Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 130

Phó bản thứ bảy: Ma quỷ (phiên ngoại).
______________________________


Lầu 1: tôi yêu món sườn heo chua ngọt


Khụ khụ, sau khi xem xong tập phát sóng trực tiếp mới nhất của thúy thúy, tôi thật sự nhịn không được, Quỷ Vương quá manh (được rồi, chỉ cần là Thúy Thúy thích thì tôi đều thích)! Cảm giác Thúy Thúy dung túng hắn cũng rất ngọt! Quan trọng nhất là, kết cục chuyển thế cũng rất ngọt, siêu muốn xem phó bản tiếp theo, nhưng mà sớm như vậy thì khẳng định là chưa có, cho nên đành phải tự cắt chút thịt ở chân ăn, hy vọng các vị sau khi xem xong cũng đi cắt chút thịt ở chân cho tôi ăn nha, có tới có lui thì cảm tình mới sẽ không tan. Còn có, mị lực của đại lão chúng ta tôi khẳng định là sẽ không viết ra được một phần mười, tóm lại là có sảng là được rồi! Cho nên Thúy Thúy thuộc về mọi người, OOC thuộc về tôi, mọi người tạm chấp nhận xem ha


Lầu 2:


A a a a a lại là thái thái sườn heo chua ngọt!! Lần trước viết anh trai có nhân thiết là cô vợ nhỏ X Thúy Thúy siêu ngọt, yêu ngươi 【 điên cuồng hôn lưỡi 】


Lầu 3:


Nghe tin tới rồi, thuận tiện mãnh hỗ cũng quỳ xuống đất! Thái thái ngươi là thiên sứ sao, ngươi tuyệt đối là thiên sứ ( rít gào!!!)


Lầu 4:


Đuổi kịp phát sóng trực tiếp rồi!! A a a a a máu sói của tôi đang sôi trào, cần thật nhiều đời đời con cháu mới diệt được!!


Lầu 5:


Siêu thích bánh ngọt nhỏ của thái thái, tôi liền biết thái thái sẽ không bỏ qua đại khả ái Quỷ Vương này đâu!!


Lầu 6: tôi yêu món sườn heo chua ngọt


đây đây.


——————


《 Cuộc sống hằng ngày của Thúy Thúy X Quỷ Vương sau khi chuyển thế 》


1,


Ánh mặt trời sau giờ ngọ luôn khiến người ta lười biếng, Lạc Trầm Ngư ngồi trong tiệm trà sữa ở cổng trường, đôi mắt đào hoa tối tăm lười nhác không có tiêu cự mà nhìn về phía trước, mở miệng ngáp một cái rất lớn.


Luôn có cô gái mặc cùng đồng phục trộm nhìn qua, cũng có người nhấc lên dũng khí vào tiệm mua trà sữa nhìn hắn.


Thiếu niên này là nhân vật phong vân của trường học, lớn lên cực kỳ đẹp, ngay cả nam sinh cũng sẽ nhịn không được mà liếc nhìn hắn vài lần, nghe nói gia thế cũng siêu cấp tốt, ngày khai giảng hiệu trưởng tự mình đưa hắn vào lớp, một màn kia khiến không ít học sinh chán ghét, mà hắn vẫn cứ một bộ lười biếng thờ ơ hết thảy.


Hắn tên là Lạc Trầm Ngư, danh xứng với thực, có người sau lưng trộm lấy biệt hiệu cho hắn, kêu hắn là Lạc Tây Thi, có nam sinh chán ghét nhìn hắn không vừa mắt, lấy lời này cười nhạo hắn, kết quả là bị hắn đánh gãy chân tại chỗ, từ nay về sau không còn có người dám tìm hắn phiền toái, lấy hắn ra giễu cợt.


Thiếu niên có chút quái gở, không quá thích lui tới với người khác, luôn lạnh lẽo, người có thể được hắn coi trọng thì rất ít, nhưng bình thường thì hắn cũng không đánh nhau trốn học nháo ra chuyện gì, thái độ đối với lão sư cũng không có không lễ phép giống những học sinh khác, ngẫu nhiên mạo phạm đến hắn thì chỉ cần không phải cố ý và cũng không quá phận, thì hắn thông thường cũng chỉ liếc ngươi một cái, sẽ không đánh ngươi, thành tích của hắn rất tốt, tuy rằng thời điểm hắn đi học luôn là chống cằm, bộ dáng dường như căn bản là không nghiêm túc nghe giảng.


