Không Muốn Làm Ngoại Thất Tướng Quân Lại Tặng Kiếm

Chương 29


Ba ngày sau……Cuộc tỷ thí trù nghệ Đức Thắng Lâu được tổ chức ở bên trong Đức Thắng Lâu, lầu một làm khu thi đấu, đầu bếp đến từ các nơi đều có bệ bếp riêng, nguyên liệu nấu ăn có thể dùng của Đức Thắng Lâu, bọn họ chỉ cần mang người đi thi là được.

Hôm nay, Hạ Cẩn cùng Tứ Kỳ giả dạng nam tử, Tứ Kỳ nóng lòng không chờ nổi.

"Trận tỷ thí hôm nay, chủ nhân của chúng ta thắng chắc rồi!” Nàng vung nắm tay lên.

Nam tử áo xám ở bệ bếp cách vách bọn Hạ Cẩn cười nhạo nói: "Năm nào cũng có mấy thanh niên ngu xuẩn chờ bị tới ngược, hiện tại vui vẻ biết bao, lát nữa thì khóc thê thảm muốn chết!”"Phí bảo danh một trăm lượng bạc chắc là toàn bộ gia sản của bọn họ đó!”.

Một nữ tử áo tím bên cạnh hắn trông như đã hiểu hết mọi chuyện.

Lời này, một chút cũng không có ý tôn trọng, Tứ Kỳ nghe xong buồn bực, muốn đi lên trước cùng hắn lý luận.

“Chủ nhân chúng ta nhất định sẽ thắng, lát nữa người khóc chính là các ngươi, không phải chúng ta!”Nam tử áo xám tro nở nụ cười, "Đây là đồ quê mùa ở nông thôn nào đến đây vậy, các ngươi có biết Đức Thắng Lâu đã thắng liền chín năm hay không? Cho rằng bằng vào các ngươi có thể thắng?”Nữ tử áo tím hai tay chống nạnh, nâng cằm lên, phụ họa nói: "Mọi người đến tranh tài đều là để học hỏi cùng Tần đầu bếp, thật sự có người muốn thắng sao?”Cuộc tranh luận của ba người đưa tới đông đảo người vây xem, đại đa số là chỉ trỏ bọn Hạ Cẩn.

"Này, nhìn này, tên nhà hàng này là ‘Thực Thần Đường’ đó?!”“Ta thấy, gọi Công Kê Đường (gà trống gáy) còn đúng hơn!”“Ngay cả Tần đầu bếp cũng không dám dùng tên này, thấy tuổi tác hắn không lớn nhưng khẩu khí lại lớn như vậy a!”Tứ Kỳ đối với Hạ Cẩn đã sùng bái đến mức thành thần, thấy bọn họ đều không tin còn mở miệng nhục mạ, buồn bực đỏ mặt, gân cổ lên nói dỗi:“Nếu là chủ nhân chúng ta thắng thì sao!”"Nếu chủ nhân các ngươi thắng, ta liền đem tên cửa hàng nhà ta viết ngược!” Nam tử áo xám cười lạnh nói.


“Vậy ngươi liền chờ làm bảng hiệu viết ngược tên cửa hàng đi!” Hạ Cẩn trong tay cầm cái sọt đi lấy nguyên liệu.

“Đi chọn nguyên liệu đi, tranh luận với bọn họ không đáng chút nào.

”Nhìn không ra, thường ngày nha đầu này đều không dám ở trên đường mời chào khách nhân, lúc này lại dám khẩu chiến với ‘quần hùng’ như vậy.

Nàng cầm bàn tay đang tức đến run của Tứ Kỳ, Hạ Cẩn cười khẽ, nha đầu này……Hạ Cẩn đi lấy nguyên liệu, trước hết xem chính là gia vị, nơi này gia vị thực đầy đủ, bát giác, vỏ quế, nhục quế đều đầy đủ hết.

Hạ Cẩn nghĩ nghĩ, quyết định làm món "Canh ngọc linh lung"Làm món này yêu cầu bốn loại thịt và bốn loại cá, lấy tinh chất nhào thành thịt viên, sau lại cho vào nước cốt hầm, nhìn đơn giản lại cực kỳ phức tạp, việc nêm nếm cũng vô cùng cầu kỳ, bởi vì là canh vì vậy không cần quá nhiều gia vị nhưng nhất định không thể thiếu là bạch đậu khấu.

Hạ Cẩn đi thẳng đến chỗ có bát gia vị bạch đậu khấu để mang đi, nhưng nam tử áo xám đã cầm trước một bước mang đi hết.

"Cái này ta nhìn trúng trước!” Hạ Cẩn nói.

"Gia vị ở đây luôn là ai nhanh tay hơn thì là của người đó, bây giờ đã vào tay ta, là của ta!” Nam tử áo xám tro hừ lạnh một tiếng xoay người liền đi.

Xem bọn họ lấy nguyên liệu rõ ràng là tính làm sườn heo chua ngọt, căn bản không cần bạch đậu khấu! Hạ Cẩn lông mày giật giật, nàng không nói chuyện thì cho nàng là hello kitty à?Hạ Cẩn đi qua, chụp vào bờ vai của hắn, nam tử áo xám tro vốn định phát hỏa lại phát hiện mình không động đậy được.

