Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1335

Hai mắt Lạc Thu Thủy tỏa sáng, trong nội tâm thầm suy nghĩ và bội phục Sở Mộ.

Không chỉ có Lạc Thu Thủy như thế, một ít kiếm giả khác cũng sợ hãi thán phục, bọn họ cảm giác kiếm thuật của mình có tăng lên.

Lực chú ý của bọn họ đều tập trugn vào người Sở Mộ, bởi vì quan sát kiếm thuật của Sở Mộ có ích lợi hơn nhiều, bọn họ không hiểu kiếm thuật của Nam Vô, so sánh hai bên với nhau, kiếm thuật của Sở Mộ trực quan và chỉ rõ bản chất của kiếm thuật.

Nam Vô có nhiều thủ đoạn cao siêu, sức chiến đấu kinh người, Sở Mộ không kém chút nhàu, đương nhiên, hắn đang khống chế kiếm ý của mình ở mức độ bảy chuyển sơ kỳ, nếu hắn tăng kiếm ý của mình lên, sức chiến đấu sẽ tăng gấp đôi, đánh bại Nam Vô không phải chuyện khó khăn.

Chỉ có điều Sở Mộ không có ý định chiến thắng như thế, hắn muốn tôi luyện bản thân, thắng tới khi tôi luyện tới cực hạn mới đánh bại Nam Vô.

Nam Vô cũng không biết hắn bị Sở Mộ xem như đá thử kiếm, đưong nhiên, lúc này hắn cũng xem Sở Mộ như đá thử kiếm của mình.

Hai bên đều xem đối phương là đá thử kiếm bản thân, tôi luyện cố gắng đột phá tầng thứ cao hơn, bọn họ muốn nhìn thấy tầng thứ cao hơn, đây mới là cách làm rất tốt.

Đánh lâu không phân trên dưới, người bình thường đã sớm phập phồng không yên, nhưng Nam Vô và Sở Mộ trầm ổn như thường, bọn họ không sợ hãi, từng chiêu từng thức giống như thiên mã hành không, hoàn toàn không theo lẽ thường.

Đây là diễn dịch kiếm thuật, cảnh đẹp ý vui, nhiều người vô cùng khiếp sợ.

- Sở Mộ kẻ này không tầm thường, sau thi đấu, bản trưởng lão có ý định thu Sở Mộ làm đệ tử thân truyền.

Nhị trưởng lão Chân Cung lên tiếng.

- Kiếm đạo của lão phu còn thiếu người thừa kế chính thức, ta xem Sở Mộ rất phù hợp.

Đại trưởng lão Chân Cung lên tiếng, nhất thời nhiều người tức cười, ba cung chủ cũng ngạc nhiên không nhỏ.

Đại trưởng lão Chân Cung địa vị cao thượng không dưới cung chủ, đức cao vọng trọng, hắn có thực lực mạnh nhất trong tất cả trưởng lão Chân Cung, thậm chí còn cường đại hơn ba cung chủ một ít. Bình thường Đại trưởng lão chỉ tiềm tu, cực ít xuất hiện, cũng chỉ có dịp trọng đại như thi đấu trăm năm mới đi ra, Đại trưởng lão Chân Cung khác với các trưởng lão khác, các trưởng lão Chân Cung khác hoặc nhiều hoặc ít đều có đệ tử, hắn lại không có.

Qua nhiều năm như vậy, Đại trưởng lão Chân Cung từng thu đệ tử, tận tâm dạy bảo, toàn lực bồi dưỡng nhưng sau này tử vong ngoài ý muốn, từ nay về sau Đại trưởng lão không thu đệ tử, lúc này hắn lại nhìn trúng Sở Mộ.

Mặc kệ nói từ mặt nào, Đại trưởng lão đã lên tiếng, cho dù các trưởng lão khác có tâm tư cũng không thể tranh với hắn, cho dù tam cung chủ có tâm thu Sở Mộ làm đồ đệ cũng áp chế tâm tư này.

- Chúc mừng Đại trưởng lão.

Các trưởng lão Chân Cung khác cùng chúc mừng.

- Ha ha ha....

Đại trưởng lão lão vô cùng cao hứng.

Chiến đấu tiếp tục, những người không nhìn tốt Sở Mộ, thậm chí có địch ý với hắn sắc mặt càng ngày càng khó coi, nội tâm vô cùng khó chịu, Sở Mộ biểu hiện càng lợi hại, bọn họ không thoải mái chút nào.

