Không Thèm Yêu Sếp

Chương 18

Giờ này thì phim 4D cũng sắp kết thúc rồi, quả nhiên khi cô kéo Lục Tuân tới cửa rạp chiếu phim đã thấy một dòng người lũ lượt đi ra, Tiền Duy nhạy bén, liếc mắt liền nhận ra Tiền Xuyên cao kều phía xa xa, trong đám người đông đúc kia anh lịch thiệp dọn đường cho Mạc Tử Tâm, cứ theo sát bên cạnh cô bảo vệ.

Tiền Duy một tay kéo Lục Tuân qua đó, một tay tiến tới vỗ vai Tiền Xuyên.

“Rốt cục cũng thấy hai người rồi, từ giờ chúng ta cứ đi chung với nhau đi.”

Tiền Xuyên chau mày hiển nhiên vô cùng không vui, nhưng sau khi nhìn chiếc áo trên người Tiền Duy và Lục Tuân thì sự mất hứng đã tan thành mây khói.

“Ha ha ha ha ha, chúa công và gian thần, ha ha ha ha ha, Tiền Duy, cái áo này hợp với bà vãi.”

Mạc Tử Tâm nhìn thoáng qua Lục Tuân, lại liếc mắt nhìn Tiền Duy thì chẳng thể cười nổi, thậm chí còn có lời muốn nói lại thôi, Tiền Duy liền cảm thấy cô có vẻ không vui cho lắm.

Tiền Duy vội nhanh nhảu giải thích: “Chúng tôi đâu có mặc đồ đôi, là vì trong tiệm chỉ có mấy chiếc áo kiểu này thôi.” Cô liếc mắt nhìn Lục Tuân ra hiệu một cái, “Vừa lúc thấy áo mình cũng bẩn nên mới quyết định mua một cái.”

Kết quả là cái liếc mắt ra hiệu kia cũng chẳng có tác dụng gì, hơn nữa còn khiến mọi chuyện càng xấu đi, Lục Tuân tựa như nhớ ra chuyện gì đó: “Hơ, cậu có nôn vào người cậu đâu, nôn sạch vào người tôi đấy chứ.”

“…” Lục Tuân, cậu có cần phá đám thế không? Chẳng phải tôi đây lo lắng nên mới giúp cậu giải thích cho Mạc Tử Tâm đó sao? Cậu không hiểu cái gì gọi là lời nói dối có ý tốt cả?

Lục Tuân nói xong, ánh mắt Mạc Tử Tâm nhìn cô quả nhiên cũng có sự thay đổi, cứ như cô là người con gái mưu kế đang cố gắng lấy cớ để mặc đồ đôi với Lục Tuân vậy, Tiền Duy nghẹn họng, không biết phải giải thích thế nào mới đúng, trời cao có mắt, cô chỉ muốn tìm lý do giúp Lục Tuân làm rõ mọi chuyện tránh để Mạc Tử Tâm phải suy nghĩ nhiều , cuối cùng tên tổ tông ấy lại nói một câu khiến cô trở thành một người trong ngoài bất nhất…

“Tiền Duy!” dường như còn ngại chưa đủ náo nhiệt , bên tai Tiền Duy liền vang lên tiếng Lưu Thi Vận, hóa ra cô nàng cũng vừa xem hết phim 4D đi ra, hơn nữa vì không biết vụ nôn mửa lúc nãy nên khi cô thấy Tiền Duy và Lục Tuân thì phản ứng còn khoa trương hơn nữa, “Ôi mẹ ơi, hai người vừa đi đâu về thế? Đến mức mà thay cả áo mới cơ à? Còn là kiểu áo đôi nữa? Dù có là sinh viên cũng chẳng có mấy cặp thể hiện trắng trợn như hai người đâu? Không ngại à? Chẳng lẽ hai người chẳng thèm để ý tới cảm xúc của đám người quần chúng vây quanh sao?” Cô nhìn chằm chằm Tiền Duy, “Hơn nữa sao hai người lại chọn kiểu này?”

Tiền Duy nản chí lại mau chóng giải thích đầu đuôi câu chuyện lần nữa, Lưu Thi Vận mặc dù vẫn còn chút hoài nghi, nhưng cuối cùng cũng ngừng tra hỏi về chuyện này.

“Tiếp theo chúng ta sẽ chơi gì đây? Tiền Xuyên, không phải cậu đã có kế hoạch hết rồi à, mấy người chuẩn bị đi đâu tiếp?”

