Hoàng Tử Quỷ

Chương 55 -

Tình thế diễn hóa xa xa nằm ngoài dự đoán của Kai. Lão không sao tưởng tượng được rằng Hoàng tử Quỷ lại thay đổi theo chiều hướng khó đoán như vậy. Quyền năng của Hoàng tử Quỷ đã được nâng cấp, trở thành một dạng thức mới trước nay chưa từng xuất hiện, thậm chí ở một khía cạnh nào đó còn mạnh hơn cả lão. Lòng lão hơi trầm xuống.

- Trừng phạt.

Hạt giống Tử Diệp Thụ biến đổi, những cành lá bên trong không tuân theo ý chí của Hoàng tử Quỷ mà bất thần mọc dài ra, xuyên thủng người hắn và đâm tứ tung ra mọi phía khiến cho cơ thể của hắn giống như bị một quả bom bi phá nát từ bên trong. Hốc mắt bên trái vốn còn nguyên vẹn, khi ấy bị sức mạnh không thể kháng cự của hạt giống Tử Diệp Thụ đập vỡ và thay thế bằng một con mắt mới chứa đầy nỗi khốn khổ và thảm thương mà ai nhìn vào cũng phải cảm thấy đau đớn thay cho hắn.

Tất cả sức lực trên người Hoàng tử Quỷ nhất thời tan biến. Hắn rơi thẳng tắp từ độ cao cả chục cây số xuống mặt đất, trúng ngay vào cái hố tên lửa mà lúc nãy hắn vừa thoát ra, chỉ thuần túy nhờ vào sự cứng rắn vật lý của cơ thể mà không nát bét thành những mẩu thịt vụn.

- Quỳ trước ta.

Đầu óc của Hoàng tử Quỷ trống rỗng, ngay cả một tia ý thức sơ khai nhất cũng bị hắn cố tình cưỡng chế xóa bỏ. Hắn không muốn để bản thân mình đối diện với điều sắp xảy ra. Hắn chậm rãi bò dậy. Hắn muốn nhắm mắt lại nhưng trái với mong muốn của hắn cặp mắt được huyễn hóa bằng Tử Diệp Thụ cứ mở ra trừng trừng, trong biểu tình thảm hại ấy hắn quỳ gối xuống bằng cả hai chân. Hắn đã hoàn toàn chấp nhận số phận. Hắn không thể chống lại Kai bởi vì hắn đã dâng hiến linh hồn cho lão.

Kai gầm gào:

- Quỷ nô.

Hoàng tử Quỷ cất lời, tiếng nói xa lạ và trống rỗng nghe như không thuộc về hắn.

- Chủ nhân.

- Tên nô lệ của ta. Hãy nghe đây. Ta sẽ chỉ vị trí của Xandras cho ngươi. Đi giết hắn và cứu vợ ngươi đi rồi lập tức đến rừng Hyrcania Caspi giao nộp Quỷ huyết cho ta. Ta cho ngươi ba ngày, sau ba ngày không đến, ta sẽ trừng phạt ngươi. Đã hiểu chưa?

- Tôi đã hiểu.

Giọng nói của Kai đã không còn xuất hiện trong đầu hắn nữa. Nhưng Hoàng tử Quỷ hiểu rằng sợi dây liên kết đã thành hình, từ nay hắn là nô lệ của Kai, Kai có thể tước quyền năng của hắn bất cứ lúc nào.

Hắn ngẩng đầu. Hắn vẫn đẹp như xưa, nhưng trong ánh mắt đã không còn chút dấu vết nào của niềm kiêu hãnh của một chàng hoàng tử mà chỉ còn một mảnh bình tĩnh và trầm lặng, từ nay hắn không còn là hoàng tử nữa, hắn là một tên nô lệ, hắn đã vứt bỏ tất cả lòng tự trọng và danh dự để hoàn thành trách nhiệm của một người chồng. Vốn hắn không cần những thứ mà người đời coi trọng. Hắn chỉ muốn che chở cho Tuyết Lan cho đến chừng nào hắn vẫn có thể làm được.

Những chiếc máy bay mới lại xuất hiện nhan nhản trên bầu trời. Hắn khẽ xoay người, thay vì bay lên, hắn lại chui xuống dưới lòng đất, hắn đã mang trong mình quyền năng của Kai và nhờ thế mà hắn có thể chu du dưới lòng đất tựa như bay trên không trung. Dưới lòng đất, hắn được an toàn. Không một chiếc radar nào của quân đội Mỹ có thể dò được vị trí của hắn nữa. Hắn hướng về nơi mà Tuyết Lan đang đợi hắn. Hắn sẽ giải cứu cô và trừng phạt số Sáu vì tất cả những gì mà tên khốn ấy đã gây ra trên thế giới này.

Obadia giận Tuấn đến nỗi không chịu nói chuyện với nó suốt cả buổi tối hôm ấy. Tuấn đã kiên trì bắt chuyện, nhưng đáp lại lời cầu xin của nó là một sự im lặng đáng sợ. Đến sáng thì Tuấn đã mệt lả. Nó chưa bao giờ nhịn đói kiểu này. Cơ thể trẻ trung của nó cần rất nhiều năng lượng và dưỡng chất, chưa kể tình trạng thiếu nước còn làm cho tình hình trở nên tồi tệ hơn.

