Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 464

Nghĩ vậy, chú Tư không khỏi lạnh cả người.

Vị Tân Phương Dương, Lam Thư hôm nay đến, rõ ràng đã có chuẩn bị từ lâu.

Nhà họ Ninh bỏ lệnh cấm, không phải bí mật đối với mấy người này. E rằng bọn họ đang đợi nhà họ Ninh hành động, một khi hành động là mượn cớ chém giết ngay!

Với cả Khâu Vân Thượng, cũng đứng về phía đối lập với nhà họ Ninh!

Không được, chuyện này phải nhanh chóng báo cho gia chủ, để còn quyết định sớm.

..

Nhà họ Ninh.

Sắc mặt Ninh Tùy Phong phờ phạc.

Trơ mắt nhìn đầu của sáu mươi lăm con cháu nhà họ Ninh xếp trước mặt mình, thân người lắc lư, phun ra một ngụm máu.

Ngã ngửa!

Một mệnh lệnh mới vừa truyền xuống chưa đến một ngày, chưa đến mười hai tiếng!

Lại có sáu mươi lãm người vì đó mà bỏ mạng!

Dù nhà họ Ninh là thế gia nghìn năm, nhưng dòng chính cộng cả dòng phụ mới có bao nhiêu người đâu!

Tình trạng nhà họ Ninh lúc này có thể chịu được mấy cuộc giết hại gần như thảm sát thế này?

Ninh Tùy Phong tỉnh dậy từ cơn hôn mê, yếu ớt phất phất tay.

“Gia chủ?”

“Mang đi... Mang đi hết..”

Ninh Tùy Phong yếu ớt nói: “Ta không muốn thấy mấy cái này..”


“Gia chủ, Tân Phương Dương và Lam Thư... Bọn họ.. nên?”

“Làm gì?”

Ninh Tùy Phong cười thê lương: “Trong gia tộc nào có ai là đối thủ của Tân Phương Dương? Dù vị Hóa Vân lão tổ kia định ra tay, nhưng cái thân thương tích cũ bệnh cũ của hẳn có thể đối phó với Tân Phương

Dương đang như mặt trời ban trưa sao?”

“Ngươi còn có cách khác có thể đối phó người ta sao?”

“Chẳng lẽ... ngươi sợ gia tộc diệt vong chưa đủ nhanh sao?”

Ninh Tùy Phong chán chường phất tay.

“Khâu Vân Thượng cũng đứng về phía đối lập rồi..."

Rất lâu, rất lâu sau.

Ánh mặt Ninh Tùy Phong dần trở nên ngoan lệ, nói: “Cô gái áo đen bắt đầu biến cố hôm nay... từ đâu đến? Nơi nào? Người của ai?"

"Cái này... Không biết. Trước nay chưa thấy bao giờ”

"Tán tu à?"

"....Hẳn là không phải, sau đó nàng gọi một sư huynh trẻ tuổi tu vi Anh Biến đến hỗ trợ nàng, hẳn là có xuất thân cùng môn phái..”

“Sư huynh?”

Mặt Ninh Tùy Phong trầm xuống, nói: “Biết là từ đâu đến không?"

Tất cả mọi người đều im lặng.

“Trước giờ chưa từng gặp? Lần đầu xuất hiện ở thành Phượng Hoàng?” Ninh Tùy Phong lại hỏi

“Đang điều tra, hẳn là như vậy”

“Chỉ có hai người bọn họ?" Ninh Tùy Phong truy hồi.

“Trai Điều tra kỹ lưỡng!”

Ninh Tùy Phong nặng nề thở hổn hển, dữ tợn nói “Nhà họ Ninh chúng ta xui xẻo, không dứt được với Tân Phương Dương, không tự tại đạo môn... Chẳng lẽ đến cả hai tán tu không biết từ đâu đến cũng có thể cưỡi trên đầu trên cổ chúng ta sao?”

“Nhất định phải bắt hai người kia lại cho ta!"

Ninh Tùy Phong cảm thấy mình sắp bùng nổ đến nơi, cần tìm gấp đường trút giận đế trút giận một chút

Nhưng.. Tân Phương Dương không trêu được. Lam Tỷ, không đụng được. Khâu Vân Thượng... cũng không đụng được!

Càng nghĩ càng tức, cả người sắp sụp đổ đến nơi

Nhưng, nhưng... cuối cùng vẫn có hai người đụng đến được!

Chính là hai người bọn họ!

Tần Phương Dương giết người của ta cũng thôi đi, hắn là cường giả Hóa Vân, nhà họ Ninh bây giờ không thể trêu chọc!

