Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1096 - Chương 1096: Thủy Hỏa Vô Tình Đại Thành. (1+2)

Thủy Hỏa Vô Tình có dấu hiệu đột phát.

Liên tục đại chiến sinh tử, Diệp Trần càng hiểu sâu được đạo Sinh Tử. Tiến vào Sinh Tử Cảnh, cần tìm hiểu đạo Sinh Tử, nhưng không phải tiến vào Sinh Tử Cảnh rồi là đã có thể triệt để lĩnh ngộ đạo Sinh Tử, chỉ cần đọc lướt qua là được. Trên thực tế, đạo Sinh Tử so với bất cứ một môn áo nghĩa nào đều thâm ảo hơn rất nhiều.

Diệp Trần phát hiện Thủy Hỏa Vô Tình cùng với đạo Sinh Tử có quan hệ. Chỉ có đạo Sinh Tử tiến bộ thì hắn mới có thể nghiên cứu Thủy Hỏa Vô Tình đến cảnh giới đại thành.

- Chiến lực của Diệp Trần thật cao. Nhưng như vậy cũng tốt, hiện tại Chân Nguyên của hắn chỉ còn lại không đến ba thành.

Ở một địa phương rất xa, trong một vùng núi toàn một màu đen che khuất tầm mắt.

Kim Ngao lão tổ lạnh lùng nhìn qua hư không, tinh thần của hắn cùng với vùng núi này liên kết với nhau thành một. Vùng núi này có thể nhìn thấy thứ gì, hắn có thể nhìn thấy thứ đó.

Diệp Trần đại chiến với Huyết Dực Long Vương biểu hiện ra chiến lực cường đại, Kim Ngao lão tổ vô cùng giật mình. Trước kia Diệp Trần đánh chết ba người Hoàng lão quái rồi liên thủ với Ma Hoa Hoàng và Huyền Hậu truy sát hắn, lúc đó chiến lực của hắn đã là ngũ tinh cao đẳng. Bây giờ với những gì Diệp Trần bày ra, chiến lực của hắn đã không còn kém hai người Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng, thậm chí ẩn ẩn còn vượt qua các nàng.

- Không thể để hắn tiếp tục tiến bộ. Thiên Hư Vương, ta thiếu nợ ngươi một nhân tình.

Kim Ngao lão tổ bay thẳng đến Hồng Hoang Lĩnh là vì đối phó với Diệp Trần. Tin tức này tự nhiên là Thiên Hư Vương nói cho hắn biết.

Bất quá Kim Ngao lão tổ cũng biết chiến lực của mình là ngũ tinh đỉnh phong, có thể dễ dàng đánh bại Diệp Trần nhưng không nắm chắc mười phần giết chết hắn. Diệp Trần tinh không Không Gian áo nghĩa, đây chính là điều mà Kim Ngao lão tổ kiêng kị nhất cũng thống hận nhất. Những người tinh thông Không Gian áo nghĩa rất khó đuổi giết.

Cho nên hắn đang đợi, đợi Chân Nguyên của Diệp Trần tiêu hao đến một mức nhất định hắn sẽ ra tay. Lúc đó từ sáu bảy thành nắm chắc sẽ biến thành mười thành nắm chắc giết chết Diệp Trần.

- Giết Diệp Trần! Ma Hoa Hoàng thì nghe nói đã bị những người khác đối phó. Chỉ còn lại một mình Huyền Hậu không đáng lo. Ta sẽ cho nàng trả một cái giá đắt.

Trên người Kim Ngao lão tổ tản mát ra một tia sát khí.

Bất tri bất giác, Diệp Trần ở trong Hồng Hoang Lĩnh đã hơn nửa tháng. Hơn nửa tháng nay, hắn trọn vẹn giao thủ với Huyết Dực Long Vương tới sáu lần. Chân Nguyên trong cơ thể chỉ còn lại trên dưới một thành. Đổi thành tu vi đại khái chỉ còn lại một trăm mười năm, cùng với lúc hắn tiến vào Sinh Tử Cảnh không kém nhiều lắm.

