Hỗn Nguyên Chi Thế

Chương 4 - Bí Tịch Lục Lâm (2) Phương Pháp Rèn Tường Vũ

Chương 4: Bí tịch Lục Lâm (2) Phương pháp rèn Tường Vũ

Thanh Dương trấn, Tây thành

Thanh Phong sau khi về nhà thì vội vàng đem cất những chiến lợi phẩm lấy được đi, chỉ đem ra mấy viên thú linh cùng nguyên liệu trên người yêu thú đem đi bán. Tới Dong Binh đoàn hội gặp Minh lão, hắn nói:

“Minh lão, ta có vài thứ cần bán.”

Minh lão lười biếng nhếch khoé mắt lên, nói:

“Ừm, mới bán sáng sớm nay xong, bây giờ lại tới, xem ra nhà ngươi có không ít thứ tốt.”

Thanh Phong cười hì hì, đổ nguyên liệu ra khỏi bao, nói:

“Không có gì lớn đâu. Lại phiền lão giúp ta định giá rồi.”

Minh lão lẩm bẩm một lúc rồi vào lấy bạc cho Thanh Phong. Thanh Phong vội nhận lấy cảm tạ rồi quay về.

“Hửm?”

Về tới nhà, Thanh Phong kiểm tra tất cả những thứ thu được. Ngoài vàng bạc, thú tinh,... ra thì còn một số thứ khác khá kì lạ. Hắn ngay lập tức để ý tới một cuốn sách nhỏ cũ kĩ nhưng sạch sẽ, không hề bị loang mực theo thời gian, chung quanh chỉ có chút ố vàng của giấy đã để lâu.

“Đây là....”

“Công pháp!?”

Thanh Phong chợt cuồng hỉ. Đây là một cuốn công pháp tu luyện nội lực. Tên của nó là Đại Hỗn Nguyên Công. Môn công pháp này tu luyện ổn định, căn cơ được xây dựng vô cùng chắc chắn. Tuy nhiên về tốc độ thì chậm tới mức khó có thể tưởng tượng nổi.

Giả dụ, nếu một người tu luyện một môn công pháp thiên hướng lấy lực lượng làm chủ thì chính là chạy. Còn hắn bây giờ tu luyện Đại Hỗn Nguyên Công, lấy sự chắc chắn làm chủ thì chính là rùa bò.

Trên phương diện là một kiếm giả, Thanh Phong rất coi trọng căn cơ. Vì thế bộ công pháp này rất hợp ý hắn. Nhưng vì một số công pháp khi đã tu luyện thì rất khó sửa đổi, điều này buộc hắn phải suy nghĩ rất kĩ trước khi quyết định tu luyện.

Tu luyện Đại Hỗn Nguyên Công tuy chậm nhưng rất chắc chắn. Nếu ngươi sống đủ lâu chắc chắn sẽ đạt tới Tông Sư cửu hưởng. Điều này rất chắc chắn vì đã được ghi trong chính công pháp này.

Điều kì lạ ở đây là Đại Hỗn Nguyên Công lại chỉ là một tàn quyển. Theo ghi chép thì còn ba quyển khác, nằm rải rác ở cá nơi khác nhau. Tập tàn quyền Đại Hỗn Nguyên Công này là quyển yếu nhược nhất trong tất cả mà đã có thể tu luyện tới Tông Sư cửu hưởng, vậy liệu các tàn quyển khác sẽ lợi hại tới mức nào đây?

Trong đống đồ mà hắn tìm được còn có cả một tấm bản đồ lớn, ghi lại mọi địa điểm trên toàn Thần Long đại lục. Nếu nhìn qua thì Tây Vực nới hắn đang sống chính là khi vực hoang vu và hẻo lánh nhất.

Tiếp theo chính là một cuốn tạp kí của một cường giả đã chết cách đây hàng trăm năm trước. Trong này có đề cập tới cảnh giới bên trên Tông Sư cửu hưởng. Điều này khiến Thanh Phong khó hiểu với những ghi chép này vô cùng.

Một vài thứ tạp vật khác cũng khá thú vị. Thanh Phong tìm ra được khá nhiều ám khí, trong đó có một cái hộp nhỏ, xung quanh có nhiều lỗ ẩn dưới họa tiết hoa văn, nhìn rất giống món Ám Tiêu Tịch Thượng thời còn tại địa cầu.

Một thứ khác chính là một bộ “Tường giải Cơ quan thuật” và “Luyện Khí chép tay”. Hai thứ này khiến hắn thay đổi cái nhìn về luyện khí và kĩ thuật tinh xảo nơi đây rất nhiều.

“Không ngờ lí giải về kết cấu cơ quan nơi đây phát triển tới cỡ này. Không biết nếu thêm cả khoa học kĩ thuật tại địa cầu thì sẽ ra sao.” Thanh Phong trong lòng thầm cảm khái. Hôm nay thực có quá nhiều kinh hỉ đi.

Tiếp tục nghiên cứu sâu hơn về bản đồ Thần Long đại lục và tạp kí của vụ cường giả đã chết, Thanh Phong âm thầm ghi nhớ vài chỗ quan trọng, sau này ắt sẽ có diệu dụng.

Tạm gác qua mấy chuyện này, Thanh Phong lúc này thực chỉ muốn nghỉ ngơi một hai ngày cho lại sức. Ngày hôm nay hắn hoạt động khá nhiều rồi.

