Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1089 - Chương 1089: Đại Đệ Tử. (2)

Mà tính đến thời điểm này Diệp Trần mới chỉ bước vào Sinh Tử Cảnh mới hơn nửa năm mà thôi.

- Hai phần dung dịch bồi dưỡng linh thụ cực phẩm đủ dùng trong hai năm. Một phần có thể gia tăng ba ngàn năm trăm năm hỏa hầu, một phần có thể gia tăng bốn ngàn năm hỏa hầu. Tổng cộng thêm được bảy ngàn năm trăm năm hỏa hầu. Vừa đủ để Hỏa Lê thụ của ta bồi dưỡng thành linh thụ cực phẩm vạn năm. Nhưng mỗi ngày đều phải rót dung dịch bồi dưỡng cho Hỏa Lê thụ cũng là một chuyện phiền toái.

Diệp Trần cũng cần phải bế quan, ngắn thì mười ngày nửa tháng. Lúc nhập thần luyện kiếm cũng sẽ quên hết thời gian, không có khả năng mỗi ngày đều rót dung dịch bồi dưỡng cho linh thụ được.

- Đúng rồi, chuyện này để cho Diệp An làm!

Diệp An là đệ tử chi thứ Diệp gia, thiên phú kiếm đạo bình thường. Nhưng người này lại vô cùng chịu khó chịu khổ, không có chút oán hận nào. Thời điểm trước Diệp Trần nhìn trúng hắn, để cho hắn ở trên Linh Vân Phong xử lý những chuyện vặt vãnh. Lúc nhàn rỗi cũng truyền thụ một ít kiếm thuật trụ cột, giúp Diệp An tạo căn cơ vững chắc.

Diệp An đối với những chuyện Diệp Trần phân phó rất để tâm. Hắn biết thiên phú của mình không tốt, lại là đệ tử chi thứ. Nếu không có gì bất ngờ thì đời này cũng chỉ có thể trở thành một chấp sự bình thường của Diệp gia mà thôi. Nhưng bản thân hắn không ngờ mình lại được Diệp Trần nhìn trúng.

Ở bên ngoài, Diệp Trần là thiên tài kiếm đạo đệ nhất, ở Diệp gia cũng là một thần nhân. Có thể ở bên cạnh Diệp Trần, làm việc cho Diệp Trần, đừng nói hắn là một đệ tử chi tứ, mà ngay cả những đệ tử thiên tài của Diệp gia cũng đều hi vọng có thể đi theo bên cạnh Diệp Trần. Vì chuyện này mà có không ít người hâm mộ hắn. Một ít người khác trước kia xem thường hắn, hiện tại cũng cải biến thái độ.

Giao cho Diệp An nhiệm vụ chăm sóc Hỏa Lệ thụ, Diệp Trần tĩnh tâm tiếp tục nghiên cứu kiếm chiêu Thủy Hỏa Vô Tình.

Với tư cách là tuyệt học của Hỏa Hoàng, Thủy Hỏa Vô Tình vô cùng khó luyện chứ đừng nói đến chuyện chuyển nó thành kiếm pháp. Diệp Trần chẳng những phải cố gắng dung hợp Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa lại với nhau mà còn phải sáng tạo ra kiếm chiêu đủ để dung nạp hai áo nghĩa đối lập này. Cũng may Diệp Trần đã xông lên tầng thứ mười tám của kiếm giới, kiến thức được ngàn vạn loại kiếm thuật. Mỗi một loại kiếm thuật đều ẩn chứa tinh hoa kiếm đạo, giảm bớt cho Diệp Trần rất nhiều thời gian nghiên cứu.

Trong nháy mắt, một tháng lại trôi qua.

Một kiếm quang hỏa diễm xanh biếc xuất hiện, chém cự thạch thành hư vô. Không gian cũng xuất hiện một cái khe lớn, miệng khe nứt biến thành tinh thể.

- Rốt cuộc cũng tiểu thành!

Thủy Hỏa Vô Tình ẩn chứa Thủy áo nghĩa cùng Hỏa áo nghĩa, màu sắc là màu sắc của nước, hình thái là hình thái của hỏa. Đạt tới tiểu thành liền biến thành hỏa diễm màu xanh biếc.

Không nên xem thường hỏa diễm xanh biếc này, chỉ cần một tia là có thể khiến cho một ngọn núi nổ thành phấn vụn, vô cùng bá đạo.

- Không biết đại đệ tử của ta cùng với Diệp Huyền có hay so kiếm với nhau không?

Một tháng trước, Linh Đan Vương tự mình mang theo Nghiêm Kiếm Huy đến Diệp gia, trải qua một phen bái sư xong, Nghiêm Kiếm Huy chính thức trở thành đại đệ tử của Diệp Trần.

Có lẽ vì tuổi tác tương đương nhau mà Diệp Huyền và Nghiêm Kiếm Huy đều không ai phục ai, thường xuyên tìm co hội luận bàn.

Nhưng Diệp Huyền cũng lớn hơn hai tuổi, mà trước đó thường xuyên được Diệp Trần dạy bảo. Lần đầu tiên luận bàn, Nghiêm Kiếm Huy một kiếm cũng không tiếp được, hắn chật vật chống đỡ.