- Nhanh! Thủy Hỏa Vô Tình tùy thời sẽ đại thành!

Bất quá, trong lòng Diệp Trần cũng không có bất kỳ sự bất an nào. Cùng Huyết Dực Long Vương giao chủ sáu lần, Diệp Trần mỗi một lần so đấu lại mạnh hơn trước rất nhiều. Huyết Dực Long Vương cũng mỗi một lần so đấu đều thương nặng hơn lần trước rất nhiều. Lần thứ sáu, Diệp Trần thiếu chút nữa đã có thể chém giết đầu Huyết Dực Long Vương này. Thực lực Diệp Trần vẫn không ngừng gia tăng, dù sao Thủy Hỏa Vô Tình từ tiểu thành tăng lên đại thành, lực sát thương gia tăng không tưởng.

- Một khi Thủy Hỏa Vô Tình đại thành, chiến lực của ta chỉ sự tiến thẳng đến lục tinh.

Thủy Hỏa Vô TÌnh không phải áo nghĩa võ học đỉnh giai bình thường, lực sát thương so với võ học ngang cấp lớn hơn gấp mấy lần. Cho nên, dù Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa của Diệp Trần chỉ có cảnh giới đại thành nhưng Thủy Hỏa Vô Tình vẫn có được trình độ võ học áo nghĩa đỉnh giai. Bây giờ, trên phương diện võ học, Diệp Trần đã không còn thua kém bất cứ kẻ nào. Dưới lục tinh đoán chừng không có một ai có thể vượt qua hắn. Hơn nữa Hủy Diệt Kiếm Ý lực tinh, công pháp thiên cấp trung giai Thanh Liên Kiếm Quyết tu luyện ra Chân Nguyên hoàn toàn không có bất kỳ gián đoạn nào.

- Cường giả Sinh Tử Cảnh có chiến lực cực hạn là thập tinh, thật không biết sau lục tinh, uy lực sẽ như thế nào.

Thực lực càng đề cao, Diệp Trần đối với những cảnh giới sau càng hiếu kỳ.

Thời đại này, cường giả có chiến lực cao nhất ở Chân Linh thế giới cũng chỉ là lục tinh. Những người này hoàn toàn là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Diệp Trần duy nhất chỉ thấy được một vị Vương giả có chiến lực lục tinh là Hỏa Hoàng. Đáng tiếc vị tiền bối này đã chết. Cho nên không có người nào biết rõ chiến lực thất tinh khi xuất chiêu sẽ có tràng cảnh như thế nào, chứ đừng nới đến bát tinh, cửu tinh.

Đương nhiên, kỳ thật Diệp Trần có thể hỏi Nguyên Hoàng, thế nhưng mà có nhiều thứ có nói cũng không thể diễn tả hết được. Nhất định phải tận mắt nhìn thấy mới có thể cảm nhận được.

Nguyên Hoàng rất cường đại. Ở vào thời đại của Nguyên Hoàng, hắn là một trong mấy vị Vương giả Phong Đế mạnh nhất của Chân Linh thế giới. Diệp Trần cũng từ đối phương biết được, Nguyên Hoàng ở vào thời kỳ đỉnh phong, chiến lực đạt tới thất tinh đỉnh phong, một khi thi triển Tam Hoa Tá Đạo, chiến lực tăng gấp bội, có thể đạt tới cấp bậc thất tinh bá chủ. Nhưng Nguyên Hoàng cũng không có thông qua tử lộ, bởi vì lúc ấy danh khí Nguyên Hoàng quá lớn. Một ít thám tử dị tộc vẫn luôn ở Chân Linh thế giới thám thính đã thay đổi người canh giữ tử lộ có thực lực cường đại hơn.

Bất quá, ngược lại Nguyên Hoàng lại có thể toàn thân trở ra, thậm chí chém giết một tên cường giả dị tộc. Mà đến thời đại này, Chân Linh thế giới hoàn toàn suy yếu, Vương giả lục tinh rải rác không có mấy người. Đoán chừng chỉ cần có chiến lực thất tinh cấp thấp là có thể thông qua tử lộ.

