Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1101 - Chương 1101: Diệp Trần Tỏa Sáng. (1+2)

Ha ha!

Diệp Trần nở nụ cười.

- Hư Hoàng, ngươi cho rằng ta sợ ngươi à!

- Không phải sao? Nếu không sợ thì ngươi hẳn đã không nói nhiều lời như vậy.

- Tốt, bản thân ta cũng muốn nhìn xem, Hư Hoàng nổi danh khắp thiên hạ có mấy phần bản lãnh. Quan điểm của ta cùng ngươi giống nhau, chỉ cần đánh bại ngươi thì cuộc chiến đấu này là có thể kết thúc.

Nhân số mặc dù bị vây trong hoàn cảnh xấu nhưng Diệp Trần không hãi sợ. Nếu đối phương muốn ồn ào thì hắn sẽ phụng bồi, gìờ này khắc này chính là lúc để cho cục diện Chân Linh thế giới thay đối, không thể để cho đám người kia chủ đạo Chân Linh thế giới nữa.

- Ma Hoa Hoàng tiền bối, người tới gần đây một chút.

Diệp Trần bỗng nhiên nói với Ma Hoa Hoàng.

Ma Hoa Hoàng lòng đầy nghi hoặc, nhưng vẫn bay tới.

Diệp Trần giơ bàn tay lên, đột nhiên một chưởng đánh lên người Ma Hoa Hoàng. Cùng lúc đó, một cỗ năng lượng trong suốt theo lòng bàn tay Diệp Trần dung nhập vào trong cơ thể Ma Hoa Hoàng.

Ma Hoa Hoàng trong vô thức muốn phản kháng thế nhưng tốc độ xuất thủ của Diệp Trần quá nhanh, không chỉ có Ma Hoa Hoàng hoảng sợ, người bên phía Diệp Trần cũng bị kinh ngạc. Bọn họ không rõ Diệp Trần đã làm gì đối với Ma Hoa Hoàng. Bất quá sau một chưởng đó, vẫn không có việc gì xảy ra với Ma Hoa Hoàng, mọi người hạ thở ra một hơi sợ bóng sợ gió một hồi, có lẽ Diệp Trần phụ trợ cho Ma Hoa Hoàng một chỗ tốt gì đó!

- Đây là!?

Ma Hoa Hoàng cả kinh, sau đó khuôn mặt gìật minh lộ ra dáng tươi cười.

- Ầm ầm!

Một cỗ ma lực vô cùng mênh mông bắt đầu chấn động, từ trong cơ thể Ma Hoa Hoàng phát tiết ra ngoài, chiến lực Ma Hoa Hoàng lập tức khôi phục lại thời kì đỉnh phong, không còn có chút suy yếu nào.

- Không có khả năng như vậy!

Ngũ Độc Vương trừng to mắt, Ma Hoa Hoàng khôi phục lại chiến lực thời kì đỉnh phong, chứng tỏ đã hóa giải Dung Nguyên Độc rồi sao. Dưới cái nhìn của hắn, trong thiên hạ có lẽ chỉ có Linh Đan Vương mới có thế hóa giải Dung Nguyên Độc. Mà lại dùng năng lực Linh Đan Vương thì cũng không có khả năng trực tiếp hóa giải nó nhanh chóng như vậy, mà phải căn cứ vào đặc tính Dung Nguyên Độc để luyện chế ra gỉải dược có năng lực hóa giải. Diệp Trần rốt cuộc có tài cán gì, không ngờ có thể đơn giản hóa giải Dung Nguyên Độc, giúp cho Ma Hoa Hoàng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong như vậy.

- Là một môn bí pháp hóa độc!

Tròng mắt Không Đế híp lại, không dùng giải dược giải độc thì chỉ có thể nói đó là một loại bí pháp chuyên môn phá giải độc tố. Hắn tuy không biết Diệp Trần đã luyện được thứ bí pháp hóa giải độc gì, nhưng khẳng định đây không phải chuyện đùa. Hắn hiểu rất rõ Dung Nguyên Độc của Ngũ Độc Vương, cho dù chính hắn trúng phải cũng khó có thể triệt để thanh trừ.

