Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1776

Xì.

Kiếm phong rạch ra trên da cổ cứng rắn của hùng ma luyện ngục, máu tươi phun ra.

Vết thương của một kiếm này sâu tới ba tấc. So với vết thương tạo thành trước đó, đã sâu hơn chí ít gấp đôi. Điều này khiến cho hùng ma luyện ngục cảm thấy đau đớn.

Uy lực của kiếm pháp tăng lên nhiều, làm cho Sở Mộ có thêm lòng tin. Khi cùng hùng ma luyện ngục chiến đấu kịch liệt, hắn cảm thấy vui vẻ vô cùng.

Kiếm pháp tốt nhất, xuất phát từ trong cuộc chiến đấu mạnh nhất!

Chiến đấu với cường độ cao, có khả năng khiến người ta suy sụp, cũng có thể khiến cho người ta bạo phát ra tiềm lực.

Mục đích của Sở Mộ chính là định mượn hùng ma luyện ngục cường đại, mang đến cho mình áp lực, kích phát tiềm lực, mau chóng nắm giữ thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen.

Nửa bước huyền diệu, làm cho Sở Mộ có thể ở trong phạm vi một tấc, tránh công kích của hùng ma luyện ngục, bảo đảm an nguy của bản thân. Uy lực kiếm pháp tăng lên nhiều, làm cho Sở Mộ có thể tạo thành càng tổn thương rõ ràng hơn cho hùng ma luyện ngục.

Sở Mộ chỉ cần nắm bắt chuẩn cơ hội, thi triển một kiếm kia. Vết thương trên cổ hùng ma luyện ngục càng lúc càng sâu. Máu tươi trong đó phun ra, làm cho hùng ma luyện ngục càng thêm cuồng bạo. Chân gấu cực lớn liên tục đánh ra, làm cho không khí nổ mạnh.

Ở dưới cự chưởng của hùng ma luyện ngục, mặt đất xung quanh không ngừng bị phá hỏng, vô số vết rách phân bố khắp nơi.

Hai chân gấu trái và phải đánh tới. Sở Mộ ở chính giữa. Thời khắc mắt thấy sẽ bị đập thành bánh thịt, thân thể hắn lắc một cái, nhanh chóng hạ thấp người xuống. Trên bầu trời lại vang lên một tiếng nổ mạnh giống như tiếng sét đánh, lại giống như núi lở đất nứt. Kình phong đáng sợ gào thét, trùng kích xuống. Mái tóc dài của Sở Mộ lay động. Trường bào giống như trang phục của ăn mày kêu lên phần phật.

Một đòn thất bại. Trong nháy mắt hai tay hùng ma luyện ngục biến đổi, trấn áp xuống, giống như hai ngọn núi đen rơi xuống. Áp lực đáng sợ nặng nề, khiến cho toàn thân Sở Mộ thấp xuống, gần như hít thở không thông.

Thời khắc nguy hiểm, lực lượng bạo phát. Nửa bước thi triển ra. Hắn nhiều lần nguy hiểm lại tránh khoát từ dưới chân gấu. Xương cốt đã có cảm giác tê dại. Nếu như hắn né tránh không kịp, kết quả thế nào, có thể tưởng tượng được.

Khí lực của hùng ma luyện ngục này mạnh mẽ được dọa người. Năng lực tự lành vết thương của nó cũng rất mạnh. Từ vết thương trên cổ, máu tươi không còn chảy ra nữa, đang từ từ khép lại. Dựa theo dưới tình huống này, không cần bao lâu, vết thương này sẽ khỏi hẳn.

Sở Mộ nhảy mạnh, lao lên trời cao. Hắn lại một kiếm vung ra chém xuống, phù hợp với một kiếm in vào trong đầu kia. Thần vận lại xuất hiện. Vết thương bị cắt sâu hơn. Máu tươi lại một lần nữa phun ra.

Một kiếm lại một kiếm nối nhau. Hùng ma luyện ngục cuồng bạo, mang đến cho Sở Mộ áp lực lớn hơn nữa. Dưới áp lực trong lúc sinh tử, hóa thành động lực lớn hơn nữa.

Dưới trạng thái cuồng bạo, lực lượng hai tay của hùng ma luyện ngục mạnh hơn, thế lớn lực chìm. Đồng thời tốc độ của nó nhanh hơn, khiến cho Sở Mộ không ngừng né tránh, khó có thể tìm được cơ hội phản kích.

Bất tri bất giác, vết thương trên cổ của hùng ma luyện ngục sắp khỏi hẳn.

