Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1005

Trận thứ chín là Hạo Hãn Kiếm Tôn Tô Hạo Sa quyết đấu với Phàm Trần Kiếm Tôn Ngô Bình.

Có một ít kiếm đạo người thừa kế chỉ có một người, một khi chưa chết không có ai thừa kế. Hạo Hãn kiếm đạo của Tô Hạo Sa và Phàm Trần kiếm đạo của Ngô Bình chính là loại như vậy.

Hạo Hãn kiếm đạo uy thế bàng bạc, quy mô lớn, vô biên vô hạn, giống như không ngừng phát triển.

Phàm Trầm kiếm đạo nhìn như bình tĩnh, lãnh đạm. Kỳ thực lại ẩn chứa huyền diệu vô cùng bên trong, bình thản mà lại mang theo kỳ lạ, bình thản mà lại mang theo sắc bén, lăng lệ.

Trận chiến này không có gian khổ như Tiểu Lâu quyết chiến với Đông Mục Dã, thực lực của Tô Hạo Sa vô cùng mạnh mẽ. Song phương sau khi kiếm đạo hiện hình, Tô Hạo Sa lập tức thể hiện thực lực áp đảo, coi như Ngô Bình vận dụng bí pháp tăng trưởng thực lực cũng chỉ chống đỡ thêm được một đoạn thời gian ngắn, lập tức thua dưới kiếm của Tô Hạo Sa.

Tô Hạo Sa không có sử dụng bí pháp, chỉ bị thương nhẹ. Cuối cùng cũng chém giết Ngô Bình chiến thắng, giữ lại địa vị trong Kiếm Tôn thập cường của mình.

Trận chiến thứ mười, thân phận song phương đối chiến tất cả mọi người đều biết rõ, bởi vì đây là trận chiến cuối cùng trong vòng thứ chín này.

Liệt Sơn Hổ Liệt Sơn Kiếm Tôn quyết đấu với Chấn Thiên Kiếm Tôn Sở Mộ.

Thân ảnh lóe lên, Sở Mộ và Liệt Sơn Hổ xuất hiện trong Vạn Chiến thai, đứng đối diện phía xa.

- Vinh quang kiếm thuật vô song, vinh quang ngộ tính vô song. Tất cả đều vô dụng, hôm nay ngươi vẫn bị ta chém dưới kiếm.

Liệt Sơn Hổ mở miệng, ngữ khí hùng hổ dọa người, cực kỳ có tính công kích. Ánh mắt hắn sắc bén như lợi kiếm xé rách không gian phóng tới, đâm vào trong hai mắt Sở Mộ, trực tiếp công kích tâm thần.

Liệt Sơn Hổ lúc này khí thế kinh người, phảng phất như coi rẻ tất cả, nghiền nát tất cả.

Sở Mộ không có chút tức giận nào. Cũng không có nở nụ cười lạnh, hắn chỉ có một biểu lộ là phong khinh vân đạm. Không có mở miệng phản bác đối phương.

Chính hắn rất rõ àng, bằng vào thực lực của mình lúc này căn bản khó có thể chiến thắng được Liệt Sơn Hổ. Thậm chí có thể nói là không có chút hi vọng nào. Bởi vì thực sự cách biệt quá mức rõ ràng, đã tới mức hắn không thể nào vượt qua được.

Cho nên vô luận nói cái gì, cũng chỉ khiến cho khí thế của hắn rơi xuống thế hạ phong mà thôi.

- Thực lực của ngươi quả thực không tệ, nhưng mà chém giết ngươi chỉ cần ba kiếm mà thôi.

Liệt Sơn Hổ thấy Sở Mộ không động, ngữ khí càng trở nên lạnh lẽo, có cảm giác như thề phải dùng khí thế mạnh mẽ áp chế Sở Mộ xuống vậy. Khí tức trên người hắn càng ngày càng đậm đặc.

- Mời.

Sở Mộ chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu, như là gió mát thổi qua tai, ngay lập tức khiến cho khí thế mạnh mẽ, hung ác mà Liệt Sơn Hổ phóng ra tan rã.

Luận thực lực, hắn quả thực không bằng Liệt Sơn Hổ, nhưng luận khí thế, nhất định sẽ không thua đối phương.

Trong mắt Liệt Sơn Hổ hiện lên vẻ mờ mịt, kinh ngạc. Trong lòng lại càng coi trọng Sở Mộ vài phần.

Ngữ khí của hắn quả thực cuồng ngạo, hùng hổ dọa người, vô cùng sắc bén, ác liệt, làm bộ như không đặt Sở Mộ vào trong mắt. Nhưng mà là một Kiếm Tôn lâu năm như hắn, có thể từ trong vô số sinh tử đi ra, sống tới bây giờ. Còn được công nhận là một trong Kiếm Tôn thập cường, hắn cũng không phải là loại người nói như rồng leo, làm như mèo mửa.

