đây không còn phải như huyễn cảnh nơi thử nghiệm của Lý Hạc nữa mà nó kinh khủng hơn gấp trăm lần. 

Mí mắt đang nhắm của Tiểu Vũ chợt có vài tia sáng màu đỏ bắn ra, tóc bạc dần dần chuyển thành màu đỏ của máu, tóc cũng bắt đầu bốc cháy lên một ngọn lửa màu đỏ làm Huyết Trì liên tục sôi sục. 

Trên trán cũng bắt đầu mọc ra một cặp sừng đầy gai nhọn, dài chừng hai tất tay trông không khác nào sừng của quỷ dữ, tiếp đến móng tay cũng dài ra, đầu móng tay hóa thành màu đen vô cùng sắc nhọn. 

Kinh mạch trong cơ thể cũng biến thành màu đỏ như dung nham, nhìn từ ngoài vào cũng có thể thấy được kinh mạch của hắn đã hiện rõ ràng lên trên da, nhìn những đường kinh mạch kia như đang bốc cháy, nó giống như là những khe rãnh dung nham chảy trong các khe rảnh. 

Từ bả vai, bắp tay, bắp chân cũng mọc ra những gai nhọn dài hơn hai tất tay. Trong miệng, bốn cây răng nanh biến thành màu nâu đen, sau đó cũng dần dần mọc dài ra chừng một phân thì ngừng lại. 

(*một phân = 1cm) 

Xung quanh thân Tiểu Vũ, nhiệt độ cũng dần tăng lên, da cũng đổi dần thành màu nâu đen, hỏa diễm cũng bắt đầu cháy lan khắp người hắn, nhưng không có làm hắn bị thương. 

Sát khí cùng ma khí trong Huyết Trì tập trung lại chỗ Tiểu Vũ, nó hình thành một luồng lốc xoáy chui rút vào người hắn. 

Bây giờ nhìn hắn không khác gì ác ma, không! Ác ma cũng chưa chắc bằng hắn! 
Bình Luận (0)
Comment