Nhưng cô nhóc như ngươi, chỉ có hai người... hai ngoại lai cũng dám gây phiền phức cho nhà họ Ninh ta?

Xem nhà họ Ninh ta là quả hồng mềm dễ bóp thật à?


Quản gia nhìn Ninh Tùy Phong, thầm thở dài trong lòng một hơi.

Đời này hắn theo Ninh Tùy Phong, từ lúc trẻ đã làm em trai của hẳn, sau này Ninh Tùy Phong nắm quyền, mình cũng từng bước lên làm quản gia...

Nhưng bây giờ từ đáy lòng hẳn cảm thấy... Gia chủ thay đổi rồi.

Trước kia gặp vấn đề khó, kẻ địch mạnh, gia chủ đều ưu tiên giải quyết vấn đề khó giải quyết nhất trước, không quan tâm là cách gì, tốn bao nhiêu nhân lực, sức của, tâm tư, trắc trở ra sao, tóm lại cuối cùng chắc chắn có thể giải quyết.

Nhưng bây giờ... Gia chủ lại chỉ có thể chọn vấn đề nhỏ nhất để giải quyết, mấy vấn đề to kia thì vốn không dám động vào!

Nhiều người chết trong tay bọn họ như vậy, gia chủ... lại không dám hành động?

Cái này thể hiện cái gì?

Lòng hăng hái đã mất hết Dường như sự kiêu ngạo đã hết! Chí khí đã mất đi ánh sáng!

Gia chủ, nhà họ Ninh, e rằng lăn này xong thật rồi...

Sau nửa tiếng.

“Gia chủ. Tra được rồi, bây giờ hai anh em kia đang ở khách sạn Vân Hà... Đi cùng bọn họ, có một người trung niên, tất cả đều mới vào thành hôm nay”

Ninh Tùy Phong nặng rẽ hít một hơi, trong mắt thoáng qua ta tối tăm lạnh lẽo.

"Đối phương có cao thủ Anh Biến, dẫn thêm vài người, chắc chắn phải bắt được, không được mắc sai lầm”

Hắn chống tay đứng dậy, mặt lạnh như băng.

“Bắt lấy... Tất cả!"

“Bắt về, ta đích thân thẩm vấn, người được cử đến rốt cuộc là thần thánh phương nào mà dám gây thù với nhà họ Ninh ta, ta muốn đích thân điều tra bọn họ!"

Một tiếng ra lệnh, toàn bộ bốn cường giả tu vi Anh Biến có trong tay nhà họ Ninh lập tức bắt đầu lên đường, còn có hơn ba mươi tu sĩ cảnh giới Đan Nguyên cũng gào thét đòi đi cùng.

Dồn ép núi lớn, tràn trề không có gì có thể chống đỡ nổi!

“Nhà họ Ninh ta... há lại là hạng người để mặc cho người khác vặn tròn vặn dẹp”

Sắc mặt Ninh Tùy Phong lạnh lẽo.

“Khuynh Thành!”


“Con đây ạ”

“Ngươi tạm thời đi theo ta”

Hai cha con đi vào thư phòng.

Bỏ lại rất nhiều con cháu nhà họ Ninh ở bên ngoài.

Ninh Khuynh Thành đi theo Ninh Tùy Phong nhưng lại cảm thấy có chút bất thường, sau khi đi vào trong thư phòng, ấn một cái nút bấm lại xuất hiện một phòng tối bên dưới.

Ninh Tùy Phong đi xuống trước.

Sau khi hai cha con đi vào, bên trong sáng lên. Mà cửa phòng tối cũng nhanh chóng đóng lại.

Ninh Khuynh Thành chăm chú nhìn, trong này lại là một thư phòng nho nhỏ. Không nén được có chút khó hiểu, phía trên là một thư phòng lớn, phía dưới lại là một thư phòng nhỏ?

"Cha."

“Ừ, ngươi ngồi xuống."

Ninh Tùy Phong cau mày, nhìn bàn sách của mình, ngón tay gõ lên mặt bàn một cách nhẹ nhàng, rất lâu cũng không lên tiếng.

“Cha?”

Ninh Khuynh Thành rõ ràng đang biểu thị thái độ. không hiểu đối với cha mình.

Gọi mình đi vào nhưng sao lại không nói lời nào?

Đây là có ý gì?

“Khuynh Thành... Tình hình hiện tại của nhà họ Ninh, tin rằng ngươi cũng thấy được”

Vẻ mặt Ninh Tùy Phong chán nản, nói: “Nếu không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, đợt này các chú bác của ngươi đi lùng bắt ba người kia cũng sẽ gặp phải nguy cơ sống chết...”

Bình Luận (0)
Comment