Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2494

- Hiện tại lùi lại thì ta còn có thể bỏ qua chuyện này.

Sở Mộ lạnh nhạt nói. Ba cường giả Thánh cấp thất tinh và một cường giả Thánh cấp bát tinh. Đối thủ như vậy trước nay chưa từng có, vô cùng mạnh mẽ. Sở Mộ cũng không muốn chiến đấu với bọn họ.

- Bắt lấy chúng.

Tằng Nghị không nói nhiều, trực tiếp hạ lệnh.

Sở dĩ bảo đám người Sở Mộ tự mình đầu hàng là bởi vì hắn sợ một khi động thủ, bốn đồ sắt thép bên ngoài bốn tiểu tử này sẽ bị phá hỏng. Dù sao thứ này nhìn qua khiến cho hắn có cảm giác rất là thần bí, chưa bao giờ thấy qua. Đáng để nghiên cứu một phen.

Nhưng mà đối phương đã không nghe lời thì không cần phải nhân từ nương tay. Tằng Nghị hăn từ trước tới nay không phải là người dễ nói chuyện. Trừ phi đối phương có thực lực có thể đấu với hắn một trận.

Dứt lới, ba cường giả Thánh cấp thất tinh ra tay. Không có rút kiếm, trực tiếp chộp một trảo ra. Bàn tay nhanh chóng bành trướng, có cảm giác như một bàn tay cũng có thể bắt được đám người Sở Mộ vậy.

Rầm rầm rầm...

Toàn thân bốn cỗ Thiên lỗi run lên, trong khoảng khắc này giống như núi lửa yên lặng ngàn năm đột nhiên bộc phát, phát ra lực lượng mạnh mẽ không gì so bì nổi. Lực lượng từ trong cơ thể nổ tung, bụi đất tung bay, phóng lên trời.

Mặt đất và hư không dường như trong nháy mắt chấn động không thôi.

Sắc mặt của ba cường giả Thánh cấp thất tinh đang ra tay lập tức đại biến, vẻ mặt của Tằng Nghị cũng đại biến.

lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong chấn động hư không, hoàn toàn phóng thích ra. Loại cảm giác phóng thích toàn bộ lực lượng này khiến cho bốn người Sở Mộ cảm thấy thích thú, cảm thấy thoải mái không gì sánh nổi.

Lực lượng của cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong bọn hắn đã hoàn toàn nắm giữ. Mà lực lượng của Thánh cấp thất tinh đỉnh phong còn chưa có. Bởi vì đối thủ gặp lúc trước không có một ai có thể khiến cho bọn hắn phải thi triển ra lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Kích phát ra lực lượng mạnh mẽ như vậy, tiêu hao càng lớn, không chịu nổi được.

hiện tại đối mặt với ba cường giả Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, bọn họ cũng không dám giữ lại.

- Giết.

Dương Chiến Thiên rống to một tiếng, giơ thanh kiếm lớn lên. Lực lượng khủng bố ngưng tụ trên thân kiếm. Thân kiếm có quang mang chói mắt bắn ra. Kiếm giơ lên cao rồi hung hăng chém xuống. Kiếm quang cực lớn chói mắt, khí thế kinh người. Phảng phất như một kiếm này có thể bổ đôi thiên địa vậy.

Cường giả Thánh cấp thất tinh bị khóa bỗng nhiên biến sắc. Uy lực một kiếm này khiến cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp.

Luyện Hồng Vân cũng xuất kiếm. Thanh kiếm màu đỏ trong nháy mắt bổ ra, mấy trăm đạo kiếm quang rậm rạp, chằng chịt, giống như mưa to, bao phủ một cường giả Thánh cấp thất tinh trong đó.

Cổ Loạn Không kéo lê một kiếm, kiếm quang như nước nhảy trong hư không, mờ ảo bất định, khiến cho cường giả Thánh cấp thất tinh thứ ba biến sắc, vội vàng toàn lực né tránh.

Sở Mộ thả người nhảy lên, song kiếm bay lên, hai tay giang ra, nắm lấy song kiếm, như là chim yến bay lên trời, bắn thẳng về phía Tằng Nghị.

Trong bốn người, Sở Mộ cầm đầu, đây là thực lực mang tới địa vị.

Dưới tình huống không có Thiên lỗi, một mình Sở Mộ có thể chém giết được ba người Cổ Loạn Không. Mà dưới tình huống sử dụng Thiên lỗi, chênh lệch giữa bốn người đã được kéo gần hơn.