Đúng như Không Đế dự đoán, Diệp Trần thi triển đúng là một môn bí pháp hóa độc. Chính là Hóa Độc Đại Pháp mà Nguyên Hoàng đã truyền thụ cho hắn. Hóa Độc Đại Pháp chính là một bí pháp thiên cấp cao giai, chỉ dùng để cứu người hoặc là tự cứu chính mình, nhưng tác dụng cũng rất lớn.

Hóa Độc Đại Pháp muốn tu luyện rất khó, trình tự tu luyện cũng rất hung hiểm. Ngay từ lúc nhập môn Hóa Độc Đại Pháp, võ giả phải học thông thạo, hiểu rõ cấu thành cơ bản độc tố. Từ vĩ mô, tiến vào vi mô, tiếp theo mới có thể tiến hành phân giải độc tố. Bởi vì có một số loại kỳ độc, một khi không phân giải cẩn thận thì tính nguy hại sẽ phát sinh vô cùng to lớn. Cuối cùng mới bắt đầu thông qua Hóa Độc Đại Pháp, từng bước luyện hóa.

Chung quy quá trình tu luyện có ba bước, làm được bước thứ nhất, xem như nhập môn. Bước thứ hai đã có thành tựu, khi toàn bộ các bước thông qua thì mới có thể hóa giải được độc tố. Khi đó đã bước vào giai đoạn tiểu thành.

Sau giai đoạn tiểu thành, võ giả có thể dùng Hóa Độc Đại Pháp chuyển hóa làm bản năng của mình.

Sở dĩ cần phải chuyển hóa làm bản năng, chủ yếu là vì một ít loại độc tố có tốc độ truyền bá rất nhanh, người trúng phải sẽ cùng với nó tranh đoạt. Nếu không chống lại được, hắn tất nhiên thua cuộc, hơn nữa là thua chính vận mệnh của minh. Làm đến một bước này, chuyện lớn đã được giải quyết xong rồi. Về phần viên mãn, là một bước gìan nan nhất Hóa Độc Đại Pháp khi đạt tới cảnh giới viên mãn, trong cơ thế sẽ sinh ra một loại năng lượng hóa độc vô cùng kỳ diệu, loại năng lượng hóa độc này có linh tính, trải qua quá trình dung hợp trở thành bản năng của người luyện. Khi đó, tuyệt đại bộ phận độc tố tiếp xúc với hắn, ngay lập tức sẽ bị phân giải luyện hóa, như là gặp phải khắc tinh.

Diệp Trần đánh vào trong cơ thể Ma Hoa Hoàng, đúng là năng lượng hóa độc. Rất tự nhiên, Hóa Độc Đại Pháp của Diệp Trần đã đạt đến cảnh giới viên mãn, tuyệt đại bộ phận độc tố tiếp xúc cùng năng lượng hóa độc ngay lập tức sẽ bị phân giải luyện hóa, Dung Nguyên Độc tuy được xem là kỳ độc hết sức lợi hại, nhưng gặp phải năng lượng hóa độc cũng như gặp khắc tinh, bị hóa giải hoàn toàn.

- Chiến Thiên Tượng Hoàng, ngươi không phải muốn đánh với ta một trận sao? Đến đây đi!

Chiến lực khôi phục lại đỉnh phong, khí thế Ma Hoa Hoàng tăng lên rất cao.

- Ta sợ ngươi ư ?

Chiến ý Chiến Thiên Tượng Hoàng mãnh liệt. Với hắn mà nói, chiến thắng Ma Hoa Hoàng trong thời kỳ toàn thịnh mới có cảm giác thành công, nếu không thì chẳng còn gì thú vị rồi.

- Không Đế, đối thủ của ngươi là ta.

Huyền Hậu biết rõ thời khắc quyết chiến đã đến. Mặc dù không có nắm chắc khả năng đối phó Không Đế, đối phó với Không Đế tinh thông Không Gian áo nghĩa thì càng thêm nguy hiểm.

- Ta thành toàn cho ngươi.

Không Đế thản nhiên nói.

- Ha ha, đã không phải là Vương giả Phong Đế có uy tín lâu năm. Ngục Vương, Tà Vương, hai người các ngươi cũng vừa mới tấn phong Vương giả Phong Đế, như vậy cũng có thể làm đối thủ của ta đấy!