Hạ Cẩn đem bạch đậu khấu trong tay hắn lấy lại.

"Trong tay ai thì của người nấy, ha, hiện tại nó là của ta!” Nàng quơ quơ, xoay người trở lại vị trí của mình.

Nam tử áo xám vẫn duy trì tư thế một hồi lâu mới khôi phục lại.

“Ngươi không sao chứ!” Nữ tử áo tím hỏi.


Ánh mắt nam tử áo xám lập loè, “Người kia, có chút vấn đề…… Hắn vừa mới chạm vào ta một chút ta liền không động đậy được!”“Ngươi đem chuyện này nói cho sư phụ! Nói là ta phát hiện ra dị năng giả”Sắc mặt nữ tử áo tím biến đổi!Bọn họ là đệ tử Tần sư phụ, sau lại tự mình mở tiệm cơm, mỗi năm đều sẽ trở về nhờ sư phụ chỉ giáo.

Sau khi học xong, sư phụ để bọn họ tự mình ra ngoài mở tiệm cơm, cũng dặn dò nếu phát hiện người có một ít cử chỉ kỳ quái hoặc có thân thủ, thân pháp quỷ dị liền báo cho hắn biết, mấy năm nay bọn họ đều gọi chung là ‘dị năng giả’, bọn họ bên ngoài mở tiệm cơm nhiều năm, cũng gặp qua không ít, bất quá đại đa số đều là người có võ công cao cường, sư phụ sẽ phái người đi tìm hiểu, sau đó loại trừ ra.

Tuy rằng không biết có phải là "dị năng giả" như sư phụ nói hay không nhưng phàm là có một chút xác suất, bọn họ cũng sẽ không bỏ qua!Nữ tử áo tím đi đến sau bếp của Đức Thắng Lâu, đẩy cửa đi vào.

“Sư phụ, ta là Tử Uyển!”Nam tử đưa lưng về phía nàng, đang vội vàng chà lau nồi của hắn.

"Tử Uyển, không phải ngươi muốn tham gia thi đấu sao, sao lại tới chỗ này?”"Đại sư huynh vừa mới phát hiện một người có thể là "dị năng giả"!” Tử Uyển nói.

Nam tử vốn đang bình tĩnh chà nồi tay chợt dừng lại, bỗng nhiên xoay người sang chỗ khác, kích động hỏi: “Ở đâu!”"Ở ngay trên sân tỷ thí ạ! Bọn họ cũng là thí sinh dự thi!”Tử Uyển vừa dứt lời liền không thấy sư phụ đâu!Tần Hạo Âu bước nhanh đi xuống lầu, trong đám người tìm một vòng, tìm được nam tử áo xám, hỏi: "Người ngươi nói đang ở đâu?”Nam tử áo xám chỉ hướng Hạ Cẩn đang ở bận rộn, nói: “Chính là hắn!”Tần Hạo Âu hướng chỗ Hạ Cẩn đi qua, ngó trái ngó phải, vươn cổ.

Hạ Cẩn đầu đầy hắc tuyến, tự nhiên có người xuất hiện trước mặt mình, nhìn chằm chằm mình như vậy là sao?"Làm phiền ngươi một chút, ta muốn lấy nguyên liệu nấu ăn.

” Hạ Cẩn nói.

“Thiên vương cái địa hổ!” Tần Hạo Âu thử nói.

Hạ Cẩn ngừng tay, quay đầu, đôi mắt sáng ngời: “Bảo tháp trấn hà yêu!”“Minh nguyệt bao lâu có!”“Ngẩng đầu chính mình nhìn!”“Ngươi là!”“Ngươi là!!”Hai người đối diện, trong hai mắt lập loè, rồi sau đó gắt gao ôm nhau! “Ngươi cũng là người hiện đại!” Hạ Cẩn kích động không thôi!Đồng hương gặp đồng hương, nước mắt lưng tròng a!"Người là sư phụ?” Tần Hạo Âu hỏi dò.


Hạ Cẩn nheo mắt lại, nhìn ánh mắt hắn vừa mơ hồ vừa cơ trí này, lại có chút đáng thương giống tiểu đậu đinh.

“Tiểu đậu đinh!”“Là ta, sư phụ!”Tần Hạo Âu kích động quỳ xuống, gào lên khóc.

“Ta thật nhớ người a! Sau khi phát nổ mạnh, ta tới thế giới này, ta suy đoán sư phụ cũng ở đây, cho nên vẫn luôn tìm ngươi! Đều tìm người đến mười năm rồi!”“Mười năm, nhưng ta mới tới đây được ba tháng thôi!” Hạ Cẩn nói.

“Nơi này không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta đi vào rồi nói!” Tần Hạo Âu đã kích động đến không nói nên lời.

Mà một màn này trực tiếp làm người chung quanh trợn tròn mắt, đặc biệt là nam tử áo xám, sư phụ của mình, quỳ với Hạ Cẩn, gọi sư phụ?Sao lại thế này a!Không chỉ hắn, những đầu bếp dự thi khác cũng đều trợn tròn mắt, sôi nổi bắt đầu suy đoán.

Hạ Cẩn vội vàng nâng hắn lên.

“Ngươi đi về trước đi, lát nữa ta đến tìm ngươi, chúng ta kín đáo một chút!”.

Bình Luận (0)
Comment