Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2341

Ngày thứ hai mươi mốt, cuối cùng một thiên tài Thiên cấp cầm bảo vật của hắn.

Một đoàn hỏa diễm, một đoàn hỏa diễm lớn như trứng gà, nhìn kỹ thì nó không thật sự là hỏa diễm, mà là một khối kết tinh, kết tinh phóng thích hỏa diễm bao trùm bên ngoài.

- Có lẽ chư vị cũng nhìn ra đây là một khối hành hỏa tinh hoa, hỏa chi tinh phách.

Thiên tài Thiên cấp lớn tiếng nói ra.

- Không bán nguyên đan, dùng trọng bảo trao đổi.

Hỏa chi tinh phách vừa xuất hiện, đôi mắt Sở Mộ bắn ra hào quang sáng ngời, rốt cuộc xuất hiện đồ vật hắn cần.

Sau đó hắn lại cảm thấy bốn phía có chấn động xuất hiện, hiển nhiên không chỉ có hắn nhìn chằm chằm vào hỏa chi tinh phách. Còn có những người khác đang muốn tranh đoạt.

- Mười khối thủy kết tinh đổi hỏa chi tinh phách của ngươi.

Một thiên tài tuyệt thế ra tay, mười khối kết tinh màu xanh da trời xuất hiện bên cạnh hỏa chi tinh phách.

Chủ nhân hỏa chi tinh phách không có đáp ứng, bởi vì hắn biết rõ mười khối thủy kết tinh chỉ là thấp nhất, chỉ là bắt đầu, sẽ co người ra giá, càng ra giá càng có đồ vật thích hợp với hắn.

- Mười khối thủy kết tinh đúng là không tệ, nó vẫn còn kém hỏa chi tinh phách.

Lại một giọng nói từ tầng sáu vang lên, là một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn màu đỏ rực, nó bộc phát chấn động đáng sợ như hỏa diễm đang thiêu đốt.

- Xích Diễm Giới Chỉ, cộng thêm năm khối hỏa chi kết tinh đổi lấy hỏa chi tinh phách.

Giọng nói kia tiếp tục.

- Đối phương xuất hỏa chi tinh phách giao dịch, hiển nhiên không cần bảo vật hỏa hệ, huống chi Xích Diễm Giới Chỉ của ngươi tuy rất trân quý, tăng thêm năm khối hỏa chi kết tinh vẫn còn chưa đủ giá trị đổi hỏa chi tinh phách.

Giọng nói không hài hòa vang lên:

- Giang Tử Ngọc ta dùng một điều kiện làm giao dịch với ngươi, giao hỏa chi tinh phách cho ta, ngươi có thể đưa ra một yêu cầu không vượt qua cực hạn của ta.

- Giang Tử Ngọc, hắn lại tới tham gia!

Người này vừa báo tên họ liền có người kinh hô.

Giang Tử Ngọc là thiên tài tuyệt thế, là thiên tài tuyệt thế rất nổi danh, đầu tiên, khảo hạch thiên tài tuyệt thế của Thiên Tài Viên nên thanh danh vang xa, tăng thêm xuất thân của hắn cho nên thanh danh càng tràn đầy.

Bốn đại thiên môn là bá chủ Thiên Cổ Vực, phía dưới còn có một ít thế lực nhất lưu dưới bọn họ.

Giang gia chính là một trong các thế lực nhất lưu đó, mà Giang Tử Ngọc chính là thiếu chủ Giang gia, là thiên tài tuyệt thế thông qua khảo hạch Thiên Tài Viên mười năm trước, mấy năm qua đã tấn cấp Vạn Cổ Cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp.

Hắn còn nổi danh trên tuyệt thế thanh bảng của Thiên Cổ Vực, bài danh chín trăm ba mươi.

Phải biết rằng tuyệt thế thanh bảng của Thiên Cổ Vực chỉ có một ngàn danh ngạch, yêu cầu phải là thiên tài tuyệt thế, hơn nữa tuổi không được vượt qua ba trăm, vượt qua ba trăm tuổi sẽ xóa tên ra khỏi bảng.

Cả Thiên Cổ Vực, thiên tài tuyệt thế dưới ba trăm tuổi uyệt đối không chỉ một ngàn, huống chi tuyệt thế thanh bảng không đơn thuần chỉ có thiên tài tuyệt thế của Thiên Cổ Vực, còn có thiên tài tuyệt thế của vực khác, chỉ cần đi vào Thiên Cổ Vực đều có tư cách tham gia bài danh.

Bởi vậy thiên tài tuyệt thế có tên trên tuyệt thế thanh bảng không phải đều xuất thân từ Thiên Cổ Vực.