Có lẽ do duy trì cuồng bạo liên tục đã tiêu hao thể lực cực lớn, hai tay hùng ma luyện ngục hơi dừng lại một chút. Sở Mộ nắm lấy cơ hội lúc này, lại một lần nữa nhảy mạnh, lao lên trời cao, một kiếm chém ra.

Một kiếm này giống như có Kiếm Thần phụ thể, thần diệu vô cùng, không có cách nào hình dung được.

Đơn giản, đại đạo đơn giản nhất, trở lại nguyên trạng, vạn phần sắc bén. Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm trong tay không bị khống chế run lên. Dường như có một tiếng đông rõ ràng vang lên, cảm giác không có cách nào hình dung được. Một màu bạc lờ mờ lóe lên ở trên thân thanh thánh kiếm trong tay, trong lúc phun ra nuốt vào, giống như lưu quang...

Xì.

Đầu của con hùng ma luyện ngục ở dưới một dòng máu giống như nham thạch nóng chảy, phun mạnh ra ngoài, kích thích bay lên thật cao. Trong hai mắt hung tàn, đầy vẻ kinh ngạc.

Nó không hiểu, vì sao nhân loại này trước đó cùng mình chiến đấu lâu như vậy, tối đa chỉ tạo thành cho mình một ít tổn thương, cuối cùng lại có thể một kiếm chặt đứt đầu của mình.

Thân hình Sở Mộ thoải mái rơi xuống đất. Trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên. Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, giây phút cuối cùng, chém ra một kiếm, không ngờ phù hợp với thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen. Ánh sáng màu bạc mờ nhạt lóe lên ở trên thân kiếm, hình như vẫn lưu lại ở trong mắt hắn.

- Kiếm lực...

Sở Mộ thì thào nói.

Kiếm lực xuất hiện, một kiếm chặt đầu, thoải mái vui vẻ vô cùng. Cảm giác này không gì so nổi, không thể dùng từ ngữ nào miêu tả ra được.

Sở Mộ giơ cao kiếm, lại một lần nữa chém ra một kiếm, muốn xé ra thi thể hùng ma luyện ngục, lấy ra tinh nguyên. Một lực phản chấn cường đại, khiến cho lòng bàn tay Sở Mộ tê dại. Một kiếm này không có ánh sáng màu bạc rực rỡ.

Sở Một tỉnh táo lại, tập trung tinh thần hồi tưởng lại một kiếm vừa rồi. Trong nháy mắt, cảm giác giống như Kiếm Thần phụ thể.

Mười hơi thở sau, hai mắt hắn mở ra. Tinh quang ép ra. Kiếm lại một lần nữa vung lên chém ra. Thân kiếm rung lên. Một lực lượng kỳ lạ dường như từ trong hư vô sinh ra, chảy xuôi qua ở trên thân kiếm, trong lúc phun ra nuốt vào, lóe ra ánh sáng màu bạc lờ mờ.

Trong những tiếng xèo xèo rất nhỏ vang lên, kiếm quang lướt qua. Hư không chỉ lưu lại một đạo quỹ tích rất nhỏ, từ từ tiêu tan.

- Chính là loại cảm giác này.

Sở Mộ âm thầm nói.

Hắn mê muội. Hắn không để ý tới thi thể hùng ma luyện ngục, không quan tâm tới tiếng rống lớn từ phía xa không ngừng truyền tới. Hắn cứ như thế tiếp tục tu luyện.

Sở Mộ có thể khẳng định, đó chính là kiếm lực, phong quang kinh người.

Chỉ là hiện tại vẫn có chút không ổn định, vẫn không thể làm được trăm phần trăm kích phát.

Liên tiếp chém ra ba bốn kiếm, lại không có kích phát kiếm lực. Sở Mộ cũng không nóng nảy. Hắn không ngừng nhìn, tìm hiểu loại trạng thái này. Hắn lại một lần nữa chém ra một kiếm. Một kiếm này, trên thân kiếm lại có ánh sáng màu bạc lờ mờ lóe lên.

Liên tiếp thí nghiệm ba mươi mấy kiếm, cũng chỉ có năm kiếm thành công kích phát t ra kiếm lực. Đại khái là sáu bảy phần có một. Thật sự không ổn định.

Lúc này, từ bốn phương tám hướng có hơn mười con ma thú luyện ngục chạy như điên tới, thức tỉnh Sở Mộ.

- Mượn các ngươi tới luyện kiếm.

Một ý niệm xuất hiện. Sở Mộ lựa chọn bên phía có ít ma thú luyện ngục nhất, triển khai thân pháp, chạy gấp đi.
Bình Luận (0)
Comment