Đến sáu giờ sáng, hai người lính canh vào xà lim xốc nách Tuấn dậy và kéo nó lê lết đến một căn phòng xa lạ, bên trong căn phòng ấy đặt sẵn một cái ghế dài có thể điều khiển phần lưng lên xuống, tựa như cái ghế mà những người nha sĩ vẫn thường dùng để khám răng miệng cho bệnh nhân. Trong căn phòng ấy có hai người. Một người đàn ông gầy gò mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang y tế che gần kín mặt, người còn lại là Bruner.

Người đàn ông đeo khẩu trang hết nhìn Tuấn, rồi lại nhìn Bruner, trong ánh mắt lộ rõ vẻ phân vân.

- Nó đây sao?

Bruner gật đầu, mặt lạnh tanh:

- Chính là nó.

- Thằng bé còn trẻ quá, trông như con nít.

- Nó đã mười chín tuổi rồi.

- Nhưng vẫn còn quá trẻ. Tuổi tối thiểu áp dụng phương pháp này là chín mươi.

- Cứ tiến hành đi. Đây là mệnh lệnh của tổng thống.

Người đàn ông đeo khẩu trang nhún vai.

- Tôi hy vọng ông sẽ ngủ được đêm nay, Bruner. Điều mà chúng ta sắp làm là cuộc thí nghiệm đầu tiên dạng này trong lịch sử.

- Sao ông không nói ít đi một chút, tiến sĩ Brian?

- Được rồi, được rồi. Tôi làm đây. Phiền các anh khóa chặt thằng bé vào ghế giùm tôi, nhớ là buộc cả cổ vào không nó giãy giụa gãy xương cổ bây giờ.

Hai người lính canh lập tức trói chặt Tuấn vào thành ghế, không thể cựa quậy được.

- Có cần làm cho nó bất tỉnh không?

- Sao lại thế? Cốt yếu của toàn bộ việc này là phải để cho nó tỉnh. Chính vì thế mà người thử nghiệm nên càng già càng tốt vì khi ấy não bộ của họ đã trở nên rất chậm chạp và hầu như không phản ứng với các kích thích. Họ biết điều gì đang xảy ra nhưng không cảm nhận được một cách đầy đủ, sự lão hóa giống như chất gây mê làm mọi thứ trở nên mơ hồ đi rất nhiều. Nhưng thanh niên thì khác, chúng đang ở đỉnh cao của đời người và vì thế mà não bộ của chúng rất thính nhạy. Sự sợ hãi sẽ giết chết chúng thậm chí trước cả khi các phản ứng hóa học bắt đầu. Được rồi, các quý ông, bây giờ tôi sẽ tiêm hợp chất HGMA-48 vào người thằng bé này. Mục tiêu của chúng ta là bộ não của nó, đúng không ông Bruner?

- Đúng vậy.

- Mũi tiêm thứ nhất. – Tiến sĩ Brian tiêm vào người Tuấn một hợp chất có màu vàng sẫm và cô đặc như mật ong. – Sẽ phải chờ khoảng năm phút để hợp chất thâm nhập vào vỏ não. Hợp chất HGMA-48 có tác dụng làm cô lập cục bộ phần bị tiêm, giống như tạo ra một cái lồng khiến các tế bào não ở phần đó bị tách biệt khỏi các phần khác, tuy nhiên cả hai phần tách biệt này đều duy trì được đầy đủ chức năng thông thường. Như vậy về cơ bản chúng ta sẽ tạo ra hai hệ thống ý thức độc lập trong cơ thể người. Có thể so sánh chuyện này giống như người có hai đầu nhưng cả hai cái đầu đó đều nằm ở trong một hộp sọ. Khủng khiếp chứ hả? Thú thật tôi cũng hơi cảm thấy rùng mình khi nghĩ về tình trạng này. Thằng bé sẽ bị chia tách ra làm đôi, bởi vì quá trình này còn ở giai đoạn sơ khai nên tạm thời chúng vẫn còn chia sẻ chung ý nghĩ, và đó là khi mà ta tiêm vào đầu nó mũi tiêm thứ hai.

- Mũi này cũng giống mũi tiêm thứ nhất?

- Không. Mục tiêu của mũi thứ hai là chia tách hai phần ý thức và làm cho chúng thù ghét nhau. Hợp chất đầu tiên có phụ hiệu là A và hợp chất thứ hai có phụ hiệu là B. HGMA-48A và HGMA-48B. Hai ý thức cho dù ban đầu là một nhưng theo thời gian sẽ có những biến đổi cực kỳ vi tế. Hợp chất B có tác dụng khuyếch đại những sai biệt cho dù là cực kỳ nhỏ bé và khiến cho chúng cuối cùng trở thành các khoảng cách khổng lồ. Thời gian cần thiết để HGMA-48A phát huy tác dụng chỉ là năm phút nhưng để HGMA-48B phát huy tác dụng là một ngày. Điều gì sẽ xảy ra khi hai ý thức từng là đồng nhất bỗng trở nên khác biệt và căm ghét lẫn nhau?