Vì ủng hộ Nhân Ma nhất tộc có số lượng Vương giả Phong Đế quá ít, Tiên Thiên Ma Hoàng hào tình vạn trượng muốn dùng lực lượng một người đại chiến Ngục Vương vởi Tà Vương. Hai người này thật sự là hắn không có niềm tin chắc chắn chống lại, nhưng hắn tự tin có thế kéo dài ở một thời gian ngắn.

- Tiên Thiên Ma Hoàng, xem ra ngươi muốn chết rồi.

Ngục Vương cười lạnh, hắn tuy đánh không lại Diệp Trần, nhưng ngoại trừ Diệp Trần, cho dù là Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng hắn đều không sợ.

- Tiên Thiên Ma Hoàng, ngươi sẽ là người Vương giả Phong Đế đầu tiên vẫn lạc Tà Vương đang mang trong mình một cổ tà khí không có chỗ để phát tiết, gặp Tiên Thiên Ma Hoàng cuồng vọng như vậy, không thể nghi ngờ đã triệt để kích giận hắn.

- Trong thời gian ngắn có lẽ bọn hắn có thể cầm cự được.

Thấy tình hình này, Diệp Trần không ngừng hiện lên các ý niệm. Ma Hoa Hoàng tiền bối đối phó Chiến Thiên Tựợng Hoàng thì hắn không cần lo lắng. Huyền Hậu tiền bối đối phó Không Đế, tuy nhìn như có chút miễn cưỡng nhưng hắn biết rõ Huyền Hậu tu luyện chính là đạo Huyền Diệu, không thể theo lẽ thường mà tính toán, thông thường sẽ có biện pháp thay đối cục diện, còn Tiên Thiên Ma Hoàng một người chiến đấu với Ngục Vương và Tà Vương, hoàn toản chính xác là quá cố sức rồi. Dù sao hai người này, đều có được chiến lực tiếp cận ngũ tinh cao đẳng. Bất quá hắn cũng tin tưởng, Tiên Thiên Ma Hoàng có thể chèo chống một thời gìan ngắn.

- Các Vương giả Phong Đế còn lại, liền giao cho ta đi!

Ngoại trừ Chiến Thiên Tượng Hoàng, Không Đế, Ngục Vương cùng với Tà Vương, còn có mấy đại Vương giả Phong Đế khác. Bản thân Hư Hoàng thì không cần nói, trừ hắn ra còn có hai Kiếm Đế, một trong số đó là Thanh Vân Kiếm Đế, Cửu Đầu Xà Hoàng Huyết Thiên đại lục, Hắc Long lão tổ xưng bá Đông Phương Thâm Hải.

Hơn nữa cộng thêm Hư Hoàng, bốn người bọn họ chính là bốn đại Vương giả Phong Đế, không có một ai là ngồi không. Yếu nhất là Cửu Đầu Xà Hoàng cũng có được chiến lực ngũ tinh trung đẳng đỉnh phong. Thanh Vân Kiếm Đế cùng Hắc Long lão tổ không yếu hơn so với Không Đế. Nhất là Hư Hoàng đã có được Long Hổ Bạo Nguyên Đan, hắn có lẽ đã có chiến lực ngũ tinh đỉnh phong, một người có thể thay thế được mấy người.

Không ai biết rõ tâm tư Diệp Trần, nghe những lời này tâm thần chấn động. Không thể không sợ đến trợn mắt há hốc mồm. Dù sao đối với bọn hắn mà nói, Diệp Trần đối phó Hư Hoàng đều có chút miễn cưỡng, tối đa chỉ là miễn cưỡng chống lại mà thôi, đã vậy lại còn đi đối phó với tam đại Vương giả Phong Đế khác. Cái đó là hành động tìm chết, không thể nghi ngờ là châu chấu đá xe.