Mỗi một trận chiến, bất luận là tỷ thí hay là quyết đấu sinh tử. Bất luận là đối thủ cường đại hay là yếu ớt, trong lòng hắn, chưa bao giờ xem nhe. Biểu hiện bề ngoài thì khinh thường, chỉ là một loại chiến thuật, đả kích đối thủ mà thôi.

Liệt Sơn Hổ nhìn Sở Mộ, tinh mang trong mắt lóe lên, ý niệm mạnh mẽ xuyên thấu hư không bắn tới. Tay phải nắm chặt chuôi kiếm, chậm rãi rút kiếm ra.

Đây là một thanh kiếm so với kiếm khí thông thường còn rộng bản hơn. Trên thân kiếm có khắc đường vân, mơ hồ có thể thấy được hình dáng của đường vân kia, là một đầu mãnh hổ rít gào, trong rất sống độg.

Theo kiếm rút ra, trong lúc mơ hồ, trong Vạn Chiến thai dường như vang lên một tiếng vang gầm gừ mà cứng cáp, Hổ Khiếu sơn lâm.

Kiếm rời khỏi vỏ, khí thế trên người Liệt Sơn Hổ tăng lên gấp mấy lần, như là thủy triều dâng lên, như là sơn thể sụp đổ, cơ hồ khiến cho Sở Mộ hít thở không thông.

Sở Mộ chỉ cảm thấy khí thế mà Liệt Sơn Hổ phát ra, nghiền áp tới, phảng phất như một ngọn núi cao đột nhiên xuất hiện từ trong hư vô. Trấn áp bản thân, loại cảm giác này, thân thể giống như bị lực lượng đáng sợ nghiền ép cho không cách nào nhúc nhích.

Không hổ là một trong Kiếm Tôn thập cường, loại khí thế này khiến cho hắn không thể không chú ý đối đãi.

Hít sâu một hơi, yết hầu Sở Mộ phát ra tiếng quát khẽ, phảng phất như sấm sét cuồn cuộn, khí tức mạnh mẽ từ trong Thiên Hoang kiếm thể phát ra. Khí thế hoang vu thê lương tràn ra, đối kháng với khí thế của Liệt Sơn Hổ, thế lực ngang nhau, tất cả đều chiếm một nửa giang sơn.

- Trong vòng ba kiếm ta phải chém giết đối phương, không thể đối chiến kiếm thuật với hắn.

Liệt Sơn Hổ nheo mắt nhìn Sở Mộ, âm thầm nói. Kiếm thuật của Sở Mộ quá mạnh mẽ, Liệt Sơn Hổ mặc dù có chút tin tưởng bất bại, thậm chí là chém giết Sở Mộ. Nhưng mà như vậy tất sẽ phí thời gian khá lớn, không có cách nào làm dược chuyện trong vòng ba chiêu chém giết.

Hắn quyết định xuất ra thực lực chân chính, trong ba kiếm chém giết Sở Mộ.

- Sơn Nhạc kiếm đạo, Băng Sơn liệt địa.

Trong lòng quát khẽ một tiếng, khí thế Liệt Sơn Hổ trong nháy mắt tăng vọt lên gấp đôi. Cả người đột nhiên nhảy lên, xuất hiện trên không trung Vạn Chiến thai, hai tay cầm kiếm giơ lên đỉnh đầu, phảng phất như hóa thành một ngọn núi cao vạn cổ. Khí tức năng nề trấn áp xuống, giống như muốn nghiền ép cả Vạn Chiến thai xuống lòng đất.

Miệng hét to một tiếng, một kiếm chém xuống.

Trong nháy mắt long trời lở đất, phản phất như núi cao nứt vỡ, mặt đất rạn nứt, khiến cho sắc mặt mọi người đại biến.

- Sở Mộ tất bại.

- Dưới một kiếm này Sở Mộ hẳn phải chết rồi.

Bên ngoài Vạn Chiến thai, những Kiếm Tôn liên tục kinh hãi, nói.

Không phải bọn hắn xem thường Sở Mộ, mà là một kiếm này của Liệt Sơn Hổ thực sự quá mức kinh khủng, bao trùm cả Vạn Chiến Thai, không thể nào né tránh được.

Duy chỉ có vẻ mặt Tô Hạo Sa không thay đổi, khóe miệng còn mở nụ cười. Bởi vì hắn biết rõ Sở Mộ lĩnh ngộ Không Chi áo nghĩa hiếm thấy.

Oanh một tiếng, giống như sơn băng địa liệt, cả Vạn Chiến thai chấn động, làn sóng năng lượng khủng bố xung kích, lan tràn, đánh vào phong cấm bốn phía, tàn sát bừa bãi, làm cho người ta không nhìn thấy rõ tất cả mọi chuyện ở trong Vạn Chiến Thai.
Bình Luận (0)
Comment