Hoàng Tử Quỷ

Chương 53 -

Chuỗi tiếng nổ vang lên trầm đục. Từ mặt đất, những bóng trắng cắt ngang màn đêm lao đến. Tên lửa Patriot. Hệ thống phòng thủ đất đối không trứ danh của Lục quân Mỹ cuối cùng đã được khai hỏa. Hoàng tử Quỷ đếm được một, hai, ba đến quả thứ một trăm thì hắn đã hơi hoa mắt rồi, đúng là nhà giàu có khác, vừa ra tay đã tiêu tốn cả một gia tài. Mỗi quả Patriot giá bốn triệu đô la, một trăm quả nhiều bằng ngân sách quốc phòng hàng năm của một nước nhỏ. Hắn đã nghe danh Patriot từ lâu nhưng phải đến gần mới thực sự nhận thức được chúng to lớn cỡ nào; mỗi quả tên lửa dài sáu mét, nặng gần một tấn, nghĩa là khi dựng đứng lên thì cao gấp đôi voi đực châu Phi và nặng tương đương tê giác trưởng thành. Trực quan hơn thì một quả tên lửa Patriot to bằng hai lần AIM-120C lúc nãy đã từng làm hắn luống cuống. Hắn đâm nghi ngờ vùng tự nhiên của mình có thể đối phó được thứ vũ khí khủng khiếp như vậy hay không. Trận chiến đã đến giai đoạn sống chết, đã đánh thì không nghi mà nghi thì không đánh, giữa đám tên lửa bay rợp trời, hắn đành tìm cách tránh né, tốc độ của hắn đã nhanh lại thêm kích thước nhỏ bé hơn tên lửa rất nhiều nên luồn lách được dễ dàng. Hắn tựa như một làn khói cứ lượn đi lượn lại trên bầu trời đêm, bao quanh là vô số tên lửa, nhưng đám này quả là khó chịu, bắn trượt một lần rồi không cứ thế trôi đi mà tự tìm đường quay trở lại, tên lửa nhiều như vậy tất nhiên không tránh khỏi cảnh va vào nhau nổ tan xác. Mảnh vỡ tên lửa, sức ép của vụ nổ và ánh sáng chói lòa thiêu đốt màn đêm, tạo thành cái cối xay thịt khổng lồ mà hắn và hai người đồng hành là các nạn nhân duy nhất.

Tuấn sợ khiếp vía. Cho đến nay nó vẫn ổn, nhưng chứng kiến cảnh tấn công dồn dập như vậy khiến cho tâm lý yếu ớt của nó gần như vụn vỡ, làm sao không xúc động cho được khi xung quanh nó là cả trăm quả tên lửa đang bắn tóe ra như cái vòi nước hỏng, chúng đang quây ba người lại quyết giết chết không tha. Trái lại, bản tính hiếu chiến của Martha đã được kích thích đến tận cùng, cô không ngừng hò hét và gào rú những âm thanh nghe thì giống như câu nói mà tách ra từng tiếng thì không ai hiểu nổi, chúng có lẽ chỉ đơn giản là để biểu thị niềm hưng phấn gần như cực khoái.

Patriot xuất hiện càng ngày càng nhiều, dễ phải đến vài trăm quả đang tung hoành ngang dọc trên bầu trời, không gian theo đó cũng đỏ rực lên như ngày tận thế. Hoàng tử Quỷ nhận ra rằng vùng tự nhiên đang bị tàn phá nghiêm trọng, dần dần mất đi tác dụng bảo vệ. Tốc độ phục hồi của vùng tự nhiên lúc trước gần như tức thời, bây giờ càng lúc càng chậm, từ vài giây đã lên tới gần một phút. Hắn bắt đầu cảm nhận được sức ép khủng khiếp của các vụ nổ triền miên cứ từng khắc từng khắc lớn dần lên, lưỡi lửa bỏng rát liếm trên cơ thể đã băng hóa của hắn. Nhiệt độ trong tâm vụ nổ lên đến vài nghìn độ C, đủ để làm nóng chảy sắt thép, ngay cả các vật liệu siêu bền cũng không thể chịu đựng được. Cuộc tấn công quá đỗi tàn khốc, sức đề kháng của hắn liên tục bị đẩy tới giới hạn cuối cùng. Cứ thế này tất chết.