Thiếu niên này mỹ lệ lại thần bí, tràn ngập lực hấp dẫn, rất nhiều thiếu nữ viết thư tình cho hắn, đối với hắn tràn ngập ảo tưởng, đáng tiếc là nữ sinh da mặt dày cũng không thể ngắt được đóa hoa cao lãnh này.


Gần đây có lời đồn, Lạc Trầm Ngư thế nhưng có một vị hôn thê được định ra lúc còn là con nít! Trời ơi! Đây là chuyện gì? Đầu năm nay cư nhiên còn có loại chuyện vị hôn thê này!


“Thật hay giả? A Ngư, cậu có vị hôn thê sao?” Hứa Siêu khoa trương mà trừng lớn đôi mắt hỏi.


“Ừ.” Hắn xoay bút tùy ý đáp.


“Cậu không bài xích sao? Học trường nào? Có gặp mặt chưa?” Vẻ mặt chân thành cùng kinh ngạc.


“Không bài xích, không biết, chưa gặp nhau.” Lạc Trầm Ngư nói, đây là một loại cảm giác rất thần kỳ, tuy rằng bởi vì người một nhà kia không biết xảy ra chuyện gì ở nước ngoài mà mất liên lạc với bọn họ, nên xác thật là không có ảnh chụp chưa từng nghe qua giọng nói, nhưng mà nhớ tới lại không cảm thấy không có bao nhiêu chán ghét. Ông nội nói vốn dĩ cũng không có hôn ước này đâu, trách hắn khi còn nhỏ không biết như thế nào mà ôm con bé không buông tay, chết sống không muốn trả đứa bé cho cha mẹ người ta, vì thế người lớn hai bên liền vui vẻ, nói đùa vài cầu rồi định ra hôn ước.


Tuy rằng mất đi liên lạc mười mấy năm, nhưng gần đây đã liên được với nhau, cho nên chuyện hôn ước này mới bị nhắc lại, đại khái là rất nhanh liền sẽ gặp mặt.


2,


Mấy lão bằng hữu sau nhiều năm lại lần nữa gặp đều hết sức cao hứng, thậm chí còn có chút kích động đến đỏ mắt, nhưng mà cô gái kia tạm thời có việc, trễ một chút mới lại đây.


Sau khi tiếp nhận một loạt lời khen, Lạc Trầm Ngư không có hứng thú với chuyện người trưởng thành ôn chuyện liền rời đi khỏi phòng bao, ra hoa viên bên ngoài thông khí.


Không biết như thế nào, mà trong lòng lại có chút cảm giác thất vọng, còn đặc biệt mặc quần áo mới, ngay cả tất chân cũng mới. Hiện tại ngẫm lại thì Lạc Trầm Ngư cảm thấy bản thân có chút không thể hiểu được, hắn lại không phải cô gái ở thời đại cũ gì, phải nghe lệnh của cha mẹ lời người mai mối, còn có thể sinh ra chờ mong đối với một người gặp cũng chưa gặp qua.


Nhưng mà từ khi biết mình có vị hôn thê, cảm giác trong lòng chính là rất chờ mong rất muốn nhìn thấy cô ấy là chuyện như thế nào?


Trong lòng có chút bực bội, không biết chỗ nào nhảy ra một nữ sinh vẻ mặt khẩn trương thẹn thùng đi tới, đầu tiên là hỏi đường, hỏi đường xong thì hỏi WeChat. nhưng đã bị hắn từ chối.


“A…… Bị từ chối rồi.” Nữ sinh mất mát xấu hổ mà đi trở về nhóm chị em.


“Ha ha ha xem ra là anh ấy không thích loại hình như cậu, đến lượt tớ, đến lượt tớ!” Một nữ sinh khác liền hưng phấn nhảy tại chỗ.


Sau đó không lâu thì ủ rũ cụp đuôi mà trở lại.