Bất kể thế nào, xuất thân, thiên phú và thực lực của Giang Tử Ngọc đều làm nhiều người e ngại, giao dịch nói ra một điều kiện cũng làm chủ nhân của hỏa chi tinh phách động tâm.

- Xuy xuy, thật sự là buồn cười, Giang Tử Ngọc, ngươi muốn tay không bắt sói sao, một điều kiện đổi lấy hỏa chi tinh phách, cũng chỉ có kẻ không cần da mặt như ngươi mới nói ra.

Một giọng nói trào phúng Giang Tử Ngọc vang lên.

- Tương Thanh Vân, ngươi đang tự tìm đường chết.

Sắc mặt Giang Tử Ngọc âm trầm, ngữ khí ẩn giấu sát cơ, sát ý đáng sợ bao phủ khắp nơi, rất nhiều thiên tài phía dưới hoảng sợ.

- Giang Tử Ngọc, đừng có giương oai với tiểu nữ nhân như ta, muốn giết ta cũng phải có bản lĩnh đó mới được.

Tương Thanh Vân cười ha ha, cũng không sợ Giang Tử Ngọc uy hiếp.

- Có mâu thuẫn thì rời khỏi Thiên Tài Viên, đi ra bên ngoài giải quyết, bây giờ là thời gian giao dịch.

Giọng nói trầm thấp vang lên, ẩn chứa uy năng khó lường cảnh cáo Giang Tử Ngọc cùng Tương Thanh Vân, cũng cảnh cáo kẻ khác.

- Hừ.

Giang Tử Ngọc hừ lạnh một tiếng, hắn không lên tiếng nữa, Tương Thanh Vân cũng yên lặng, hiển nhiên vô cùng kiêng kị chủ nhân âm thanh kia.

Thiên tài tuyệt thế cuồng ngạo bất tuân, không có siêu cấp cường giả tọa trấn, vạn nhất sinh xung đột sẽ tạo thành hỗn loạn và biến thành chê cười.

- Khối hỏa chi tinh phách này Giang Tử Ngọc ta vừa ý.

Giang Tử Ngọc lại mở miệng nói thế chẳng khác gì cảnh cáo kẻ khác, hắn vừa ý hỏa chi tinh phách, kẻ nào tranh đoạt đều là kẻ địch của hắn,.

- Giang Tử Ngọc ngươi tính toán là cái gì chứ?

Tương Thanh Vân lên tiếng lần nữa, vung tay lên, một kết tinh bay lên bình đài.

- Đây là một bộ công pháp tên là Kim Bằng Ngự Không Quyết, sau khi tu hành có thể tăng phúc tốc độ gấp mười lần, bất cứ Niết Bàn Cảnh hay Vạn Cổ Cảnh nào cũng có thể áp dụng, đổi hỏa chi tinh phách của ngươi.

- Tốc độ gấp mười lần!

Tiếng kinh hô vang lên.

Tốc độ Vạn Cổ Nhị trọng thiên chỉ nhanh hơn Vạn Cổ nhất trọng thiên vài lần mà thôi, gia tăng tốc độ gấp mười lần là hết sức kinh người, hơn nữa còn hữu dụng với Thánh cấp, Kim Bằng Ngự Không Quyết có giá trị kinh người.

- Chỉ là Kim Bằng Ngự Không Quyết, tuy trân quý nhưng vẫn kém hỏa chi tinh phách.

Có người lên tiếng.

- Ta có một đôi Đạp Phong Lý dễ dàng phối hợp với Kim Bằng Ngự Không Quyết, giá trị của chúng còn vượt qua hỏa chi tinh phách.

Tương Thanh Vân cũng không cố tình gây sự, nói ra rất sảng khoái.

Chủ nhân hỏa chi tinh phách cũng động tâm.

Đạp Phong Lý là giầy, là bí bảo, sau khi mang vào tăng phúc tốc độ lên gấp đôi, phối hợp thêm Kim Bằng Ngự Không Quyết có thể gia tăng tốc độ gấp mười hai lần.

Mỗi tăng phúc tốc độ gấp đôi đã vô cùng khó có được.

- Ngươi đang do dự cái gì? Chẳng lẽ cảm thấy Kim Bằng Ngự Không Quyết và Đạp Phong Lý không đổi được hỏa chi tinh phách của ngươi sao?

Tương Thanh Vân hỏi ngược lại.

- Kim Bằng Ngự Không Quyết và Đạp Phong Lý thật sự có giá trị đổi hỏa chi tinh phách.

Thiên tài Thiên cấp vội vàng trả lời, hắn không dám không cho thiên tài tuyệt thế mặt mũi:

- Nhưng ta cần bảo vật thủy hệ hơn, tốt nhất là thủy hành tinh hoa.

Hắn vừa nói câu này làm không ít người có tâm tư.
Bình Luận (0)
Comment