Lẽ tất nhiên khi không thể trụ được trên trời người ta phải trốn xuống mặt đất. Hoàng tử Quỷ cắm đầu lao xuống như tên bắn, tìm cách phá hủy các bệ phóng tên lửa Patriot đang truy sát hắn mãi không thôi, hoàn toàn không nhận thức được rằng hắn đang chơi theo đúng chiến thuật mà quân đội Mỹ vạch ra. Lúc còn cách mặt đất chừng hai trăm mét, hắn bắt đầu nhìn thấy các bệ phóng tên lửa nằm chi chít như tổ mối, ý chí vừa động, không gian xung quanh tức thời lạnh đi, hơn mười thanh kiếm khổng lồ bằng băng đá theo hắn xuất hiện trong không trung, mỗi thanh dài chừng mười mét, đầu nhọn, cứng rắn hơn cả sắt thép. Hắn hô to một tiếng, mười thanh tỏa ra, truy sát mười bệ phóng tên lửa, trong nháy mắt chúng đã xuyên thủng mười bệ phóng khiến cho tất cả đồng loạt phát nổ.

Chiến thắng đầu tiên đây rồi. Còn đang hưng phấn, đã thấy Quỷ nhãn báo động liên hồi. Bóng tối động đậy, nhất thời không hiểu rõ là vật gì, một lúc sau thấy đạn bắn tới chíu chít như mưa giông, lúc lại gần mới hay đây là các máy bay không người lái drones, mỗi cái chỉ bé bằng quả bóng đá nhưng cực kỳ lợi hại, chúng tấn công theo bầy, mang theo số lượng đạn rất lớn và khi sử dụng hết đạn sẽ tự động chuyển sang tấn công tự sát để chết cùng kẻ địch. Vùng tự nhiên của Hoàng tử Quỷ vẫn chưa phục hồi, hắn không thể làm cách nào khác hơn là đấu tay đôi với bầy drones. Lúc này Martha và Tuấn trở nên vướng víu quá đỗi, hắn đành bỏ hai đứa ra, mười đầu ngón tay cùng phát động, các viên đạn bằng băng theo ngón tay hắn bắn ra trắng trời, đạn tới đâu drones rụng lả tả tới đấy. Chiêu này tuy hay, nhưng vẫn chẳng ăn thua gì. Số lượng drones thật khủng khiếp, dễ thường lên đến gần nghìn chiếc, càng lúc càng túa ra như lá thu rụng, mỗi mét vuông lại có một chiếc, chiếc nọ chồng chiếc kia tạo thành tầng tầng lớp lớp drones, tổng chiều cao sánh ngang tòa nhà ba tầng, từ các drones đạn bắn ra liên tục không ngừng nghỉ giây nào. Hoàng tử Quỷ tối tăm mặt mũi. Hắn nổi giận, dồn toàn bộ sức mạnh tạo thành lực hấp dẫn khủng bố, kéo bầy drones va vào nhau, chúng đồng thời phát nổ thành quầng lửa lớn.

Quay đầu nhìn lại, đã không còn thấy hai đứa trẻ đâu nữa. Hoàng tử Quỷ kinh hãi quá đỗi. Hẳn là nhân lúc hắn bận đối phó với drones, tay chân của David Jones đã bắt cóc bọn trẻ đi rồi. Hắn nhất thời cảm thấy tay chân hơi run, nghĩ thầm dù thế nào cũng phải cứu được bọn trẻ, nếu không còn mặt mũi nào về gặp Tuyết Lan nữa? Linh hồn hắn có sự tương thông với Tuấn, linh hồn vừa động đã tìm thấy vị trí chính xác của thằng bé cách đây một cây số và đang di chuyển rất nhanh, nhiều khả năng là cả hai đứa đều bị ném lên ô tô chở đi. Hoàng tử Quỷ hú lên một tiếng, đang định đuổi theo cướp người, thì bỗng thấy trời đất tối đen, vội ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra một đám tên lửa nhiều như châu chấu đang nhắm thẳng vị trí của hắn mà lao xuống, do số lượng quá lớn mà che khuất cả ánh trăng. Đám này là tên lửa không đối đất AGM-65 Maverick, tầm bắn hai mươi cây số, được phóng từ máy bay F/A-18C Hornet thuộc biên chế của Hải quân Mỹ. Lúc này vùng tự nhiên của hắn đã rách nát, hơn nữa ngay cả khi vẫn còn nguyên vẹn cũng chưa chắc đã khắc chế nổi cuộc tấn công đang ập đến, không còn cách nào khác, đành vội vã xòe tay, trong nháy mắt đã tạo ra được hơn chục lá chắn bằng băng, mỗi lá chắn dày hơn hai mét, cứng rắn kháng cự tên lửa. Quả tên lửa đầu tiên lao xuống bị cản lại, chỉ có thể xuyên qua ba lớp băng chắn, nhưng ngay sau đó đã được tiếp nối bằng ba chục quả khác tạo thành một chuỗi tiếng nổ liền mạch long trời lở đất. Hoàng tử Quỷ dính trọn cú đòn trời giáng ấy, tuy chưa chết nhưng đã không còn cách xa cái chết bao nhiêu.