Đối với câu hỏi vừa rồi của Lưu Thi Vận , Tiền Xuyên hiển nhiên chẳng muốn trả lời chút nào, anh đang nóng lòng muốn thoát khỏi đám người vô duyên này, để dốc sức vào công cuộc cưa đổ nữ thần của mình, đáng tiếc Mạc Tử Tâm rất hào phóng thông báo với mọi người kế hoạch của anh.

“Tiền Xuyên vừa nói với tôi là chuẩn bị tới khu nhà ma.” Mạc Tử Tâm mở miệng khẽ cười một tiếng, cô nhìn thoáng qua Lục Tuân, “Nếu không thì mọi người cùng nhau đi chung? Nghe nói bên trong căn nhà ma này được thiết kế dựa trên các phân cảnh của những bộ phim ma khá nổi tiếng, các nhân viên sẽ đóng vai ma, hóa trang vô cùng đáng sợ, vì thế đi đoàn đông sẽ không cảm thấy sợ hãi nữa.”

Tiền Duy cầu còn không được: “Đi chung đi, mấy người chúng ta cùng đi.”

Hay thật, trong nhà ma bầu không khí âm trầm đáng sợ như thế, là nơi tuyệt nhất để thể hiện khí chất và nét quyến rũ của một người đàn ông, Tiền Duy còn không biết Tiền Xuyên đang nghĩ gì hay sao? Nếu chỉ có hai người là anh và Mạc Tử Tâm, đợi chút nữa khi vào nhà ma, Mạc Tử Tâm tuyệt đối sẽ rất sợ, khi đó cũng chỉ có thể dựa vào Tiền Xuyên đi bên cạnh, con gái khi đã sợ hãi thì đừng nói là nắm tay thôi, ngay cả lao vào lòng con trai cũng được nữa là, thế cũng đủ mập mờ rồi. Con gái hưởng thụ cảm giác được bảo vệ, một lần hai lần, lại càng dễ có ấn tượng tốt với người con trai đó.

“Tiền Duy, không phải bà bị bệnh quáng gà hơn nữa cũng sợ ma chết khiếp mà? ! Bà vào nhà ma làm gì? !” Mắt thấy kế hoạch của mình sắp thất bại, Tiền Xuyên không nhịn được liền quát lên, “Tôi không muốn lát nữa vào nhà ma không bị ma dọa chết mà lại đứng tim vì tiếng hét man rợ của bà đâu!”

Tiền Duy cậy mạnh nói: “Chẳng phải lúc nào mày cũng bảo chị men sao? Chị mày mạnh mẽ, không sợ ma quỷ, bệnh quáng gà chẳng phải càng tốt, trong đó đen xì chị cũng chẳng thấy ma được.”

“Không sao đâu, Tiền Duy có tôi lo, tôi chính là ‘Lưu lớn mật’ xem tất cả những bộ phim ma trên thế giới mà mặt chẳng biến sắc.” Lưu Thi Vận nhào tới ôm cổ Tiền Duy, hô, “Đừng đứng đực ra đó nữa, mọi người đi thôi, đến sớm còn xếp hàng vào sớm.”

Đối với đề nghị vào nhà ma này, Lục Tuân từ chối cho ý kiến, anh cũng chẳng hề phản đối.

Lần này, đại cục đã định, dù Tiền Xuyên không cam lòng đến đâu, thì cũng chỉ đành nhìn ba người Tiền Duy Lưu Thi Vận và Lục Tuân cùng gia nhập.

Đoàn người lần lượt xếp hàng vào nhà ma, nhưng vì đây là một trò chơi hấp dẫn, nên trong nhà ma tất nhiên khá đông người, đi qua một dãy hành lang dài là chính thức bước vào căn nhà ma, trong phòng bao trùm bởi bầu không khí kinh khủng, dù giơ năm ngón tay ra trước mặt cũng chẳng nhìn thấy gì. Vì bị quáng gà nên mỗi lần đi qua vùng có tia sáng thì Tiền Duy cũng chẳng thấy rõ vật gì xung quanh, đôi khi thậm chí còn không nhìn thấy gì hết, chỉ có thể nhìn thấy viền mờ mờ bao quanh vật đó, bởi vậy cô rất sợ bóng tối, luôn có cảm giác trong bóng tối có thứ gì đang ẩn nấp, nhưng lúc này cô không thể nghĩ nhiều nữa, cô cắn răng, cố gắng chen chân theo ngay sau Tiền Xuyên, có ý muốn tách anh và Mạc Tử Tâm ra khỏi nhau, thỉnh thoảng mượn ánh lửa từ đám “ma trơi”, cô quay đầu liền nhìn thấy Lục Tuân đang không nhanh không chậm theo ngay sau lưng cô, mà Lưu Thi Vận thì vẫn luôn đứng bên cô.