Dù sao thực lực của Sở Mộ sở dĩ có thể hơn xa đám người Cổ Loạn Không là bởi vì hắn có chỗ hơn người. Nhưng mà cấp độ lực lượng của bốn cỗ Thiên lỗi này đã vượt qua bản thân bọn hắn quá nhiều. Dưới tình huống sử dụng Thiên lỗi, lực lượng của bản thân bọn hắn trở nên không có ý nghĩa, cho nên ưu thế của Sở Mộ không còn.

Mặc dù như vậy, giữa bốn cỗ Thiên lỗi vẫn có phân chia mạnh yếu. Thực lực của Thiên lỗi ba người Cổ Loạn Không bằng nhau. Thiên lỗi của Sở Mộ là cỗ tốt nhất trong bảy cỗ Thiên lỗi. Tuy rằng cấp độ cũng là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, nhưng mà tài liệu rất tốt, lực lượng càng mạnh, tốc độ cũng mau lẹ hơn, phòng ngự cũng kinh người hơn.

Còn nữa, kỹ xảo chiến đấu của Sở Mộ cũng trên ba người Cổ Loạn Không. Lại dùng song kiếm, một chọi một, ba người Cổ Loạn Không hoàn toàn không phải đối thủ của Sở Mộ. Cho dù là lấy một địch ba, Sở Mộ cũng có thể chống lại ba người bọn hắn liên thủ.

Đương nhiên, Tằng Nghị sẽ là đối thủ của Sở Mộ.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ đối kháng với cường giả Thánh cấp bát tinh, trong lòng có kích động, hưng phấn không nói nên lời.

- Không biết tự lượng sức mình.

Nhìn Thiên Hoang Thiên lỗi dùng song kiếm bay vút tới, trên mặt Tằng Nghị nở nụ cười lạnh. Hắn cũng ra tay, một ngón tay nâng lên, hư không trước mặt nổi lên gợn sóng. Một đạo quang mang màu nâu đậm dùng tốc độ cực nhanh bắn ra. Tốc độ nhanh tới mức tận cùng.

Trong nháy mắt đạo quang mang màu nâu đậm này đã bắn trúng Thiên Hoang Thiên lỗi, xuyên thủng. Nhưng mà Tằng Nghị lại không có chút vui mừng nào, ngược lại hắn còn khẽ cau mày. Bởi vì trong sát na kia, trước mắt hắn nhoáng lên một cái, có một đạo thân ảnh màu bạc, có chút màu vàng dường như xoay tròn, chỉ để lại tàn ảnh vừa mới bị bắn trúng mà thôi.

Bỗng nhiên kiếm quang thập tự rực sáng từ trên đỉnh đầu chém xuống, khiến cho Tằng Nghị cảm thấy được một tia hàn ý, một tia uy hiếp.

Song kiếm của Thiên Hoang Thiên lỗi tuy rằng không phải là linh kiếm gì, nhưng mà tài liệu sử dụng vô cùng trân quý, tạo nên song kiếm có độ cứng và tính bền dẻo còn hơn rất nhiều Thông Thiên thánh kiếm. Cho dù là rất nhiều linh kiếm cũng không có biện pháp so, sắc bén kinh người.

Nếu không phải song kiếm cùng bộ với cỗ Thiên lỗi này, hơn nữa quá dài, Sở Mộ thậm chí còn muốn bồi dưỡng nó trở thành linh kiếm của mình.

Thân ảnh lóe lên, Tằng Nghị biến mất dưới kiếm của Sở Mộ. Kiếm quang thập tự chém xuống cũng biến mất theo. Thể hiện ra lực khống chế lực lượng kinh người của Sở Mộ.

Tằng Nghị lập tức biến mất, Sở Mộ cũng cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ bên cạnh đánh tới, giống như bài sươn hải đảo, có thể đơn giản phá hủy núi cao.

Thân thể dừng lại, thay đổi, song kiếm trong nháy mắt bổ ra mấy trăm kiếm, kiếm quang rậm rạp chằng chịt oanh kích, va chạm với nhau.

Thánh cấp bát tinh có lực lượng cường đại, hơn xa cấp độ Thánh cấp thất tinh. Dưới đối kháng, dư âm ảnh hưởng còn lại giống như cơn lốc tàn sát tứ phương, Thiên Hoang Thiên lỗi cũng không ngăn được cho nên bị bay ngược ra.
Bình Luận (0)
Comment