Cơ thể hắn tơi tả đến mức thảm thương. Tay trái đã biến mất, mắt phải cũng không còn, lúc này hắn đúng nghĩa là một thây ma biết đi. Từ trong hố sâu do tên lửa khoét thành, hắn mệt mỏi nhìn lên bầu trời, thấy xa xa hiện lên hai chiếc máy bay ném bom B52 đang lượn qua lượn lại giống như đang xác định tọa độ. Sau một lúc, những chấm đen bắt đầu xuất hiện, số lượng càng ngày càng dày đặc, kích thước càng ngày càng lớn lên, ngay cả người ngu cũng đoán được chúng là những quả bom đang rơi thẳng xuống đầu hắn. Quá nhiều bom. Một chiếc B52 có thể mang theo ba mươi hai tấn bom, đủ sức hủy diệt cả một thị trấn nhỏ, đây có tới hai chiếc, hẳn nhiên là David Jones đã đánh giá hắn cao lắm rồi. Các quả bom không rơi tản mát theo chiến thuật rải thảm cổ lỗ mà hết sức tập trung, nhiều khả năng đều là vũ khí thông minh thế hệ mới có thể xác định chính xác mục tiêu và mục tiêu ấy không gì khác ngoài hắn, Hoàng tử Quỷ, đây sẽ là cú đánh kết thúc, chính thức xóa bỏ sự tồn tại của hắn trên thế gian này. Than ôi, quân lực Hoa Kỳ quả nhiên hùng mạnh, từ đầu đến cuối chỉ thấy tên lửa và bom đạn, ngay cả một bóng người cũng không hề xuất hiện, đánh kiểu này làm sao hắn đấu lại cho nổi? Hắn nở nụ cười thảm, biết rằng thế là hết rồi. Trí óc hắn vì bị đối phương dội tên lửa vào đầu quá nhiều mà lúc ấy trở nên trắng xóa, ngay cả một ý nghĩ mạch lạc cũng không hề xuất hiện, chỉ mơ hồ cảm thấy rằng thời điểm phán quyết đã đến. Có lẽ chết chưa hẳn đã là điều xấu. Hắn một lòng cầu mong sự bình yên và nhàn hạ, nhưng đáp lại mong ước ấy là những cuộc chiến liên miên không có hồi kết, kẻ thù của hắn nhiều vô vàn, ai ai cũng mong lừa dối hắn, lợi dụng hắn, hút cạn máu huyết trong người hắn và nếu không làm được những điều trên thì sẽ nổi cơn giận mà tìm cách hạ sát hắn. Hắn đã làm gì sai hay sao? Ngẫm lại, thấy rằng hắn chỉ làm sai một điều duy nhất là đã bị người ta cưỡng ép mang đến cuộc đời này.

Hãy để Hoàng tử Quỷ nằm đó với dàn nhạc tiễn đưa là âm thanh ù ù phát ra từ những quả bom đang rơi xuống như mưa sa bão tố, chúng ta nhìn sang hai người bạn đồng hành của hắn là Martha và Tuấn. Đúng như phỏng đoán của Hoàng tử Quỷ, chúng đang bị chất lên một chiếc xe ô tô tải, tay chân bị khóa cứng không sao cục cựa được, chiếc xe ấy phóng như bay đến một căn cứ quân sự được canh phòng cẩn mật nằm cách địa điểm chiến sự hai mươi cây số. Khi đến nơi, hàng chục người lính mặc quân phục áp tải hai người đến căn phòng nơi Thomas Leonard và Jerome Bruner đang chờ sẵn.