“A a a a a a!”

“A —— “

Đoàn người phía trước không biết đã chứng kiến cảnh tượng kinh khủng gì, Tiền Duy còn chưa bước vào, đã nghe thấy tiếng gào thét vang lên từ trong phòng, khiến trái tim cũng bật khỏi lồng ngực.

Mà đoàn người vừa tiến vào căn phòng ghê rợn đó chắc hẳn không chịu được bầu không khí kinh khủng trong ấy, nên đã quay lại theo đường cũ chạy ra, vì thế đã khiến cả đoàn Tiền Duy loạn lạc. Trong không gian tối đen mơ hồ, chẳng biết từ lúc nào mà Lưu Thi Vận bị đám người kia xô đẩy đi đâu nên không còn đi bên cạnh cô nữa, trong lòng Tiền Duy vô cùng sợ hãi, chỉ có thể lần theo chỗ Tiền Xuyên vừa đứng mà tìm anh, cũng may cuối cùng cô cũng tìm được Tiền Xuyên, lẫn trong bóng đêm mặc dù không thấy rõ diện mạo, nhưng dáng người cao cao của anh thì cô không thể nhầm được, Tiền Duy như nhánh cỏ cứu mạng mau chóng nắm chặt lấy tay anh.

“Chị sợ!”

Với Tiền Xuyên thì chẳng có gì phải ngại ngùng, toàn thân Tiền Duy run rẩy lẩy bẩy, trốn sau lưng Tiền Xuyên: “Hu hu, căn phòng này hình như rất đáng sợ, mày đi trước đi, chị theo sau lưng mày, chị nhắm mắt đây, chị không nhìn đâu.” Cô nói xong, liền đẩy Tiền Xuyên đi lên trước.

Đám người chen chúc lại có ý định tách hai người ra, lúc này Tiền Xuyên cũng đã bị tách khỏi Mạc Tử Tâm, giờ phút này cũng không biết cô nàng đang ở đâu, đối với với tình huống này, chắc hẳn trong lòng Tiền Xuyên cũng khó chịu, bởi vậy khi Tiền Duy đặt tay lên eo anh trốn phía sau anh thì cả người Tiền Xuyên bỗng cứng đờ đứng nguyên tại đó, tay Tiền Duy vừa chạm vào đường nhân ngư thon gọn của anh.

Tiền Duy nhéo eo Tiền Xuyên một cái: “Trời ôi, gần đây mày chăm tập luyện lắm hả, cơ bắp thế này cơ mà, cảm giác rất giống mấy anh eo chó đực [1] trên mạng, một đêm ít nhất phải nghìn tệ ấy.” Tiền Duy cười ha ha, “Đúng rồi, mày đã từng nghe chưa, đàn ông luyện eo, phụ nữ không chịu được, phụ nữ luyện eo, đàn ông không chịu được, cả hai luyện eo, thì cái giường chịu thua.”

Mặc dù Tiền Duy và Tiền Xuyên lúc nào cũng thích tranh cãi nói mấy câu khẩu nghiệp gây sự với đối phương, nhưng kỳ thật quan hệ của hai người quả thực rất tốt, ở bên nhau thì trêu chọc thế nào cũng được.

Tiền Duy nhéo một cái đã thấy nghiện liền nhéo thêm cái nữa, trong ấn tượng của cô Tiền Xuyên chưa từng có ý định đi luyện eo, nhưng khi cô chạm vào eo anh, lại cảm nhận được rất rõ cơ bụng, từ cơ bụng thuận lợi di chuyển xuống dưới, Tiền Duy cũng nhanh chóng chạm tới đường nhân ngư trong truyền thuyết, lúc này thì Tiền Xuyên đã tự tay ngăn cản hành động tiếp theo của cô, không thèm khách khí thẳng hất tay cô ra .

Tiền Duy nhếch miệng: “Quả nhiên là xuân tâm rộn ràng, gần đây còn luyện thể hình tích cực như vậy. Được rồi được rồi, chị không sờ nữa, mày mau chóng dẫn chị ra khỏi đây đi, nơi quỷ quái này u ám quá, dọa chết người ta mất, chúng ta mau ra thôi.” Tiền Duy nói xong, thì vỗ nhẹ vào mông Tiền Xuyên một cái, khoan hãy nói, tên nhóc này gần đây cũng chăm chỉ luyện tập ra phết, vùng mông rắn chắc căng tròn, từ xúc cảm mà nói, hẳn là bờ mông này rất gợi cảm, Tiền Duy thầm nghĩ, thật đúng là nhìn không ra, bình thường Tiền Xuyên mặc quần chẳng lẽ không hiện dáng người sao? Cô nhớ rõ mông của thằng nhãi này rất phẳng cơ mà.