Những người bên phía Huyền Hậu không phải là không muốn đánh với một hai gã Vương giả Phong Đế. Chỉ là dùng thực lực của bọn hắn, thật sự khó có thể làm được. Dù sao Không Đế cùng Chiến Thiên Tượng Hoàng không phải Ngục Vương cùng Tà Vương có thể so sánh. Chỉ có thể một chọi một, không có biện pháp một chọi hai. Bên phía Diệp Trần, ngoại trừ chính mình ra, cho dù là Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng cũng không dám nói mình có thể chiến thắng Ngục Vương cùng Tà Vương, cũng chỉ là chống lại mà thôi.

Tiên Thiên Ma Hoàng lựa chọn hai người bọn họ chỉ là có ý định ngăn chặn bọn hắn một thời gian ngắn, khiến người khác bị áp lực nhỏ một chút. Thêm nữa, hắn thà liều chết một trận chứ không thế chạy trốn mà làm mất thanh danh.

- Các ngươi đều đã có đối thủ, riêng ta không thể làm gì khác hơn là hạ thủ những tên Ma Vương này. đọc truyện mới nhất tại .

Hắc Long lão tổ cười lạnh, nhìn về phía Già Diệp Vương và các Nhân Ma Vương, ánh mắt có rất nhiều sát cơ không mang theo bất cứ tia cảm tình nào. Hồng Nhãn Hắc Long nguyên vốn là yêu thú rất bạo ngược.

- Hắc Long lão tổ, trận chiến đấu này không cần phải kéo dài thời gian như vậy, ta tới gìúp ngươi ah! Chúng ta tốc chiến tốc thắng.

Cửu Đầu Xà Hoàng đứng ở bên cạnh Hắc Long lão tổ.

- Được.

Hắc Long lạo tổ cũng không chối từ.

Cuối cùng, chỉ còn lại một mình Thanh Vân Kiếm Đế bất động thanh sắc. Ai cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì. Bất quá mọi người cũng không có tâm tư suy nghĩ. Nhìn vào tràng diện này, bất kể là Vương giả bình thường, hay là Vương giả Phong Đế thì bên phía Hư Hoàng đều chiếm ưu thế tuyệt đối, căn bản là một trận chiến không cân sức.

Hào khí hết sức căng thẳng, nhưng căng thẳng nhất vẫn chính là sát khí phát ra từ Hư Hoàng và Diệp Trần. Trận chiến của bọn họ sẽ quyết định cuộc chiến này, một khi bọn hắn khai chiến thì chính là lúc đại chiến nổ ra.

- Mười chiêu, bại ngươi.

Hư Hoàng chuyển động, hai tay lưng chắp sau lưng, chậm rãi đi ra.

- Trước kia ta chỉ là một tiểu nhân vật, cho nên đối với ngươi rất bội phục. Hiện tại ta mới biết được, ngươi đường đường là Vương giả Phong Đế cũng không hơn gì kẻ phàm nhân. Sự cuồng vọng, vô tri, đều không hề rời ngươi đi. Đến đây đi, Diệp Trần ta muốn nhìn xem, ngươi như thế nào mười chiêu đánh bại ta.

Diệp Trần ngoài dự đoán mọi người cắm Thiên Hạt Kiếm vào trong vỏ, cùng lúc đó, hắn lấy từ trong trữ vật linh giới ra một thanh bảo kiếm ngụy cực phẩm. Chuôi kiếm này phát ra ánh sáng ngân lam, chính gìữa có một vết ngấn màu đỏ như máu. Đây là chuôi bảo kiếm ngụy cực phẩm duy nhất mà Diệp Trần chế tạo ragọi là Thiết Huyết Ngân Lam kiếm.

Bảo kiếm cực phẩm chế tạo rất khó khăn, nhưng Diệp Trần đã trải qua và nắm gìữ năng lực chế tạo bảo kiếm ngụy cực phẩm. Chỉ là xác xuất thành công không cao lắm.

- Không cần bảo kiếm cực phẩm sao!

Mọi người thấy có chút kỳ quái.

Huyền Hậu tựa như mơ hồ đoán được cái gì đó, trong mắt loé ra vẻ phức tạp. Sau đó là khâm phục, một loại khâm phục thực sự đối với cường gìả, cũng như nàng từng khâm phục Long Vương. Long Vương tuy không bằng Hư Hoàng cùng Không Đế, nhưng hắn luôn là một cường giả chân chính.

