Huyết Nguyệt

Chương 1 - Ma Tinh

“ Phong lão ma ngươi tội ác tày trời cuối cùng cũng có ngày hôm nay “.

Xung quanh y đầy dãy xác chết nằm ngổn ngang , cả một dãy núi biến thành màu nửa nung nóng dung nham , bầu trời phía trên đen xám xịt . mây âm u , những giọt mưa nặng trĩu rơi xuống vai y .

Khắp nới đâu đâu cũng có chiến loạn đánh nhau liên miên không dứt . Cứ mỗi bước chân lại có vô số kiểu chết quái dị kinh tởm khắc nhau trông thật rùng rợn , ma mị .

Có thiếu nữ dung nhan mỹ lệ , đoan trang y phục bạch y trắng toát lên . Nhưng huyết tanh vẩy khắp nơi trên y phục cả người bị đầy dãy những cành lá hoa huyết nồng đậm chém khắp người .

Có người bị những bùa chú tà thuật biến thành xương sống . Xác thịt nhão ra như bị ạt đống axit

Đủ loại tư thế như bị móc mắt , cắt tai ,…vv

Tất cả đều đã nói lên tội ác tày trời của y . Trời đất thiên địa , thiên hạ không ai tha thứ được cho hắn . hắn căn bản cũng không hề hối hận .

Hắn bước trên con đường này liền chú định sát kiếp trùng trùng , liền chú định độc lai cô vãng đổi lấy quyển tịch thương khung phục quang niên ánh sáng có là gì .

Hắn là ma đầu huyết đạo tung hoành . Hơn nữa tài diễn kịch của hắn ta vô cùng xuất sắc thủ đoạn hắn ta dung thủ đoạn vô cùng buồn nôn bỉ ổi . Hắn coi chúng sinh bình đẳng ngang hàng như nhau phàm nhân cũng vậy , tiên nhân ư . Nực cười chẳng qua là được lũ người đời ca tụng dương oai , chính đạo quân tử nam nhân tốt . Hắn khinh cuồng ngạo mạn chúng , ta chẳng qua đi trước các ngươi mà thôi .

Y đứng trên đỉnh núi nhìn lũ chính đạo dẹp sạch sẽ dần dần hết thảy lũ ma đạo . Bọn chúng ai cũng đều có tính toán riêng cho chính mình , ai cũng có kế hoạch đủ loại phương pháp . y đã cùng đường bạt lộ rồi nhưng y vô cùng vui mừng thậm chí thưởng thức chúng .

Y thích ngắm bóng đêm tịch mịch , thích ngắm ánh trăng màu nguyệt . Thấy lũ tiên nhân ti tiện vùng vẫy giả dối đủ loại lừa gạt tâng bốc . y nếu đã không thành công thì hướng hủy diệt có sao đâu ?

“Chết có gì đáng tiếc cơ chứ ! Tiên có kẻ may mắn , được bồi dưỡng có tiên nhân trợ giúp được bảo vật . Cái gọi là phàm nhân tu tiên chẳng qua là do duyên mà thôi , không có duyên sẵn hết thảy đều là bị như vậy vĩnh viễn dù ngươi cố gắng thế nào cũng luôn bị vận mệnh nắm chạt thoi thóp bị kéo vớt vào những thứ không đâu để làm nên hào quang của chúng . Đúng là vận mệnh trớ trêu thay kể bạc mệnh !”

Y cười lên ba tiếng . Nụ cười đáng sợ vang vọng rung rợn tiếng sầm rầm rầm vang lên . Chính đạo thấy vậy dần hoảng hốt hắn ta định làm gì ? Tự bạo sao ? Trò đó trẻ con quá không phù hợp với lão quái sống hơn một nghìn năm đơn độc giống như hắn ta:

Bên dưới đất giống như sắp sụp đổ , nhưng vẫn có một số người chính đạo ung dung bình tĩnh rất trầm ổn . Cũng phải, ở đây biết bao nhiêu cái gọi là anh hùng trầm tĩnh sắn cơ chứ hắn đều toan tính cẩn thận , ổn trọng nhưng y không quan tâm vì mấy thứ đó với ý hiện giờ không còn ý nghĩa nữa rồi . Một số khắc thì run sợ , còn lại nhíu mày nặng những người này đều biết y rất rõ hắn luôn phá cái gọi là logic mà thoát chết . Từ trước tới giờ y chưa bao giờ tin cái gọi là vận may , chỉ tin chính mình . Trong 36 kê chuồn là thợ sách câu nói này cũng chỉ áp dụng vào một số trường hợp mà thôi . Kẻ lúc nào cũng chỉ biết chốn chạy chỉ là vô tri cộng ngây thơ . Dù tu vi cao ngất ngưởng nhưng thật ra quan điểm yếu kém . Sống thật ra ích kỉ lo cho mình đồng thời lo cho vô số nữ nhân vây quanh hắn . Tôn sùng nâng cao tâng bốc hắn , rồi ngoài mặt không nói nhưng bên trong cười thầm .

Đã là ma phải tung hoành khống hối tiếc . Y vẫn nhớ có một câu chuyện ở trái đất kể rằng:

Có một đoạn đường được thi công giám định bởi lũ quan chức . Vì lũ quan đó muốn tham nhũng lợi ích là một số tiền lớn cộng với lũ mỹ nhân xinh đẹp yêu kiều động long người . Lũ quan tính toán cắt bớt vây xém đút lót chia ra từng phân khu bộ làm giảm tối thiểu hoài nghi nhiều nhất quy ra cả một bộ máy hôi lộ cao cấp đầy kĩ sảo . Người dân đến trước đền thờ than thở hỏi phật công bằng ở đâu ?

Phật nói : Ta cũng không biết !

Y lại càng nở nụ cười tà ác hơn , hình tượng của y khắp xung quanh người tràn ngập tử khí giống như người sắp chết mặt trắng bệch . Y biết chốn chạy ư , hahha nực cười .

Đã là người ai cũng như ai cạnh trạnh như nhau , ở trái đất anh hùng nhân tài trải rộng khắp bốn phía đông đúc . Chạy chẳng lẽ họ không tính đến , khắp nơi dù ngươi có dùng sức mạnh của không gian xé tan ra để chạy cũng thất bại . Dùng thời gian để sử dụng cũng đã bị chúng tính kế sắp xếp đầy đủ . y cũng không phí thời gian đi thử mấy thứ vô bổ đó thà hắn ở đây thưởng thức sự đặc sắc của chúng như thế nào .

Hắn ta không biết hối hận , cảm giác tội lỗi bao giờ . Hắn rất ác thậm chí còn ác với chinh bản thân mình gắp trăm lần , để đạt được mục đích lớn nhất cho dù tự cung thì đã là gì .

Không được trời ban phúc phải vùng vẫy trộm cắp không có tài nguyên tu hành thì ắt phải chết . Ai lại không muốn sống cơ chứ đó là bản năng sinh tồn của con người .

Ma tính của hắn cực kì nặng nề , lòng người căm phẫn nhưng hắn hờ hững ngoảnh mặt làm ngơ . Cứ như bầy chó đang sủa gào thét chửi bới vậy.

Hơn nghìn năm trôi qua sống ở thế giới này đã biến hắn , tôi luyện hắn tính cách nặng nề .

Những người ở đây quan sát càng thấy vang danh cái tên này . Phong Lão Ma cái danh này thật không nói sai hắn điên dại , hắn tâm thần phân liệt . Nếu được đặt ở trái đất phải gọi là tên đáng chém tử hình bởi xã hội .

Ở thế giới này , y được chiêm ngưỡng những ngôi sao bay quanh quẩn với màn đêm lộng lẫy chỉ tiếc rằng đối với thế giới này vẫn chưa thể đi đến vĩnh sinh dù có tu vi cao nhất cũng chẳng qua chỉ là trường sinh mà thôi . Đối với mục tiêu mù mịt xa vời y không có gì hối tiếc ân hận hay cảm thấy hoanh mang thậm chí nhấm nháp thưởng thức hương vị của chúng . Mặc dù tu hơn ngìn năm nhưng hắn ta vẫn chỉ là phàm nhân nhưng kinh nghiệm dạy hắn ta đối đấu vơi tiên chạy chốn chỉ là vô tri rúi rút . Thật ra đã là tiên thì cũng không có con đường nào để chạy cả nhưng y thích vậy . Chiến đấu sở dĩ hay ho bởi vì kẻ mạnh chưa chắc đã thắng , kể yếu chưa chắc phải chết .