- Thông qua tử lộ, một là dựa vào thực lực, hai là dựa vào vận khí. Diệp Trần ta sẽ không dựa vào vận khí mà xông ra tử lộ.

Trong thiên địa, tổng hội vẫn luôn có một đường sinh cơ. Vương giả dị tộc canh giữ tử lộ tuy cường đại không hợp thói thường. Nhưng đợi đến khi thích hợp, thực lực có cường đại hơn nữa nhưng cũng không có biện pháp không có chút sơ hở nào. Dưới tình huống thực lực không đủ mạnh chỉ có thể dựa vào vận khí. Vận khí nghịch thiên có lẽ sẽ không gặp phải Vương giả dị tộc canh giữ tử lộ. Có thể nhẽ nhõm thông qua tử lộ, rời khỏi Chân Linh thế giới.

Nhưng Diệp Trần biết rõ, loại tỉ lệ này quá nhỏ, dựa vào vận khí xông qua tử lộ, trong một trăm người không có nổi một người. Trong một ngàn người may ra có một người có thể sống, nhưng không thể tự nắm giữ sinh tử của mình.

Diệp Trần không thích dựa vào vận khí, nhân sinh không thể một mực dựa vào vận khí, bởi vì vận khí cũng sẽ có thời điểm dùng hết.

- Trước đó, ta cần phải hảo hảo sống sót mới được.

Bất luận là truy cầu cái gì, bất luận là mộng tưởng cái gì, điều kiện tiên quyết vẫn là phải sống sót. Không có mệnh thì truy cầu, mộng tưởng có cao đến đâu cũng chỉ là hoa trong gương, trăng dưới nước. Cho nên chỉ có thể đạt đến đỉnh phong, đi ra khỏi Chân Linh thế giới, thăm dò cảnh giới cao hơn. Thậm chí là đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết. Diệp Trần chỉ có thể phát hủy mọi chướng ngại vật để vượt qua. Người cả giết người, thần cản giết thần, phật cản giết phật.

Cách Diệp Trần ngoài ngàn dặm, một vùng núi đang quan sát mọi động thái của Diệp Trần.

Rống!

Huyết Dực Long Vương lại đến. Đây đã là lần thứ bảy.

- Đợi ngươi thật lâu!

Chiến ý Diệp Trần sôi trào, nhìn Huyết Dực Long Vương.

Con ngươi cực lớn của Huyết Dực Long Vương lập lòe ánh sáng màu vàng, không ẩn chứa bất kì cảm tình nào. Nói thật, nó cũng có chút kiêng kị, thậm chí e ngại con người trước mắt. Mỗi lần giao thủ cùng với đối phương, thực lực đối phương không ngừng tăng lên, tựa hồ không có cuối cùng, không có cực hạn. Nếu như không phải nó biết Chân Nguyên của đối phương không còn lại bao nhiêu thì nó sẽ không tới.

- Lần này, nhất định phải giết chết hắn.

Gầm nhẹ một tiếng, Huyết Dực Long Vương đánh về phía Diệp Trần.

- Sát!

Hai tay cầm kiếm, Diệp Trần cất bước giẫm nát đỉnh núi dưới chân, hắn bay lên như diều gặp gió, kiếm khí tung hoành.

- Không đến một thành!

Kim Ngao lão tổ mượn vùng núi cách đó ngàn dặm để làm con mắt, quan sát mọi trạng thái của Diệp Trần.

Trước khi Huyết Dực Long Vương còn chưa đến, hắn đã có định động thủ trong đầu. Hắn tự tin có chín thành nắm chắc có thể giải quyết đối phương. Nhưng cuối cùng hắn vẫn buông tha, chín thành dù sao vẫn là chín thành, không phải mười thành. Đợi nhiều ngày như vậy rồi, đợi thêm một lát nữa cũng không sao!

- Diệp Trần! Đợi Huyết Dực Long Vương rời đi, cũng chính là thời điểm ngươi vẫn lạc.

Nét mặt Kim Ngao lão tổ lạnh tanh.

Rầm! Rầm! Rầm!