Hai ngày đối với Thanh Phong là đủ để phục hồi. Tới ngày thứ ba hắn quyết định hoạt động trở lại. Hôm nay hắn sẽ không đi kiếm vật liệu mà là “chế tác”.

Căn phòng tăm tối sau nhà chợt mở ra. Một vài tia nắng chiếu lọt vào, để lộ ra vài tia kim quang lạnh lùng.

Trên tường căn phòng treo đầy đao kiếm, cung tên. Phía góc trong cùng còn có vài vật kì lạ, trên đầu lộ ra một cái lỗ nho nhỏ

Đó là súng!

Chính xác, đó là súng. Có chừng hơn chục khẩu, đạn dược còn nguyên vẹn. Bên dưới góc kia còn có vài thùng lớn, xem chừng những thứ bên trong không đơn giản.

Tất cả chỗ này một phần hắn mang theo bên người từ địa cầu, phần lớn chủ yếu tự chế tạo ra. Có thể nói đây là tất cả tiền vốn của hắn. Những khẩu súng này đều được kết nối với hệ thống phòng ngự trong nhà, uy lực rất mạnh, có thể trực diện đối kháng với ngũ hưởng Tông Sư.

Đó còn chưa kể chỗ “hình nhân” thực sự. Đống hình nhân bện rơm lần trước chỉ là thứ hắn trong lúc nhàm chán mà làm ra, chứ thành phẩm thực sự chính lại nằm dưới mặt sân trước này.

Thanh Phong cười khẽ. Hai năm quả không uổng a!

Tay chất than đá vào lò, một tay còn lại bắt đầu đốt than. Chỉ chừng 20 phút sau, lò luyện kim đã nóng chảy vô cùng

Thanh Phong thấy vậy, nhanh nhẹn đổ một thùng quặng sắt đã nghiền mịn, trọng lượng ước chừng hơn mười cân.*

*Cân tính theo đơn vị của Việt Nam: 1 cân = 1kg

Soạt!

Ùng ục!

Quặng sắt đã nghiền nhỏ vừa đổ vào đã nóng chảy rất nhanh, sôi sùng sục. Thanh Phong chờ cho nóng lên hẳn chừng gần một tiếng rồi mới bắc thùng gang chứa sắt ra đổ vào một khuôn khá rộng, dày chừng 5cm.

Xèo xèo!

Lách tách!

Dịch thiết nóng bỏng chảy vào khuôn, va chạm với thành khuôn thép kêu lên xèo xèo. Ước chừng nếu bây giờ dù là cường giả Đại võ sư rơi vào đây không chết cũng mất nửa cái mạng.

Thanh Phong không để ý mấy chuyện xung quanh, tay cầm quai khuôn kéo ra một góc để nguội, trong lúc chờ liền pha chế nước tôi để sau khi nguội sẽ tiến hành rèn.

Phù!

Tấm bản sắt vừa nguội, Thanh Phong tách khuôn ra, quăng vào trong lò. Chừng 20 phút sau, tấm bản sắt đã đỏ rực, hắn liền kéo ra, cố định bằng máy ép thủy lực tự chế, dùng búa tạ quai liên tục.

Bang bang!

Mồ hôi toát ra nhễ nhại, hai tay mỏi nhừ, nhưng Thanh Phong không hề ngừng tay lại. Phương pháp hắn hiện đang dùng chính là phương pháp Tường Vũ.

Liên miên không dứt, lực đạo dứt khoát, tản đều đó chính là Tường Vũ. Dùng phương pháp Tường Vũ có một đặc điểm là không được phép dừng lại. Đánh đủ hai trăm nhát trong thời gian mười lăm phút chắc chắn sẽ thành một con dao tốt. Đánh đủ năm trăm lần trong bảy phút sẽ thành bảo đao. Còn đánh đủ ngàn búa trong nửa phút sẽ thành tuyệt thế hung binh, nhất trảm diệt vạn quân.

Phương pháp rèn Tường Vũ phải rèn tới khi nào kiệt lực thì thôi, dừng lại giữa chừng sẽ ảnh hưởng tới chất lượng bảo khí, xa hơn chính là các cơ bắp, xương cốt trong cơ thể. Không hiểu vị cuồng luyện khí nào tại trái đất đã chế tạo ra phương pháp này. Một khi đã đặt mình vào Tường Vũ thì tương đương với việc phải xác định tổn hao sức lực rất nhiều, thậm chí là tử vong.

Thanh Phong biết điều này, nhưng việc này không làm khó được hắn. Nền tảng thể lực của hắn rất tốt, có thể nói là tráng kiện vô cùng. Nếu không có nền tảng thể lực này thì từ lúc chiến đấu trong vòng vây hàng ngàn đám quái vật Ember, hắn đã trở thành một đống xương khô trên chiến trường rồi.

Dù sao, trước đây cái danh “Hung nhân” của hắn cũng không phải là hư danh.

Búa hắn tiếp tục quai. Đã được hai trăm bốn mươi sáu nhát, tấm thiết bản này đã trở nên dẻo dai vô cùng. Thanh Phong toàn thân như mất đi tri giác, chỉ còn ý chí là còn khiến hắn trụ lại được trước sự mệt mỏi. Mắt hắn mờ đi, chốc lát một giọt mồ hôi lại rơi xuống mắt, cay xè.

Bangg!!

Rầm!!

Bịch!

Thanh Phong hoàn toàn kiệt lực. Tay như rời khỏi thân, trái tim như rời khỏi lồng ngực, đập căng dữ dội, chốc lát những mạch máu căng lên, đỏ rần.

Bình Luận (0)
Comment