Đáng tiếc dù có trốn sau lưng Tiền Xuyên vào nhà ma thì Tiền Duy vẫn không có tiền đồ bị những con “ma trơi” bất chợt xuất hiện hù dọa, cùng với những cái bóng quỷ dị bên trong nhà ma, thỉnh thoảng lại có những mùi tanh như máu phảng phất đâu đây khiến người ta như muốn tè ra quần, Tiền Duy vốn đã trong tình trạng căng thẳng cực độ, bỗng lại bị những nhân viên trong nhà ma với gương mặt hóa trang đáng sợ lặng lẽ xuất hiện bên cạnh lúc nào không biết kéo cô tới cực hạn cuối cùng. Cô cũng chẳng kềm chế được nữa, mở miệng gào thét như điên, càng thêm bi kịch là, giờ phút này có không ít nữ sinh cũng có phản ứng như Tiền Duy vì bị những con “Quỷ” đuổi theo mà chạy trốn tán loạn, lần này trong lúc rối loạn Tiền Duy đã bị đám người kia tách ra khỏi Tiền Xuyên.

Tiền Xuyên nói không sai, cô sợ ma, từ nhỏ Tiền Duy đã sợ bóng đêm và ma quỷ rồi, lớn bằng ngần này cô cũng không dám xem phim kinh dị.

Có lẽ là vì Tiền Duy phản ứng quá mạnh mẽ, Tiền Xuyên rốt cục cũng nhớ ra chuyện đó, khi Tiền Duy bị dọa đến run lẩy bẩy cả người, có một bàn tay vươn về phía cô, trong bóng đêm nắm chặt tay Tiền Duy, cô ngẩng đầu mơ hồ nhìn thấy dáng người thẳng tắp của Tiền Xuyên lẫn trong đám người, anh rất cao, lẫn trong bóng đêm, cho dù không thấy rõ mặt, cũng có ảo giác anh như ngọn hải đăng giữa đại dương, Tiền Duy mau chóng kéo tay Tiền Xuyên , tay anh vừa rộng lại ấm áp, vừa chạm vào đã khiến cô ảm thấy an lòng. Đây cũng là lần đầu tiên sau khi trưởng thành Tiền Duy nắm tay Tiền Xuyên, bất tri bất giác cô chợt nhận ra em trai cô cũng đã trưởng thành rồi, bàn tay Tiền Duy giờ này nằm gọn trong tay anh, từng ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, sau sự vui mừng vừa rồi thì trong lòng chỉ còn sót lại sự thương tâm và bất an, vì tiền đồ tương lai của bản thân, bán rẻ Tiền Xuyên rồi giúp Lục Tuân làm quân sư có ổn không ?… Nhưng dù sao kiếp trước cô cũng đã giúp đỡ anh, nhưng cuối cùng Mạc Tử Tâm vẫn chia tay với Tiền Xuyên, Tiền Duy ngẫm nghĩ, sau này phải tốt với Tiền Xuyên hơn mới được, chờ khi về trường cô sẽ tranh thủ thu xếp mấy buổi hẹn hò gặp mặt cho anh, để anh không còn bận tâm về Mạc Tử Tâm nữa.

Lúc này Lục Tuân chắc đang đi cùng Mạc Tử Tâm nhỉ? Chắc hẳn lúc này hai người họ đã thân thiết hơn, không chừng ra khỏi nhà ma, thì cô cũng thèm chẳng để ý tới Tiền Xuyên nữa.

Ban đầu Tiền Duy đang tập trung nghĩ về những chuyện đó, lại không ngờ tiếng hét thảm thiết vang lên trong căn phòng kế tiếp, chỉ sợ là có một cảnh tượng kinh hoàng gì đó. Trong lúc cô đang chuẩn bị quay đầu chạy trốn theo phản xạ, chợt một bàn tay từ phía sau lưng cô vươn tới, che kín đôi mắt cô. Tiền Duy lập tức được ngăn cách khỏi căn phòng ma đáng sợ ấy, cô vô ý thức chớp chớp mắt, liền có thể cảm nhận được lông mi của mình khẽ cọ vào lòng bàn tay ấy, xung quanh là tiếng hét liên hồi của các nữ sinh cùng những âm thanh khiến người ta run rẩy, nhưng trong thế giới của cô giờ đây chỉ còn lại một bàn tay vừa rộng lớn lại ấm áp. Giờ phút này, Tiền Duy có cảm giác mình đang được bảo vệ, cho dù biết người ấy là Tiền Xuyên thì trái tim cô cũng không nhịn được mà đập thình thịch, không thể phủ nhận, chiêu này dùng để tán gái quả thực là không đánh cũng thắng, Tiền Duy nghĩ thầm, Tiền Xuyên cái tên nhóc thối này, không ngờ bản thân cũng có chút vốn liếng đó chứ, nếu không phải cô hùa vào phá đám, đoán chừng Lục Tuân cũng chẳng phải đối thủ của anh.

