Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 717

vietwriter.vn


*********************************


Đổng Duyệt Đồng nhìn Mạn Xuyến và nói: “Cô có thể không cần giao công thức ra, nhưng vì tân chủ tịch không có
mặt, vậy thì sẽ3 do cổ đông như tôi quyết định. Dòng sản phẩm Black Gold năm nay của Flower sẽ sản xuất hai
triệu bộ theo lịch đặt trước cho1 tôi.”
Tuy Flower chỉ là sản phẩm dưỡng da nhưng hiệu quả dưỡng da của nó thì đúng là ngàn vàng khó mua.
Ví 9dụ như dòng sản phẩm Black Gold có tác dụng nâng cơ, săn chắc, chống nhăn rất độc đáo, chỉ cần bạn sử dụng
một bộ, hiệu quả 3vượt trội hơn hẳn so với các loại dụng cụ công nghệ đen trên thị trường. Còn đối với những vết
thương kín miệng, vết thương 8nhỏ, tơ máu đỏ thì chỉ cần sử dụng một chiếc mặt nạ Black Gold là xong.
Dùng dụng cụ để đắp mặt, cho dù là dụng cụ đắt tiền hơn nữa thì lần đầu hiệu quả cũng tốt, nhưng sau ba bốn lần
thì hiệu quả chỉ bình thường thôi. Hơn nữa còn rất dễ làm mỏng lớp biểu bì trên da mặt. Một khi bề mặt da trở nên
mỏng hơn sẽ xuất hiện các vấn đề như dễ dị ứng da, tàn nhang, bã nhờn…
Nhưng Flower sẽ không bao giờ xuất hiện các vấn đề trên.
Vì vậy, đối với sản phẩm Flower được sản xuất giới hạn, có thể nói là cung không đủ cầu. Mỗi năm chỉ có hai mươi
nghìn bộ, bị những quý cô quý bà kia quét sạch.
Từ sau khi Saka chết, nguồn tài chính của cô ta không được như trước nữa nên cô ta cần bán gấp hai triệu bộ sản
phẩm dòng Black Gold.
Black Gold là dòng sản phẩm cao cấp của Flower, sữa dưỡng, tinh chất, kem, cộng thêm mười miếng mặt nạ cỏ giả
là sáu trăm sáu mươi nghìn tệ.
Riêng dòng sản phẩm Black Gold là đã có thể kiếm được một trăm ba mươi triệu rồi.
Cô ta biết rất rõ ràng mặc dù Flower đắt nhưng nguyên liệu không tốn bao nhiêu. Nếu doanh thu là một trăm ba
mươi triệu thì chi phí nguyên vật liệu chưa đến hai mươi triệu.
Cộng thêm dòng sản phẩm Gold và Silver, bao gồm cả các dòng sản phẩm FlowerSport nữa, cho dù chỉ là 1% cổ
phần thôi, cô ta cũng có thể kiếm được không ít.
Tuy nhiên…
“Không thể nào. Cô nghĩ là bắp cải à! Chủ tịch nói với tôi rằng thứ chúng ta làm là chất lượng. Sản phẩm chăm sóc
da của chúng ta bán đất và bán chạy như vậy là bởi vì những danh môn quyền thế bậc nhất kia cảm thấy chúng có
đẳng cấp. Nếu chúng trở thành bắp cải bán đầy ngoài chợ thì dựa vào đầu mà cô có thể bán với giá sáu trăm sáu
mươi nghìn tệ?”


“Đúng, Mạn Xuyến nói đúng.”
Các quản lý cấp cao bên cạnh đều phụ họa.
“Nhưng hiện tại thị trường phản ánh chúng ta cũng không đủ cầu, thậm chí ngay cả hoàng thất nước L cũng tỏ ra
vô cùng bất mãn với việc sản phẩm của chúng ta quá ít. Hai mươi nghìn bộ thực sự quá ít ỏi. Tôi tin hai triệu bộ có
thể bán hết được, hơn nữa còn điên cuồng tranh giành” Nói xong, Lô Diệu Khốn đập bàn: “Mạn Xuyến, hãy làm
theo lời cô Đổng. Hoặc là cô giao công thức ra, hoặc là hai tháng sau sản xuất hai triệu bộ sản phẩm.”
“Sếp chỉ để lại cho tôi hai mươi nghìn bộ dược liệu, mấy người bảo tôi chia thành hai triệu bộ thế nào?”
“Vậy thì dùng hai mươi nghìn bộ dược liệu lần lượt chia cho hai triệu bộ sản phẩm. Chỉ cần sản phẩm không có sai
sót là được. Dược liệu vẫn là những dược liệu đó, chỉ là hiệu quả không tốt như vậy mà thôi.”
Mạn Xuyến cười lạnh khi nhìn thấy dáng vẻ đói khát muốn ăn tiền của Đổng Duyệt Đồng.
“Đừng hòng!”
Nói xong, cô ta không để ý đến Đổng Duyệt Đồng và Lô Diệu Khôn nữa, đứng dậy rời đi.
Hầu hết lãnh đạo cấp cao của công ty đều rời đi cùng Mạn Xuyến. Trong phòng họp vốn dĩ có hơn hai mươi người,
giờ chỉ còn lại Đổng Duyệt Đồng, Lô Diệu Khôn và bốn quản lý cấp cao khác.
Đổng Duyệt Đồng nhìn theo bóng lưng rời đi của Mạn Xuyến, ánh mắt hung ác nham hiểm.


“Đây là công ty một tay anh quản lý hơn hai tháng à? Chi có bốn người nghe lời tổng giám đốc như anh thôi à?”
Đối mặt với câu hỏi của Đồng Duyệt Đồng, Lô Diệu Khôn cũng vô cùng mất mặt.
“Cô Đồng, cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ khiến Mạn Xuyến giao công thức ra. Cô cho tôi thêm ba ngày nữa”
Đồng Duyệt Đồng liếc nhìn Lô Diệu Khôn đầy ẩn ý rồi giận đừ bỏ đi.

Bình Luận (0)
Comment