Hoàng Tử Quỷ

Chương 94 -

- Vậy thì ông còn chờ gì nữa mà không đóng đinh ta lên cây Thập Tự để hồi sinh các phân thân đã chết của các người?

- Bởi vì.. ta không làm được.

Hoàng tử Quỷ nhướng mày.

Thần Tối Cao cười ủ rũ.

- Mọi chuyện đều diễn ra đúng như kế hoạch, cho đến phút cuối cùng thì Thánh Sư Đại Trí đã phá hỏng tất cả. Ông ta ban cho ngươi không chỉ sức mạnh của chính ông ta mà thêm cả sinh mạng của tất cả cư dân Tiên Quốc, kết quả là ngươi đã thành công lột xác năm lần. Câu nói loài Quỷ không lột xác năm lần không nên hiểu theo nghĩa ngươi không thể lột xác năm lần, mà là không được để cho ngươi lột xác năm lần. Vì theo như Obadia tính toán từ cách đây ba triệu năm, sức mạnh của ta hiện giờ chỉ có thể khống chế ngươi lột xác bốn lần, ngươi lột xác năm lần là đã ngang ngửa với ta rồi, ta không thể đánh bại được ngươi, cũng không thể đóng đinh ngươi lên cây Thập Tự được nữa.

- Không thử sao biết được? Tôi không tin một người có thể tính toán ra việc tôi và ông đánh ngang tay từ ba triệu năm về trước.

- Cũng dễ thôi. Ngươi thấy quân cờ này chứ? Bây giờ ta và ngươi cùng đặt tay lên quân cờ, ai dịch chuyển được nó về phía đối phương thì người đó mạnh hơn.

- Được.

Hai người cùng đặt tay lên quân cờ. Họ ra sức vận dụng quyền năng, quyền năng của họ ngang nhau, nên quân cờ cứ mãi đứng yên trên bàn cờ.

- Chúng ta ngang nhau.

Hoàng tử Quỷ thốt lên. Hắn cảm thấy vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi.

- Làm sao có thể thế được?

Thần Tối Cao cười lớn:

- Có một bí mật trong việc này. Kế hoạch của Obadia được đặt tên là Tam Nguyên tất phải có lý do bên trong.

Thần Tối Cao giơ tay lên cao, trên bàn tay của ông ta hiện lên một quyển sách vừa nhìn đã biết là thần vật.

- Sách Tự nguyên.

- Tự nguyên, quyển sách mà tôi mơ ước bấy lâu nay.

- Ta vui mừng khi nghe ngươi nói câu đó. Sách này sở hữu một năng lực kỳ diệu, ngươi viết bất kỳ thứ gì lên đây, quyển sách này sẽ dùng quyền năng phi thường của mình cưỡng ép điều đó thành sự thật.

- Cho tôi xem.

Thần Tối Cao đưa quyển sách cho Hoàng tử Quỷ. Hắn lật giở những trang sách. Trên quyển sách ấy viết rất nhiều, nhưng đập vào mắt hắn là những dòng chữ như nhát dao găm cắm thẳng vào tim hắn.

Hoàng tử Quỷ giết vợ.

Hoàng tử Quỷ giết mẹ vợ.

Hoàng tử Quỷ giết thầy.

Hoàng tử Quỷ ngủ với chị gái, sinh ra quái vật.

Hoàng tử Quỷ giết bố.

Hoàng tử Quỷ giết chị gái.

Hoàng tử Quỷ giết quái vật.

Kế hoạch Tam Nguyên đại thành.

Hoàng tử Quỷ bỏ sách ra, hai bàn tay run run.

Vì quá sợ hãi mà hắn đứng không vững, phải vịn tay vào thành ghế.

- Hắn đã bố trí tất cả. Mọi lời nguyền đều ứng nghiệm. Hắn nguyền tôi giết Martha và con tôi.

Thần Tối Cao thở dài:

- Ta phải thừa nhận điều đó quá độc ác.

- Kế hoạch Tam Nguyên là gì?

- Đây chính là kế hoạch Tam Nguyên.

- Không, không phải. – Hoàng tử Quỷ thì thào. – Đây không phải là kế hoạch Tam Nguyên. Chỉ cần nghĩ chút là ra. Nếu Thiên Đường là đích đến cuối cùng của kế hoạch này thì lẽ ra nó phải dừng lại ở chỗ ép ta giết thầy, phần sau trở nên thừa thãi và vô nghĩa. Nhưng thực tế vẫn còn còn cả đoạn dài phía sau. Hắn đã xác định từ trước rằng ta phải giết thêm rất nhiều người. Vậy thì kế hoạch này không dừng ở Thiên Đường, thậm chí Thiên Đường chỉ là một cái bẫy, một động tác giả, một trò lừa bịp. Hắn đã cố tình lừa ông. Mang lại sự toàn vẹn cho cơ thể của ông chưa bao giờ là mục đích của hắn. Đích đến thực sự của hắn là gì? Mục tiêu của hắn là gì? Hắn muốn gì ở ta? Tại sao hắn lại muốn ta giết tất cả những người mà ta yêu thương? Tại sao? Tại sao? Hắn được lợi gì từ sự đau khổ của ta?