Trong bóng tối, mặc dù bầu không khí u ám doạ người, khung cảnh ồn ào náo loạn, đám người chen chúc, nhưng Tiền Duy lại bình tĩnh theo sau lưng anh, đi qua từng căn phòng ma khác nhau, cô nắm chặt bàn tay rộng lớn ấm áp ấy, trong lòng bỗng cảm thấy an tâm vô cùng.

Lần này Tiền Duy cảm kích Tiền Xuyên vô cùng, bởi vậy cô quyết định có qua có lại trấn an Tiền Xuyên: “Chuyện theo đuổi Mạc Tử Tâm chị không ủng hộ cậu thì cậu cũng đừng cảm thấy chị giúp người ngoài bán người thân [2], cậu nói xem hai ta là chị em ruột, chị có thể hại cậu mà nịnh bợ Lục Tuân sao? Chị giúp Lục Tuân, chuyện này giờ rất khó giải thích, nhưng tuyệt đối sẽ không hại cậu, hơn nữa cậu phải biết, trong lòng chị Lục Tuân tuyệt đối không thể bằng cậu được, cậu mới là người tốt nhất, trong mắt chị cậu ưu tú hơn Lục Tuân nhiều, chỉ riêng chuyện tính cách cậu hòa đồng dễ gần thì cậu đã chạy trước Lục Tuân cả mười con phố rồi. Cậu ta cứ như đóa hoa tuyết trên núi Thiên Sơn lạnh lẽo, ánh mắt lúc nào cũng nhìn xa xăm, cứ như mọi người xung quanh chỉ là cát bụi, đều là hư vô, ỷ vào bản thân có chút nhan sắc, thì ra vẻ xa cách với người khác, chị cũng chẳng biết Lục Tuân chưa đã từng nghe cậu này chưa? Hôm nay cậu xa lánh tôi, ngày mai cậu chả với nổi tôi…”

[2] Nguyên gốc là : 胳膊肘往外拐, dịch sát nghĩa là “khuỷu tay hướng ra ngoài”. “Theo lẽ thường, khuỷu tay chỉ gập vào trong, nhưng khuỷu tay lại chìa ra ngoài, ví với giúp người khác (người ngoài) không giúp bản thân (người trong nhà, nội bộ), hơn nữa còn làm tổn hại đến lợi ích của người có quan hệ mật thiết với mình.

Chẳng biết vì sao mọi hôm Tiền Xuyên khá mau mồm mà hôm nay lại im lặng bất thường, nhưng điểm ấy cũng không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của Tiền Duy . Trong bóng tối đáng sợ, không có cách nào làm giảm sự sợ hãi bằng cách nói luyên thuyên về những chuyện chẳng liên quan cả.

“Thực ra chị cũng chả hiểu tại sao lắm người thích gương mặt kia của Lục Tuân như thế, vừa nhìn cậu ta là biết cậu ta thuộc kiểu người không biết lãng mạn lạnh lùng như băng rồi, dù có đẹp trai đến mấy, nhưng mặt cứ đơ đơ, da lại trắng bóc, tuổi còn trẻ mà cứ như ông già bị hư thận ấy …”

Kiếp trước Tiền Duy bị Lục Tuân tra tấn trong công việc quá sức, thù mới thêm hận cũ, mở miệng lại nhải là bắt đầu như con đê vỡ ào ào thao thao bất tuyệt mãi không thôi.

Bất tri bất giác, cả đường mắng Lục Tuân không ngớt, Tiền Duy theo chân Tiền Xuyên ra đến lối thoát khỏi căn nhà ma, chỗ này đã dần có ánh sáng, vừa đi qua con đường u ám, Tiền Duy thở phảo nhẹ nhõm một hơi, nhưng khi ngẩng đầu lên thì cô chợt cảm thấy đáng sợ hơn cả lúc còn trong căn nhà mà.

Giờ phút này đang đứng trước mặt cô vốn không phải Tiền Xuyên mà chính là…. Lục Tuân, gương mặt kia vô cùng anh tuấn nhưng biểu cảm lại vô cùng khó coi…..

Bình Luận (0)
Comment