Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 9


Tuy nhiên chỉ mới kết thúc thời gian tiểu học trước tuổi mà cô đã trở thành một học bá, và mọi chuyện đến lúc này vẫn chưa có gì xảy ra.

Nhưng tương lai thì không ai biết trước được chữ NGỜ.

Và người anh trai của cô đã hoàn thành các khóa đại học của anh nhưng anh cũng đã thành công giúp Lê Thị có chỗ đứng tại châu Á.

Và anh cũng có một người bạn đã giàu sinh ra tử với anh lúc ở nước ngoài và hai người cũng chính là người của thế giới mafia.

Hiện tại thì Lê Anh Quân vẫn chưa có ý định sẽ quay về nước để tiếp quản Lê gia và Lê Thị, tuy anh vẫn còn khá trẻ nhưng độ tàn nhẫn thì không ai bằng.

.

! ----------------!
Không lâu sau đó thì Lê Anh Thi cũng đã được nghỉ hè và lên thi vào lớp chọn.

Ở Lê gia.

Hầu hết những hầu nữ đều làm việc theo giờ nên họ làm việc rất nhẹ nhàng tránh gây ồn ào cho tiểu thư nhà mình.


Khoảng thời gian họ làm việc ở đây đều không hề gặp mặt thiếu gia một lần nào, và họ chỉ nghe quản gia và những hầu nữ khác kể lại là dinh thự này còn một vị thiếu gia tính cách không khác với tiểu thư một chút xíu nào cả.

Có thể nói đúng hơn là Tiểu thư và Thiếu gia như một tảng băng di động ngàn năm vậy, rất khó khi nói chuyện trước mặt người trừ vị quản gia lâu năm kia thì chỉ Lê gia chủ và Lê phu nhân thôi.

Ở trên phòng của cô.

Lê Anh Thi giống như chiếc đồng hồ sinh học vậy, cô luôn thức đúng giờ và tự động vệ sinh cá nhân sau khi rời giường.

Phòng ngủ của Lê Anh Thi rất khác so với các tiểu thư đồng trang lứa khác với bởi vì cô là một người chỉ theo tông màu lạnh từ lúc 4 tuổi đến bây giờ.

Hiện tại thì cô cũng đã 12 tuổi là với số đo ba vòng cũng khá rõ ràng so với các trẻ vị thành niên khác.

Sau khi Lê Anh Thi làm xong mọi thứ và chọn cho mình bộ váy công chúa màu đen để khoác lên người xong rồi cô cũng mới đi xuống dưới nhà.

" Tiểu thư buổi sáng đã chuẩn bị xong rồi! " Dương quản gia đi đến ghế sofa mà cô đang ngồi mà lên tiếng.

" Dạ được rồi, cháu vào ngay đây! "
Lê Anh Thi gật đầu lên tiếng trả lời.

Sau khi cô ngồi vào bàn ăn mà nhìn lại trên bàn đa phần đều là món cô thích.

" Đúng rồi chú Dương, ba mẹ của cháu đâu? "
" Dạ ông chủ đã đi công tác ở nước Z, còn phu nhân đi đến vùng nông thôn ở nước C để khám bệnh tình nguyện ạ! Họ không nói cho tiểu thư biết sau? " Chú Dương cung kính lên tiếng.

" Cháu biết rồi ạ! Chắc có lẽ do hôm qua cháu không để ý khi ba mẹ nói chuyện ạ! "
Lê Anh Thi gật gù lên tiếng.

Cứ như mọi khi, ba mẹ cô mà đi công tác thì trong dinh thự rộng lớn này chỉ còn có mỗi một mình cô và các hầu nữ ở cùng với nhau thôi.

Mà hình như cô cũng đã quá quen với việc này rồi thì phải, cho nên hiện tại cô vẫn cảm thấy rất bình thường khi phải ở một mình.

Đúng lúc này thì điện thoại của cô để ở phòng khách lại reo lên, quản gia thấy vậy liền đem đến giúp cho cô.

" Tiểu thư người gọi là Thiếu gia ạ! " Dương quản gia đưa điện thoại cho cô mà lên tiếng.