Khí lãng cuồng bạo quét ngang bốn phương tám hướng, một người một thú trong khoảng thời gian ngắn đại chiến mấy trăm hiệp. Huyết Dực Long Vương dù sao cũng có Man Hoang lực, công thủ nhanh đến kinh người. Hơn nữa Diệp Trần lại có ý lĩnh ngộ Thủy Hỏa Vô Tình, không có tính toán tốc chiến tốc thắng. Cho nên trận chiến này, so với những trận chiến trước càng thêm kịch liệt.

Xùy!

Một long trảo xé rách không gian đánh tới.

Thân hình Diệp Trần lóe lên tránh được một trảo này. Kiếp quang chớp động, Huyết Dực Long Vương đảo cánh bay ra ngoài.

- Rống!

Huyết Dực Long Vương phát hiện, lần giao thủ này nhìn như kịch liệt nhưng đối phương đã mạnh hơn trước rất nhiều. Hai móc trên cánh của mình tràn ngập Man Hoang lực, đạt đến trình độ cứng rắn nhất định, nhưng đối với kiếm quang đang chém tới, Man Hoang lực căn bản không có bao nhiêu tác dụng.

Không chút dự, Huyết Dực Long Vương phun ra Long Tức về phía Diệp Trần. Cứ cách vài ngày Huyết Dực Long Vương mới có thể phun ra Long Tức một lần, nó cũng không phải là cự long mà chỉ có huyết mạch cự long mà thôi. Coi như là cự long cũng không thể nào không hạn chế phun ra hơi thở của rồng.

- Đột phá a!

Lần này, Diệp Trần không có né tránh Long Tức mà trực tiếp nghênh đón. Đây là điều chưa từng có từ trước đến nay.

Ngay tại thời điểm Long Tức sắp thôn phện Diệp Trần, một đoàn hỏa diễm xanh biếc bỗng nhiên bùng cháy trên thân Thiên Hạt Kiếm trên tay Diệp Trần. Tiếp đó Diệp Trần chém ra một kiếm, kiếm quang hỏa diễm màu xanh bắn xa.

Long Tức màu vàng vô thanh vô tức bị chôn vùi, hóa thành một điểm ánh sáng màu vàng rồi tiêu tán. Một ít hỏa diễm xanh biếc mỏng yếu giống như một tấm lụa vẽ ra một đường cong tuyệt mỹ đánh lên người Huyết Dực Long Vương. xem tại - Phốc!

Thân thể Huyết Dức Long Vương có chút dừng lại. Sau một khắc, thân thể khổng lồ của nó nổ tung thành huyết vụ, một bàn tay Chân Nguyên cực lớn tiến vào trong huyết vụ bắt lấy một viên yêu đan màu vàng. Tất cả quá trình diễn ra cực nhanh, ngang với tốc độ ánh sáng.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, huyết vụ một lần nữa ngưng tụ thành Huyết Dực Long Vương. Giờ phút này nó so với lúc phun ra Long Tức uể oải hơn mười lần. Bất quá cũng không thể trách nó được, yêu đan trong cơ thể rèn luyện vô số năm, bây giờ đã bị người ta đoạt mất. Điều này khiến nó bị tổn thương tới bổn nguyên, muốn khôi phục tới thời kỳ đỉnh phong cũng không biết ngày tháng năm nào.

Không cam lòng nhìn liếc qua Diệp Trần, Huyết Dực Long Vương giương cánh bay cao, chui vào trong Duyên Vân.

- Chính là lúc này.

Kim Ngao lão tổ bị một chiêu cuối cùng của Diệp Trần làm giật mình. Một kiếm kia đã ngang với Vương giả ngũ tinh đỉnh phong. Cũng may Diệp Trần không có thể bằng một kiếm này giết chết Huyết Dực Long Vương. Nếu có thể giết chết Huyết Dực Long Vương thì chiến lực của Diệp Trần cũng không phải là ngũ tinh đỉnh phong nữa mà là ngũ tinh bá chủ. Diệp Trần có chiến lực ngũ tinh đỉnh phong còn không có cách nào hù dọa được Kim Ngao lão tổ, bởi vì hắn nhìn ra được Chân Nguyên trong cơ thể Diệp Trần chỉ còn lại nửa thành, hắn còn hi vọng Diệp Trần liều mạng thêm mấy lần. Có như vậy Chân Nguyên của Diệp Trần tiêu hao nhanh hơn, càng không có khí lực chạy trốn.