Hoàng tử Quỷ lặp đi lặp lại câu hỏi như người mất trí.

- Cần phải tra hỏi Obadia, nhưng mà, nhưng mà.. hắn đã chết rồi mà. Người đang sống hiện nay là một Obadia khác, không phải là Obadia nguyên bản.

- Obadia nguyên bản? Obadia nguyên bản chưa chết.

Hoàng tử Quỷ vội hỏi:

- Hắn chưa chết? Hắn thực sự chưa chết? Vậy thì hắn đang ở đâu?

Thần Tối Cao nói như một đứa trẻ đang chơi trò câu đố:

- Đoán thử xem. Ta cho ngươi đoán ba lần.

- Hắn có thể ở đâu được? Vũ trụ này bao la, vô cùng vô tận, hắn ở đâu chả được? Làm sao đoán ra được, trừ khi, trừ khi.. Ta lần đầu gặp hắn trong sách Thần nguyên. Obadia "hiền" nói với ta rằng trong sách có một sinh linh hắn chưa gặp bao giờ, chẳng lẽ đó lại là hắn, Obadia "nguyên bản".

Thần Tối Cao xụi mặt xuống:

- Sao ngươi đoán được nhanh thế? Thật là mất vui.

- Nhưng mà làm sao lại có tới hai Obadia trong quyển sách ấy và tại sao Obadia "hiền" lại không biết đó chính là bản thể khác của hắn? Trông hắn không có vẻ gì đã nói láo.

- Ngươi không biết về hợp chất HGMA-48 ư? Hợp chất HGMA-48 ở dạng tinh khiết, cao cấp nhất có thể tách linh hồn ra và nhồi nhét các ký ức nhân tạo vào trong linh hồn mới mà linh hồn mới không hề hay biết.

- Chết tiệt. Obadia. Ta phải công nhận ngươi là thiên tài trong số các thiên tài, trí thông minh của ngươi vũ trụ này đúng là không chứa chấp nổi. Nhưng hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi, ta sẽ đi giết ngươi và khiến kế hoạch Tam Nguyên đổ bể.

- Ngươi không giết nổi Obadia đâu.

- Vì sao?

- Obadia "nguyên bản" mạnh hơn cả ta lúc còn là một thể thống nhất. Ta sợ rằng ngươi gặp ông ấy chưa kịp nói câu gì đã chết mất xác.

Hoàng tử Quỷ ngẩng đầu lên, hai mắt nhắm lại, hắn biết rằng Thần Tối Cao không nói dối. Ông ta không có lý do gì để nói dối hắn.

- Vậy phải làm thế nào? Đúng rồi, sách Tự nguyên, ta có thể viết một ước nguyện mang tính phản kháng lên quyển sách.

- Ngươi không thể.

- Tại sao?

- Obadia là chủ nhân hiện tại của sách. Ngươi phải mạnh hơn ông ta mới viết tiếp lên được. Hơn nữa..

- Hơn nữa làm sao?

- Quyển sách không chấp nhận viết đè mà phải thực hiện theo thứ tự lần lượt. Kế hoạch Tam Nguyên chắc chắn thành, ngươi không thể phản kháng lại điều đã được viết trong sách.

- Cái gì cũng không được ư?

- Cái gì cũng không được. Ván cờ này đã phân rõ người thắng kẻ thua từ ba triệu năm trước, hay nói đúng hơn, từ cái ngày ta gặp ông ấy. Ông ấy đã quyết định mọi thứ và chúng ta chỉ còn biết nghe theo. Đây chính là ý nghĩa của bàn cờ một quân. Bàn cờ này chỉ mình ông ấy chơi, đối phương chỉ biết đứng nhìn trong cay đắng. Ông ấy có thể chơi bao nhiêu ván cũng được, dù chơi kiểu gì đi nữa thì ông ấy vẫn luôn thắng và người khác luôn đứng nhìn, kết cục ấy đã được định sẵn ngay từ đầu. Bởi vì đây là bàn cờ một quân.

Hoàng tử Quỷ đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt Thần Tối Cao:

- Tôi sẽ trở về Tiên Quốc, tôi không còn việc gì làm ở đây nữa. Ông có ý định ngăn cản tôi không?

Thần Tối Cao lắc đầu:

- Ta không có ý đó. Ngươi mạnh ngang ta, chưa kể ta đã chết.

- Ông đã chết ư? Ông vẫn còn sống sờ sờ đấy thôi.

- Ta đã chết, thứ mà ngươi đang thấy là linh hồn của ta.

Hoàng tử Quỷ bàng hoàng:

- Chỉ là một linh hồn đã mạnh đến thế? Ta đã chạm vào tay ông, cứ nghĩ ông là một con người.