" Cháu biết rồi, chú lui xuống dưới làm việc đi! "
Lê Anh Thi gật đầu nhận điện thoại rồi lên tiếng, quản gia và hầu nữ nghe thấy liền gật đầu và lui vào phòng bếp và nơi cần làm.

Lê Anh Thi cầm điện thoại lên và được kết nối với anh trai mình.

" Em nghe anh trai! "
Lê Anh Thi lên tiếng trả lời.

" Bảo bối có phải hiện tại em đã nghỉ hè rồi đúng không? "
Đầu dây bên kia là một giọng nói trầm ấm nhưng khi nghe thì biết rằng anh rất yêu thương và quan tâm em gái mình biết bao.

" Đúng vậy ạ! Có chi không anh? "
Lê Anh Thi gật đầu xem như anh mình nói đúng, rồi mới vừa lên tiếng hỏi lại.

" Cũng không có gì, anh chỉ muốn biết nghỉ hè này em gái của anh có muốn đi đâu đó chơi không thôi! " Lê Anh Quân lên tiếng, ngừng một lát lại nói thêm:
" Chứ theo hiểu biết của anh trai thì em ngoại trừ lên lớp thì cũng chỉ đọc sách, còn không thì sẽ luyện đề để có thể đứng đầu đúng không? Em gái của anh đúng là cô nàng mọt sách mà! "
Lê Anh Quân vừa nói xong liền chỉ biết thở dài một hơi.

Còn vị nào đó chỉ biết ngồi húp cháu mà mỉm cười khi nghe thấy anh mình càm ràm cứ tưởng như ông lão bảy tám mươi tuổi không thôi.

" Anh Hai, em không nhớ nhầm thì anh cũng là một tên mọt sách thì phải đó! Khi đó em chỉ mới có 3 tuổi mà anh đã bắt em ngồi đọc sách cùng anh rồi! Vậy mà bây giờ lại đi trách ngược lại em là sau? "
Lê Anh Thi không chịu thua mà phòng mang trợn mắt lên tiếng hỏi lại.

Đầu dây bên kia cũng đứng hình mất vài giây vì không thể phản bác được, đúng vậy anh nhớ khi đó cô chỉ mới 3 tuổi thôi mà anh đã cho cô đọc quyển kinh tế tiếng Anh đã được phiên dịch, không chỉ có vậy anh còn đọc quyển chứng khoán cùng với cô cho đến khi anh đi du học thì toàn bộ sách mà anh đã đọc đều được để lại cho cô.


Không thể không nói kể từ lúc 1 tuổi cô đã biết đọc biết viết, khi đó anh đã ở bên cạnh cô sớm chiều và đã dạy cho cô rất nhiều thứ, với bản tính thông minh cộng với việc cô còn nhỏ tuổi nhưng lại rất hiếu kỳ mà người anh Hai như anh đã dạy cho cô rất nhiều thứ.

Cho đến khi hai vị lớn của Lê gia biết được cũng không biết nên khóc hay nên cười khi thấy con gái của mình nói bước theo thằng con trai trời đánh kia thông minh với IQ và EQ cao đến không ai sánh bằng.

" Được rồi bảo bối là anh trai sai! Đúng rồi bảo bối anh Hai đã đặc vé máy bay để cho em đi du lịch rồi đó! Địa điểm là ở Anh, khi nào đến anh Hai sẽ đón em! " Lê Anh Quân lên tiếng.

" Sao anh Hai lại quyết định nhanh vậy! Nếu em không muốn đi thì anh sẽ mất tiền vé đó! "
Lê Anh Thi khoé miệng giật giật mà lên tiếng.

" Anh Hai không sợ, vì anh Hai biết em sẽ không từ chối! Với lại cũng đã 5 năm rồi em chưa gặp anh Hai không phải sau? " Lê Anh Quân tự tin lên tiếng.

" Được rồi em sẽ đi! Với đều kiện anh sẽ phải có mặt ở sân bay để đón em! "
Lê Anh Thi lên tiếng.

" Được thôi, anh sẽ điện cho ba mẹ khi anh Hai đón được em! " Lê Anh Quân mỉm cười lên tiếng sau đó cúp máy mà nhìn vào màng hình với đôi mắt chứa đầy sự yêu thương dành cho cô em gái bé bỏng của mình.

.

Bình Luận (0)
Comment