Mãi cho đến nữ sinh cuối cùng, Lạc Trầm Ngư không kiên nhẫn tới cực điểm, đang muốn mắng chửi người ta, bỗng nhiên, có nữ sinh đi qua người hắn, khóe mắt hắn lơ đãng mà đảo qua, đột nhiên, thời gian phảng phất như chậm lại, thời không phảng phất như lệch ra, một loại cảm giác kỳ quái nảy lên trong lòng, hắn ngẩn ra, đột nhiên xoay người nắm tay đối phương.


“Cô! Cô tên là gì?”


Thiếu nữ bị giữ chặt kinh ngạc nhìn thiếu niên. Nữ sinh tới gần cũng vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn hai người.


“Tôi tên An Thúy.” Thiếu nữ trả lời.


“Tên của cô thật dễ nghe. Tôi tên Lạc Trầm Ngư.”


“…… Tên của anh cũng rất dễ nghe.”


“Chúng ta có phải là đã gặp nhau ở đâu rồi không?”


“……” Nữ sinh vừa đến gần mà đối mặt với cục diện như vậy, nên đành phải yên lặng xấu hổ mà xuống sân khấu. Cô nàng cảm thấy về sau trên Weibo có người hỏi thời điểm xấu hổ nhất là gì, thì cô nàng có thể viết: Nam sinh cao lãnh từ chối tôi, sau khi quay đầu liền nhiệt tình mà đến gần một nữ sinh khác. Quá đả kích ô ô ô.


3,


Duyên phận thật sự là thứ tuyệt không thể tả, An Thúy chính là cô gái đến trễ kia, là vị hôn thê của Lạc Trầm Ngư. Lạc Trầm Ngư lại không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn đã sớm có dự cảm.


Hắn cảm thấy bọn họ đời trước khẳng định chính là một đôi vợ chồng, hơn nữa còn là siêu cấp ân ái, bởi vì duyên phận chưa hết, cho nên kiếp này tiếp tục tiền duyên.


Cho nên sau khi về nhà hắn liền tuyên bố với cha mẹ mình: “Con muốn cưới em ấy, càng nhanh càng tốt.”


Cha mẹ:???


“Làm gì? Chúng ta không phải là đã định hôn ước rồi sao?”


Cha: “Con nghĩ quá nhiều rồi, khi đó chỉ là nói đùa, không có người nào coi trọng.”


Lạc Trầm Ngư: “Con coi trọng!”


Thiếu niên thật sự nghiêm túc, ai cũng ngăn cản không được, bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở An gia, thường xuyên ngồi ở trên ghế mây trong thư phòng cô, một khi ngồi chính là một ngày, đôi măt đào hoa màu hổ phách kia dưới ánh mặt trời càng thấu triệt xinh đẹp, luôn nhìn chăm chú cô.


Thiên kim An gia cũng không phải là người dễ ở chung, tính cách lãnh đạm hơi có chút ngạo mạn, người bình thường căn bản là chướng mắt. Nhưng cũng không biết như thế nào mà tương đối dung túng phá lệ xem hắn bằng con mắt khác, rất nhanh tay cũng bị hắn nắm, thời điểm người hai nhà cùng nhau ra ngoài ăn cơm, còn bị hắn dắt đến chỗ người khác nhìn không thấy hôm trộm.


4,


Ngày đầu tiên An Thúy chuyển trường, trường học liền nổ tung. Bởi vì Lạc Trầm Ngư giúp cô mang cặp sách và nắm tay cô vào trường học đến lớp, một đường bị người khác chú ý, từng trái tim thiếu nữ vỡ vụn, kinh rớt vô số tròng mắt.


Hai người ngồi cùng bàn, tới chỗ nào đều là ra vào có đôi, cơ hồ là như hình với bóng, cũng không biết là bởi vì nguyên nhân đều lớn lên vô cùng đẹp hay là khí chất trên người, hai người hình thành khí tràng khiến người khác cảm thấy người khác không thể cắm vào thế giới của bọn họ, thậm chí là dường như phong cách của hai người cũng duy mĩ khác xa bọn họ.


Hứa Siêu: “Là vị hôn thê kia?”


Lạc Trầm Ngư: “Ừ.”


