Không Biết Bao Giờ Gặp Lại

Chương 6

6.

Tôi vẫn cảnh giác, đến bệnh viện kiểm tra xong mới về nhà.

Cánh cửa đã được anh sửa lại.

“Tôi khát nước.”

Nóng nực nên anh cởi áo khoác ra, mặc áo ba lỗ dựa vào cửa, nhìn tôi: “Tôi có thể vào trong uống chút nước không?”

Có quỷ mới tin anh, lão già hư hỏng, ban ngày ban mặt mà ánh mắt không trong sáng gì hết.

Lần nào cũng lừa tôi.

“Đi nhanh đi! Tôi phải đi ngủ rồi!”

Giang Tự bị một cuộc điện thoại gọi đi.

Ngay lúc tôi ngủ đến trời tối mịt, bạn thân gõ cửa khóc lóc nói mình thất tình, muốn đến quán bar giải sầu.

Tay chơi như cô ấy cũng biết thất tình à, tôi tỏ thái độ nghi ngờ.

Vừa vào quán bar Thâm Tự Hải, nhìn đâu cũng thấy đồ ăn.

Tôi và cô ấy mặc váy ngắn gợi cảm giống như chồn ăn dưa ngoài ruộng dưa, phấn khích nhìn đủ loại đàn ông la hét.

Đột nhiên ai đó sờ s0ạng lưng tôi.

“Người đẹp, có muốn đến phòng anh chơi không?”

Tôi ghê tởm nhìn vẻ mặt hung dữ của tên đàn ông trung niên, mùi khói thuốc lẫn với hơi thở hôi thối khiến tôi buồn nôn.

“Cút xa chút, đừng ép tôi đánh anh.”

Người đàn ông trung niên răng vàng khè đang định ra tay thì bị một anh đẹp trai giữ chặt cổ tay.

Anh đẹp trai ăn mặc kín mít kéo tôi ra sau lưng anh ta.

"Cút!"

Người đàn ông trung niên mắng chửi rồi chạy đi.

Dưới ánh đèn mờ ảo, đôi mắt anh ta sáng lạ thường.

Trong quán bar rất ồn ào, tôi định đi qua cảm ơn anh ta.

Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt sâu thẳm, chợt bị người bên cạnh kêu đi.

Tôi vẫy tay chào tạm biệt với anh ta.

Bạn thân tôi chơi đùa điêu luyện giữa các anh chàng đẹp trai.

MC trên sân khấu tuyên bố điệu nhảy của nhóm nam sắp bắt đầu, mọi người hãy cùng thưởng thức!

Bạn thân tôi như uống phải rượu giả, đôi mắt lấp lánh kéo lấy tôi nói dong dài.

“Màn nổi bật của bar sắp bắt đầu, đúng là thiên đường của phụ nữ! Cậu không được chớp mắt, đừng quên lấy tiền ra đấy!”

Với chuyện này, tôi chỉ cười nhạt.

“Chẳng phải là một quán bar thôi sao, còn muốn tôi thưởng tiền?”

Đèn chợt tắt.

Trong quán tĩnh lặng.

Giây tiếp theo, tiếng hít thở từ khắp nơi tiến vào tai.

Từng câu.

"Chị ơi."

"Chị ơi..."

Tôi nghe mà mặt đỏ bừng, ngón chân giật giật.

Tôi quay đầu lại, nháy mắt hóa thân thành một con chuột chũi.

"A a a a a a!!"
Bình Luận (0)
Comment