Cho tới bây giờ nàng cũng không ngờ tới, dưới tình huống sớm như thế mà nàng lại sinh ra khâm phục đối với Diệp Trần. Người thanh niên này nhỏ tuổi hơn nàng, hơn nữa bây giờ là hoàn cảnh gì chứ, hắn đã có thể tôi luyện chế tạo ra một chuôi bảo kiếm tuyệt thế này thì phải là một kiếm khách tuyệt thế, thực sự là một loại biểu tượng cho thực lực, một loại biếu tượng cho tinh thần.

- Chiêu thứ nhất!

Hư Hoàng mặc một bộ trường bào màu vàng, hắn phảng phất giống như nhảy lên ánh mặt trời vậy. Bỏ qua khoảng cách không gian, bỏ qua sự trói buộc thiên địa, cả người lóe lên hướng về trước người Diệp Trần. Tay phải của hắn như được tạo bởi hoàng kim.

- Hạo Nhiên Vô Thượng Một chưởng đánh về phía Diệp Trần.

Hư Hoàng đã xuất thủ! Sát khí tan vỡ, khí tức xông lên tận trời cao, cuốn vào tận tinh không.

Tất cả Hủy diệt Kiếm Ý từ trên người Diệp Trần cũng bắn phát ra. Giờ khắc này, Diệp Trần thật giống như một thanh tuyệt thế hảo kiếm được rút khỏi vỏ, hàn quang tách ra đủ đế đâm thủng tinh không.

Keng!

Thiết Huyết Ngân Lam kiếm xẹt qua trời cao, tương tự bỏ qua khoảng cách không gian, trói buộc của thiên địa. Hơn nữa dùng tốc độ nhanh hơn chạm vào nhau bàn tay Hư Hoàng.

Khí lãng cuồng bạo xé nát một mảnh không gian, thân hình Diệp Trần cùng Hư Hoàng nhoáng một khắc đã vô tung vô ảnh. Giao chiến không ngừng nghỉ, hết cận chiến rồi đến viễn chiến. Chỉ trong nháy mắt, hai người đã giao thủ hàng chục hàng trăm lần, thân ảnh lập lòe làm cho người ta cảm nhận một loại ý chí kiên quyết.

- Giết!

Tất cả mọi người bất đầu chém giết lẫn nhau.

Ma Hoa Hoàng đối chiến Thiên Tượng Hoàng, Huyền Hậu chiến với Không Đế, Tiên Thiên Ma Hoàng chiến với Ngục Vương cùng Tà Vương. Còn Hắc Long lão tổ và Cửu Đầu Xà hoàng, hai người cười hắc hắc, thẳng hướng bọn người Già Dỉệp Vương.

- Đối thủ của các ngươi, cũng là ta.

Đột nhiên, hết thảy kiếm thế tận diệt che ngợp bầu trời lao đến, Hắc Long lão tổ cùng Cửu Đầu Xà Hoàng bị cuốn vào.

Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật!

Tất cả thân ảnh đang chiến đấu gần như cùng lúc bị trì trệ. Người ra tay, lại chính là Diệp Trần, hắn đang dưới tình huống cùng Hư Hoàng quyết chiến, vậy mà vẫn có ý định đồng thời đối phó Hắc Long lão tổ và Cửu Đầu Xà hoàng, đây thật là thứ lực lượng cùng khí thế gì ah.

- Ha ha, Diệp Trần ta khi sinh ra ở thế giới này đều coi mọi thứ đều là trò đùa trẻ con. Hôm nay để ta dùng lực lượng một người chiến bốn đại Vương giả Phong Đế các ngươi!

Diệp Trần cất tiếng cười to, kiếm thế ngút trời không thể kim nén. Ngay cả Thanh Vân Kiếm Đế cũng vị vây hãm ở bên trong, khiến cả hư không run rẩy.

Không chỉ người bên phía Diệp Trần mà tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Trần, ánh mắt thay đối. Giờ phút này, Diệp Trần trong mắt mọi người tựa hồ đang sáng lên, tỏa sáng đến không còn thấy rõ khuôn mặt của hắn, chỉ thấy mái tóc đen của hắn cùng kiếm thế bay xông lên trời.

Bình Luận (0)
Comment