“Lớn lên rất xinh đẹp nha, nhưng người xinh đẹp hơn cô ấy cũng có mà.”


“Không có người nào xinh đẹp hơn em ấy. Tôi chỉ thích em ấy.”


5,


Thích người nào thì ở bên người đấy, thiếu niên ngo ngoe rục rịch tựa như mắc chứng thích tiếp xúc da thịt, không có lúc nào là không muốn tiếp xúc với cô, cho nên mặc dù có đi học cũng thường xuyên trộm ở dưới bàn nắm tay, tan học cũng thích dựa lưng dựa vào trên người cô nị oai, ghé vào bàn học ngủ một giấc cũng phải oai đến trên bàn cô đi ngủ, khiến cô chỉ có thể đặt sách ở trên đầu hắn xem.


Dần dần cũng phát triển đến nông nỗi hắn ở An gia còn có một phòng cho khách cố định, thường xuyên không trở về nhà ở bên này ngủ lại, giống như là gấp không chờ nổi mà muốn ở rể, nị oai đến ngay cả ba mẹ hắn cũng ghét bỏ hắn.


6,


Bởi vì hai người yêu đương quá cao điệu, cho nên bị chụp đăng lên trên mạng, rất nhiều người cũng nhịn không được mà cảm thấy say lòng với màn thanh xuân điềm mỹ luyến ái này, vô số người hối hận bản thân không có yêu sớm một trận, bỏ lỡ khoảng thời gian thanh xuân đẹp đẽ nhất thuần túy nhất, cũng chỉ có số ít gây mất hứng sẽ nói ảnh hưởng đến học tập, truyền bá không khí bất lương.


Sau đó không lâu bọn họ lại biết hai người này thế nhưng đã định ra hôn ước từ bé, nên càng hâm mộ đến kêu ngao ngao, đây là dạng thần tiên luyến ái gì chứ! Đương nhiên, gây mất hứng vẫn phải có, nói show ân ái quá mức thì kết thúc sớm, có thể là sẽ chia tay vào một ngày nào đó.


Bởi vì không cẩn thận thành tình lữ võng hồng, sau khi lên đại học liền có người nhận ra hai người, có người kinh hô lên tiếng: “Ngọa tào, sao còn chưa chia tay chứ?”


Lạc Trầm Ngư nghe được, quay đầu nhìn qua đó, ánh mắt âm u còn có vài phần lệ khí, người nọ sợ tới mức một đầu mồ hôi lạnh, xấu hổ mà dùng khẩu hình nói xin lỗi.


“Đi rồi.” An Thúy kéo hắn.


Vì thế hai người một tay nắm lẫn nhau, một tay kéo rương hành lý, tiếp tục đi tới phía trước.


Đại học bốn năm, rất nhiều người đều chờ hai người chia tay, nam sinh nữ sinh như hổ rình mồi với đôi tình lữ này, ý đồ cạy góc tường, nhưng mà không chờ đến, chỉ chờ tới rồi hai người đăng ký kết hôn, đăng giấy hôn thú và ảnh cưới lên vòng bạn bè, sau đó chờ được một hôn lễ long trọng thế kỷ, cùng với hai tiểu đáng yêu long phượng thai vào hai năm sau!


——《 Cuộc sống hằng ngày của Thúy Thúy X Quỷ Vương sau khi chuyển thế 》 kết thúc.


……


……


Lầu 333:


Ngọt khóc a a a a a a tôi yêu thái thái!!!


Lầu 334:


Văn đồng nhân thật là điều thần kỳ, tôi vốn dĩ cảm thấy Quỷ Vương vô cảm nay cư nhiên lại cảm thấy hắn thực manh, được rồi, tôi muốn quay trở lại lại xem video phát sóng trực tiếp một lần nữa.


Lầu 335:


A, cuối cùng cũng thoải mái, hiện tại có thể an tâm mà chờ chương đồng nhân tiếp theo của thái thái rồi!!


Lầu 336:


Cất chứa thái thái này, ngồi chờ phó bản sau của Thúy Thúy, sau đó lại đến ăn cẩu lương!!


___________
20/09/2021.
⋋✿ ⁰ o ⁰ ✿⋌

Bình Luận (0)
Comment