Thomas Leonard nở nụ cười khi nhìn thấy họ bước vào căn phòng. Lần này hắn nói bằng tiếng Anh.

- Chúng ta lại gặp nhau, cô Martha.

Martha nhìn lại hắn với vẻ căm ghét.

- Ông muốn gì?

- Tôi đại diện cho tổng tư lệnh của chúng tôi đưa đến cho cô một lời đề nghị, hy vọng cô sẽ không từ chối. Như cô đã thấy, những kẻ dám từ chối lời đề nghị của ngài David Jones đều không có kết quả tốt. Tôi tin chắc cô sẽ thông minh hơn Hoàng tử Quỷ. Hắn là một thằng ngu và tự cao tự đại một cách quá đáng, chỉ dựa vào vài cái phép ranh đã tự cho rằng mình ngang bằng với tổng tư lệnh của chúng tôi.

- Ông không được xúc phạm anh ấy.

- Được thôi. – Leonard nhún vai. – Tôi có thể thấy rằng cô rất quý hắn, hoặc như tôi đoán thì đó là một mối tình đơn phương sẽ không bao giờ được đền đáp. Chắc hẳn cô tự hỏi tại sao chúng tôi lại biết rõ về cô như vậy? Chuyện đó thật đơn giản, chúng tôi là CIA, tổ chức tình báo lớn nhất và hiệu quả nhất thế giới, điều đó thì cô hẳn đã biết rồi, nhưng tôi chắc chắn rằng còn có rất nhiều điều về chúng tôi mà cô chưa biết. Cô có biết rằng chúng tôi đã theo dõi cô trong suốt tám năm qua, kể từ ngày cô hạ sát con dê núi năm ấy, sau đó mạng lưới theo dõi cô càng ngày càng được nhân lên, cho đến cách đây hai tháng, ngay trước lúc cô rời đi, số lượng người mà chúng tôi bố trí quanh cái làng nơi cô sống đã tăng gấp mười lần thời điểm ban đầu. Chúng tôi đã liệt cô vào Chương trình tìm kiếm X-men là các dị nhân ngoài đời thật, chúng tôi biết rằng máu của cô có chứa những thành phần không thể tìm thấy trong máu của người khác, chúng tôi đã để yên để cô tiếp tục phát triển cơ thể một cách đầy đủ thay vì can thiệp sớm vì chúng tôi hy vọng sẽ thu được một sản phẩm hoàn hảo thay vì những phế phẩm dở dang, chúng tôi vốn định bắt cóc cô vào năm cô mười sáu tuổi, nhưng vào đúng ngày chúng tôi định ra tay thì Hoàng tử Quỷ lại xuất hiện và ngài David Jones đã đặc biệt chỉ thị cho chúng tôi án binh bất động. Tất cả mọi sinh hoạt của cô đều được báo cáo trực tiếp lên tổng thống và ngài quan tâm đến cơ thể của cô, hay chính xác hơn là những thứ bên trong con người cô còn hơn cả cuộc tranh cử tổng thống. Tôi và anh bạn Jerome Bruner đây là những người đã được ngài David Jones đặc biệt tuyển chọn từ mười năm trước để phục vụ cho một kế hoạch lớn lao mà cô sẽ đóng một vai trò cực kỳ then chốt trong đó.

Martha nghe xong, bỗng bủn rủn chân tay. Cô không thể tưởng tượng nổi cả cuộc đời mình lại nằm trong chương trình giám sát đặc biệt của CIA. Cô những tưởng mình chỉ là một cô bé thôn quê bình thường như bao cô bé khác, từ trước đến nay vẫn sống yên bình trong vòng tay che chở của bố mẹ, ngoài dân làng và bạn học không ai biết đến, ai ngờ nhất cử nhất động của cô đều được các quan chức hàng đầu của CIA và cao hơn nữa là Tổng thống Mỹ theo sát. Điều đó khiến cô kinh ngạc quá đỗi, đến mức đầu óc cô trở nên hỗn loạn và cô đâm ra nghi ngờ về toàn bộ cuộc đời cô từ trước tới nay.

Bình Luận (0)
Comment