- Làm sao tôi biết được, tiến sĩ Brian? Tôi đâu phải là nhà khoa học?

- Chúng sẽ phân liệt và cố gắng đào thải lẫn nhau. Một cách tự nhiên, chúng sẽ có mong muốn tìm đồng minh. Chúng ta chính là đồng minh của chúng. Đúng hơn là đồng minh của một trong hai. Tôi sẽ lắp các điện cực vào hai phần não của thằng bé này để phân tích chúng, xem phần não nào sẽ phản ứng tiêu cực với chúng ta và phần não nào sẽ phản ứng tích cực. Khi biết được rồi, chúng ta sẽ dùng phương pháp sốc điện để tấn công vào phần não có phản ứng tiêu cực, mục tiêu của chúng ta là tiêu diệt ý thức ấy, chỉ để lại phần có ý thức tích cực, như thế ta sẽ tạo ra được một con người trung thành tuyệt đối, bảo sao nghe vậy, hay nói cách khác là một con chó. Cũng vì lẽ ấy mà tôi đặt cho hợp chất này cái tên khác là “Chó nhà”. Tôi sẽ tạo cho ông một con chó hình người, Bruner.

- Đó chính là mục đích của chúng tôi khi tài trợ cho nghiên cứu của ông, tiến sĩ Brian.

- Nhưng cần phải nói rõ rằng nghiên cứu này vẫn chưa bao giờ được tiến hành trên cơ thể người mà chỉ được tiến hành ở chuột, ngay cả trên chuột tỷ lệ thành công cũng rất thấp, chỉ ở mức ba mươi phần trăm. Những con chuột thất bại sẽ phát điên mà chết. Não bộ của chúng không thể chấp nhận được tình trạng phân liệt, chúng không thích ứng được với hai ý nghĩ tồn tại cùng lúc trong đầu nên trí óc hóa điên. Trí não càng nhanh nhạy khả năng thất bại càng lớn. Đó là lý do khiến tôi phân vân, tôi e rằng thằng bé này sẽ chết và cái chết của nó sẽ cực kỳ khủng khiếp. Tôi đã từng chứng kiến những con chuột tự ăn thịt mình vì tiếng nói trong đầu thúc giục chúng làm thế. Chúng tự móc cặp mắt lành lặn ra và ăn ngấu nghiến một cách ngon lành, không hề cảm thấy đau đớn chút nào. Chúng ăn dần các phần cơ thể từ chân lên tay và cuối cùng là phần bụng vì đó là phần gần nhất, hay xa nhất, thú thật là đầu óc tôi cũng hơi rối chỗ này, mà miệng chúng có thể vươn tới được. Đến thế rồi mà chúng vẫn không chết. Những bộ não có hai ý thức tồn tại cực kỳ dai dẳng. Chúng sẽ tồn tại hàng tuần bất chấp phần còn lại của cơ thể đã bị hủy hoại hoàn toàn. Ông cần tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, Bruner.

Bruner thản nhiên:

- Yên tâm đi. Chúng tôi không định giữ thằng bé này sống. Mục tiêu của chúng tôi chỉ là để xem hợp chất mà ông nói phản ứng như thế nào trên cơ thể người. Nó chết cũng chẳng có gì quan trọng. Thứ mà tôi muốn nằm ở xà lim thứ hai. Nó là một con bé có tên là Martha, và với con bé đó thì ông không được quyền thất bại đâu Brian.

- Ông muốn giết thằng bé này sao?

- Nó là một thằng bé vô dụng và là một đồ thừa, chết cũng chẳng tiếc.

Brian lắc đầu, thở dài. Ông ta vẫn biết Bruner là một kẻ tàn nhẫn, nhưng sự tàn nhẫn của hắn thậm chí còn vượt xa hình dung của ông.

Cơ thể của Tuấn rung lên một cách dữ dội. Hợp chất HGMA-48B đang tấn công vào trí não của nó và chia tách phần ý thức đang sản sinh ra trong đầu nó, biến hai ý thức đồng nguyên thành thù địch. Đôi mắt của nó long lên sòng sọc và nước dãi túa ra làm ướt hết chiếc áo sơ mi hôi hám. Sự khốn khổ của nó khiến ngay cả những người lính canh cũng phải thầm cảm thông, nhưng họ đã được huấn luyện để đứng yên và theo dõi mọi việc như hai con robot vô hồn.

Bruner nói một cách kích động:

- Có điều này ông còn chưa biết, Brian, trong đầu thằng bé lúc này không phải tồn tại hai ý thức mà là ba.

- Ông nói gì? – Brian thốt lên kinh ngạc.

- Hà hà, thằng bé này đang mang theo một linh hồn độc lập nữa, tôi tự hỏi điều thú vị gì sẽ xảy ra tiếp theo đây.

Bình Luận (0)
Comment