- Vèo!

Kim quang lóe lên, Kim Ngao lão tổ nhanh chóng bay về phía Diệp Trần.

- Rốt cục cũng tới rồi sao?

Diệp Trần nghiêng đầu, hai con ngươi lạnh lùng bỏ qua khoảng cách không gian, khóa chặt lưu tinh màu vàng đang bay tới.

- Ha ha! Diệp Trần, hôm nay là ngày chết của ngươi.

Kim Ngao lão tổ cất tiếng cười to, cách không một trảo đánh đến.

- Ầm! Ầm!

Một ngọn núi lớn bị san bằng thành bình địa, hoàn toàn do kim quang ngưng tụ thành long trảo của Kim Ngao lão tổ tạo thành. Long trảo sắc bén vô cùng, cương khí tùy ý, so với móng vuốt của Huyết Dực Long Vương không biết lợi hại hơn bao nhiêu lần.

Thân thể ở trong hư không chuyển dời, Diệp Trần tránh đi một trảo này, xuất hiện ở trước người Kim Ngao lão tổ.

Kim Ngao lão tổ dừng lại, thần sắc lạnh lùng.

Diệp Trần lạnh lùng nói:

- Ngươi biết vì sao ta buông tha việc đánh chết Huyết Dực Long Vương không?

- Ngươi có năng lực đánh chết Huyết Dực Long Vương?

Kim Ngao lão tổ hỏi lại.

- Chỉ dựa vào một vùng núi thì có thể nhìn ra được điều gì cơ chứ. Ta không giết Huyết Dực Long Vương là vì muốn hấp dẫn ngươi tới. Nếu như ta biểu hiện quá mạnh mẽ, chỉ sợ ngươi sẽ bỏ đi.

Một kiếm cuối cùng của Diệp Trần chỉ dùng có ba thành thực lực là bởi vì thời khắc này. Thủy Hỏa Vô Tình của hắn rốt cuộc cũng đã đạt tới cảnh giới đại thành. Uy lực một kiếm không hề kém võ học áo nghĩa đỉnh giai bình thường. Phối hợp thêm Hủy Diệt Kiếm Ý lục giai, muốn giết chết Huyết Dực Long Vương rất dễ dàng. Dù sao thực lực Huyết Dực Long Vương cũng chỉ là ngũ tinh cao đẳng.

- Xuất khẩu cuồng ngôn.

Kim Ngao lão tổ không có tin, nhưng thái độ tỉnh táo của Diệp Trần lại để cho hắn có loại cảm giác bị lường gạt.

Thân thể bành trướng, Kim Ngao lão tổ biến thành bản thể. Vừa hiện bản thể, không gian xung quanh liền giống như mất đi trụ cột, thiên địa không rõ, không chỗ mượn lực. Kim Ngao lão tổ nhằm vào Vương giả Phong Đế tinh thông Không Gian áo nghĩa mà nghiên cứu ra một chiêu này. Trừ phi đối phương vừa thấy liền bỏ chạy, nếu không tuyệt đối không thể thoát khỏi tay hắn.

Diệp Trần không có chạy trốn, Thủy Hỏa Vô Tình đại thành, hắn không cần chạy trốn nữa rồi.

Thiên Hạt Kiếm trong tay Diệp Trần giơ lên cao, hai tay cầm chặt kiếm, hít sâu một hơi, một kiếm trùng trùng điệp điệp chém về phía Kim Ngao lão tổ. Lập tức một kiếm quang hỏa diễm màu xanh xé rách chân trời. Thân thể Kim Ngao lão tổ một nửa nằm bên phải kiếm quang, một nửa nằm bên trái kiếm quang. Nếu như hắn không trốn tránh, bản thân sẽ bị chém thành hai nửa.

Bình Luận (0)
Comment