Diệp Trần mỉm cười đứng xem. Dựa theo phong cách của Nghiêm Kiếm Huy, hắn chọn là một bộ kiếm thuật tên là Xuân Phong Hóa Vũ Kiếm đưa cho hắn tu luyện. Đồng thời Diệp Trần cũng giảng giải những tinh túy trong bộ Xuân Phong Hóa Vũ Kiếm này.

Có Diệp Trần dạy bảo, Nghiêm Kiếm Huy đấu kiếm với Diệp Huyền lần thứ hai không còn chật vật như trước nữa. Nhưng hắn cũng khó chèo trống trên tay Diệp Huyền được mấy chiêu. Điều này khiến cho hắn hiểu được, trong vòng một hai năm, bản thân không có cách nào vượt qua Diệp Huyền. Hơn nữa Diệp Huyền từng giết người, kiếm pháp của Diệp Huyền có sát khí nhiều hơn của hắn.

Quả nhiên, ở một khu vực bằng phẳng trên Linh Vân Phong, Nghiêm Kiếm Huy lại đang so kiếm với Diệp Huyền. Diệp Tiểu Tiểu ở bên cạnh lâm trận chỉ điểm.

- Tiểu Huy! Ngươi dùng chiêu Tế Vũ Liên Miên công kích hắn. Ai! Là Tế Vũ Liên Miên chứ không phải Đại Vũ Bàng Bạc.

Bộ dáng Diệp Tiểu Tiểu giống như trưởng bối đang chỉ dạy cho đám con cháu.

- Tiểu Tiểu không có tham gia náo nhiệt sao?

Diệp Trần đi qua, gõ lên đầu Diệp Tiểu Tiểu một cái.

Diệp Tiểu Tiểu ôm đầu đắc ý nói:

- Dưới sự chỉ điểm của muội, tiểu Huy đã có thể sống qua năm chiêu!

- Đây là Diệp Huyền đã nương tay, nếu không Kiếm Huy cũng không trụ được lâu như vậy.

Diệp Trần đánh giá kiếm pháp của hai người. Theo phong cách mà nói Nghiêm Kiếm Huy càng có thêm linh khí, từng chiêu từng thức đều rất tự nhiên. Nhưng lại không đủ tùy cơ ứng biến, cũng không đủ lăng lệ ác liệt giống như Diệp Huyền. Một kiếm tùy tiện của Diệp Huyền có thể dễ dàng đánh trúng điểm yếu của Kiếm Huy.

- Kiếm Huy! Xuân Phong Hóa Vũ Kiếm tinh túy ở chữ Hóa mà không phải là Xuân, Phong, Vũ. Ngươi muốn tu luyện môn kiếm thuật này đến đại thành thì phải chuyển đổi, không được câu nệ hình thức.

Diệp Trần nói.

Nghiêm Kiếm Huy rất có tuệ căn, nghe Diệp Trần nói như vậy, kiếm pháp đột nhiên biến đổi, gần như không có gì lạ. Đợi kiếm của Diệp Huyền công kích tới liền chuyển hóa thành Xuân Phong, hóa giải đi thế công của đối phương. Lực cũ của đối phương vừa mất, lực mới chưa sinh ra, kiếm chiêu của Kiếm Huy lại biến thành mưa phùn, liên miên không ngớt tấn công đối phương. Một chiêu này Diệp Huyền không kịp đề phòng, liên tiếp lui về phía sau.

- Đinh!

Chợt con mắt Diệp Huyền híp lại, một kiếm tiêu sái đâm ra, đanh bay bảo kiếm trong tay Nghiêm Kiếm Huy. Đây là một trong những tuyệt chiêu của Diệp Huyền. Lúc bình thường hắn chỉ dùng những chiêu thức bình thường luận bàn với Nghiêm Kiếm Huy mà thôi.

So với Diệp Huyền thì Nghiêm Kiếm Huy khiếm khuyết không ít hỏa hầu, đem thiên phú chuyển hóa thành lực lượng còn cần một thời gian nhất định.

Từng ngày từng ngày qua đi, Diệp Trần nghiên cứu Thủy Hỏa Vô Tình càng ngày càng thấu triệt, chiêu thức dần dần hoàn thiện. Uy lực kiếm chiêu phát ra càng lúc càng kinh người.

Thủy Hỏa Vô Tình, có được ý chí vô tình.

- Dùng tử vật để thí nghiệm uy lực của kiếm pháp khó có thể tìm ra được khuyết điểm, không bằng xông vào cấm địa một lần.

Cho tới ngày hôm nay thôi, ngoại trừ Huyết Quang Hải ra thì Diệp Trần còn chưa có xông qua cấm địa Vương cấp nào. Huyết Quang Hải ở Huyết Thiên đại lục xếp thứ tư, nhưng luận độ nguy hiểm cùng với cấm địa Vương cấp trước hàng thứ bảy của Chân Linh đại lục cũng không sai biệt lắm. Diệp Trần cảm thấy đây là lúc bản thân phải xông vào một ít cấm địa Vương cấp ở Chân Linh đại lục.

- Theo như lời tiền bối Nguyên Hoàng, Man Hoang thạch chỉ còn sót lại ở Man Hoang sơn mạch. Cũng chỉ có ở đó mới ngưng tụ ra Man Hoang thạch. Mà trong tất cả các cấm địa ở Chân Linh đại lục, Hồng Hoang Lĩnh xếp thứ ba là nơi có diện tích Man Hoang sơn mạch lớn nhất, có lẽ có thể tìm được một viên Man Hoang thạch ở đó.

Bình Luận (0)
Comment