Y luôn dăng bậy tận dụng cái gọi là tình thương của con người khiến chúng hối hận căm phẫn tự giao nộp tiền tài tiên nhân . Nhưng thiên ý trêu ngươi một cách kì quái cứ có bảo vật chỉ cần ở đẳng cấp là tiên vào tay hắn đều sẽ bị hủy diệt nếu khong sẽ bị ngoài ý muốn , bị cướp hoặc một số vấn đề .

Thiên ý ở đây còn không dung thứ được cho hắn nữa là . Vậy mà cái lũ diệt tộc lại tồn tại còn y , y không căm giận thiên ý vì chúng rất công bằng . Thiên ý chỉ cản trở cho những người đi hướng hủy diệt muốn thế giới chìm trong sự hỗn loạn vậy nên mới ngăn cản y . Tất cả lịch sử tiên nhân tu tiên chẳng qua sống lâu hơn thôi cai gì đạo tổ cảnh giới cao nhất chứ cuối cùng sau vặn năm chẳng phải đi chầu diêm vương sao ?

Trường sinh ở đây trường tức là kéo dài theo năm tháng của thời gian phai mờ . Sinh tức là sống chẳng qua chỉ là sống dài sống dai mà thôi .

Y cơ thể dần dần tan biến thành không khí những hạt li ti nhỏ lẻ bay ra mù mịt như không nhìn thấy .Đến khi còn mỗi bộ mặt lại nở nụ cười tiếp trông thật kinh rợn , lãnh ớn sởn gai ốc . Chính đạo cảm giác có điều gì đó còn run sợ hơn hắn ta nổi danh luôn tạo ra những công pháp ma tính đầy quái dị khiến họ đau đầu . Bọn họ nhìn thấy trên trời mưa khác hẳn đi biến thành màu đỏ sâm . mỗi hạt mưa roi xuống lại có người biến thành đống xương khô gào thét , cuối cùng ở dưới chân biến thành hố sâu như sập xuống khắp nơi đều như vậy . Trải rộng một tram dặm giờ họ không dung được không gian hay truyền tống trận nào . Chính họ đã tự dăng bẫy cho họ , có một số lão quái cười khặc khặc . đó chính là thưởng thức .

Kẻ lúc đầu tỏ ra trầm ổn giờ này cũng hoang mang họ muốn chạy như cái cách họ từng chạy nhưng họ biết mình đã sai . Tỏ ra thông minh nhưng thật ra trước cái chết đến gần mọi hi vọng dường như sụp đổ . Nhưng một số lão quái rất hiểu tính cách phong lão ma hắn sẽ không diệt luôn đâu mặc dù chính xác gần tram phần tram hắn đã chết và tự sáng tạo ra ông pháp tự bạo này . Đơn giản làm sao để biết y đã chết hay chưa chính là Mệnh Đằng , còn cách để lấy Mệnh Đằng của y đã là trong quá khứ . Bọn chúng nhớ một câu nói đầy ma tính của hắn :

“ Giết người chỉ chém giết không làm nên phong cách của ma đạo phải từ từ thí thịt băm ra từng bộ phận cắt xem lại với nhau để chúng thưởng thức sự đâu đớn mới thấy nó đặc sắc , cảm nhận bọn chúng gào thét từ bé đến lớn rồi ngược lại đến lúc chúng tắt thở thì thôi ! “.

Loại này hắn không chết thì đúng lf trời bất công với chúng sinh quá thể .Đúng vậy đúng là tên tâm thần ngươi chết thì chết đi nếu muộn giết chúng ta thì giết đi lại còn thích ngấm nháp hương vị của sự tuyệt vọng này nữa chứ . Nhưng hắn ta làm việc sẽ có nguyên tắc luôn chừa đường sống cho , đúng vậy đường sống . Một số lão quái nhìn nhau ý cười lại càng thâm sâu hơn trong long chửi rủa cái gọi là đường sống của Phong Lão Ma thì các ngươi đều biết rồi đó . Con mẹ nó !

Bình Luận (0)
Comment