Bản thân Nam Vô dốc tất cả lực lượng, thỉnh thoảng hắn cũng thi triển đồng thuật và các loại biến hóa ngàn vạn, quỷ dị phiêu hốt khó lòng phòng bị, Sở Mộ thể hiện tính dẻo kinh người, bất luận Nam Vô thi triển thủ đoạn nào cũng bị hắn đánh tan.

Nhìn có vẽ không tốt lắm nhưng người lợi hại chính thức đều nhìn ra tố chất của Sở Mộ mới là khó được nhất, không có gì sở đoản, bao dung tất cả, có thể thu nạp sở trường của người khác sử dụng cho mình, không ngừng lớn mạnh bản thân.

Ngay cả bị thương, Sở Mộ vẫn ương ngạnh cứng cỏi, công lâu không được còn chiếm ưu thế, Nam Vô thi triển kiếm thuật nhị liên kích ý đồ đánh vỡ cục diện bế tắc, Sở Mộ lãnh giáo một lần nên sớm có phòng bị, phát động Chấn Sơn Kính cực hạn, băng phách chi lực mở ra, thậm chí còn dung nhập tinh thần ý niệm vào bên trong.

Đây là cơ hội tốt để phản kích.

Uy lực nhị liên kích vô cùng đáng sợ, toàn thân Sở Mộ rung động và bị đánh bay, khí huyết sôi trào, khóe miệng chảy máu tươi, Nam Vô cũng bị phản chấn, Sở Mộ lại thụ thương.

Tinh thần ý niệm trùng kích cho nên Nam Vô không thể không đối kháng, Chấn Sơn Kính cực hạn tăng thêm song kiếm va chạm cho nên kiếm của hắn rung động rất mạnh, lực lượng cường đại trùng kích cánh tay, thân thể chấn động và băng phách chi lực ảnh ươởng, nhiệt độ giảm xuống, ảnh hưởng tính linh hoạt của Nam Vô.

Thân thể Nam Vô dừng lại thời gian ngắn, Sở Mộ cũng ổn định thân thể, hơn nữa mượn lực thi triển yến phản, thân thể hắn kéo vòng cung vô cùng hoàn mỹ giống như chim yến quay về và phản kích Nam Vô.

Kiếm chém ra như phi yến săn mồi.

Nam Vô vừa xua tan lực phản chấn, vừa khôi phục lại đã nhìn thấy kiếm của Sở Mộ xuất hiện ngay trước mặt.

Không thể né tránh, Nam Vô chỉ có thể đón đỡ.

Sau đạo thân ảnh xuất hiện vây quanh Nam Vô, Nam Vô đã nhìn thấy chiêu này, hiện tại hắn tự mình trải qua, Sở Mộ nắm thời cơ vô cùng chính xác, hắn sợ hãi thán phục không thôi.

Hắn chém ra sáu kích liên tục, Sở Mộ tiếp kiếm, hắn thi triển ba mươi ba thức giữa của Thiên Hoang kiếm thuật dung hợp làm một kiếm, kiếm này ẩn chứa lực lượng Nhập Cảnh tầng sâu, lực bộc phát vô cùng cường đại.

Một kiếm cường đại hay là Nam Vô đón đỡ thành công, hơn nữa tìm được cơ hội phản kích, kiếm của Sở Mộ mang theo lực bộc phát của Nhập Cảnh cực hạn.

Nhập Cảnh cực hạn bộc phát mười hai lần giống như cuồng phong bạo vũ, như sóng gió ngập trời, Nam Vô bay ngược ra sau, miệng phun máu tươi.

- Thật... Thật mạnh!

- Đây là kiếm gì...

Lúc này có vô số tiếng sợ hãi thán phục vang lên.

Nam Vô rơi xuống đất, khí huyết sôi trào như hồng thùy, cánh tay bủn rủn, lực lượng tán loạn, hắn không có sức cầm kiếm.

Lực lượng Nhập Cảnh cực hạn bộc phát mười hai lần, hắn tự hỏi có thể làm được nhưng thập phần miễn cưỡng, Sở Mộ vô cùng đáng sợ.

Bờ môi động động, Nam Vô nói:

- Ngươi thắng.

Nam Vô hiểu rõ bản thân mình, hắn còn có thể tiếp tục chiến đấu nhưng tiếp một đoàn bộc phát mười hai lần của Sở Mộ đã bị thương nặng, tăng thêm cánh tay bủn rủn không thể khôi phục trong thời gian ngắn, một thân thực lực phát huy không hơn năm thành, trái lại Sở Mộ khí định thần nhàn, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bao nhiêu.

Cao thấp rõ ràng.

Sở Mộ vốn tiếp tục công kích, nghe Nam Vô nói thế liền thu kiếm vào vỏ.
Bình Luận (0)
Comment