- Ta bây giờ yếu hơn xưa rất nhiều. Hơi thở tử vong đã lan tràn, linh hồn này không trụ được mấy nỗi nữa.

- Bao lâu nay, tôi vẫn nghĩ ông đã đạt đến đẳng cấp bất tử bất diệt.

- Với bất kỳ ai, thì sự bất tử bất diệt cũng chỉ mang nghĩa tương đối mà thôi. Trong điều kiện bình thường thì ta đúng là bất tử bất diệt, nhưng sau trận chiến với Vua Quỷ, cơ thể ta bắt đầu tàn lụi. Ta chẳng khác gì cành cây bị sét đánh, nhìn bề ngoài vẫn tốt đẹp nhưng bên trong đã chết rồi.

- Đó là cái giá ông phải trả cho những gì mà ông đã làm. Thần Tối Cao, ông là một vị thần tồi, một người bố tồi, một người ông tồi, thậm chí ngay cả từ tồi tệ cũng không thể diễn đạt được chính xác con người ông. Tôi không biết nên nghĩ về ông như thế nào. Ông xem mọi thứ trên đời này như trò chơi, trong con người ông không tồn tại bất cứ tình cảm chân thành và sâu sắc nào, giá như ông cực ác đã là một nhẽ, nhưng ông cũng không đến nỗi như vậy. Ông tuy không phải là kẻ đã vẽ ra kịch bản điên loạn hành hạ tôi sống không bằng chết, nhưng ông dửng dưng và sự dửng dưng ấy cũng là một thứ tàn nhẫn đáng nguyền rủa. Chúc ông mau chết, ông nội của ta.

Thần Tối Cao cúi đầu, không nói câu gì.

Hoàng tử Quỷ rời Thiên Đường, trở về Tiên Quốc. Đây là một sự trốn tránh, nhưng cũng là một nước đi thông minh, nếu như là hắn một thời gian trước đây thì đã tìm cách gặp Obadia nguyên bản, nhưng theo lời Thần Tối Cao nói, Obadia nguyên bản mạnh hơn hắn rất nhiều, có lẽ là mạnh nhất từ trước đến nay. Trận chiến với Obadia tất yếu phải diễn ra, không còn lựa chọn nào khác, chỉ có điều đó nhất định phải là một trận chiến mà hắn nắm quyền chủ động thay vì bị người ta dẫn dắt như trước đây. Hắn cần có thêm thời gian suy nghĩ về tình thế của mình. Tình thế của hắn nhìn qua thì có vẻ thuận lợi, nhưng thực sự lại rất phức tạp, hắn cần biết chính xác đâu là cái bẫy và đâu là cơ may, nếu hắn nhầm lẫn giữa cái bẫy với cơ may thì thật là đau khổ, chắc chắn kết cục của hắn và người thân của hắn sẽ vô cùng tai hại, nhưng nếu bỏ lỡ cơ may thì cũng tai hại không kém vì như thế hắn sẽ đi theo đúng con đường mà Obadia đã vẽ ra.

Hắn dần hiểu ra một điều rằng hắn chính là người được chọn. Tại sao Obadia chọn hắn thì chưa rõ, có thể vì hắn đáp ứng được các điều kiện ban đầu nào đó, nhưng rõ ràng Obadia đã chọn hắn cho một kế hoạch rất lớn. Kế hoạch này lớn đến nỗi hắn chấp nhận chờ đợi ba triệu năm, hy sinh hai thế giới là Trái Đất và Tiên Quốc, làm chết cả chục tỷ người, tất cả chỉ để chờ đợi đến một thời điểm thích hợp khi tất cả các điều kiện được thỏa mãn. Rõ ràng đây không phải là một kế hoạch tầm thường bởi theo lý mà nói, nếu Obadia đã mạnh hơn cả Thần Tối Cao lúc chưa phân thể thì hắn phải đủ khả năng làm tất cả mọi thứ tự bản thân hắn. Chẳng lẽ vẫn còn khó khăn nào đó mà hắn không thể tự giải quyết được?

Hãy còn rất nhiều bí mật đang bị che giấu. Càng nghĩ thì càng cảm thấy tất cả có lẽ vẫn đang đi đúng kế hoạch của Obadia trừ một điểm duy nhất: Hắn đã lột xác năm lần. Lần lột xác thứ năm là một bất ngờ, về nguyên tắc sẽ không giờ xảy ra được nếu người giúp đỡ hắn không phải là nhân vật triệu năm có một như Thánh Sư Đại Trí. Đây có thể là một chi tiết nhỏ, nếu xét tương quan sức mạnh thì hắn vẫn chưa là gì so với Obadia, nhưng chi tiết nhỏ này lại nằm ngoài kế hoạch, nó giống như một hòn đá ngáng đường bánh xe, hòn đá nhỏ bé thật đấy mà vẫn có thể làm chiếc xe lật nghiêng và người lái xe tử nạn.

Bình Luận (0)
Comment