Hoàng Tử Quỷ

Chương 104 -

Theo ý chí của hắn, linh hồn ly thể. Đây là lần đầu tiên mọi người được chứng kiến linh hồn của Hoàng tử Quỷ, đó là một linh hồn vô cùng vững chắc, kích thước tương đương người thật, nhìn qua rất khó phân biệt, chỉ là linh hồn của hắn tỏa ra màu sắc nhu hòa tựa như một vầng trăng đêm rằm. Hắn liếc nhìn cơ thể vô hồn của mình đang nhắm mắt, nằm ngả ra trên ghế, lại quay sang nhìn Martha lần nữa. Ánh mắt của hắn trở nên dịu dàng.

Martha gượng ngồi dậy:

- Anh định làm gì?

- Anh đi gặp một người quen rồi sẽ về. Em cứ ở đây chờ anh.

Linh hồn của Hoàng tử Quỷ tiến nhập vào sách Thần nguyên, ánh sáng màu tím cũng theo đó thu lại, trở thành trang giấy trắng như cũ.

Đây là lần thứ hai hắn tiến vào sách Thần nguyên, lần trước thông qua sợi hấp dẫn, phát hiện ra rằng thế giới trong sách vô cùng rộng lớn, chìm ngập một lúc đã phải vội rút ra, lần này trực tiếp tiến vào, chợt có cảm giác vô cùng quen thuộc. Nơi đây hóa ra cũng lại là một vùng không gian trống rỗng y như Thần Ngục, hoàn toàn không tồn tại vật chất và sự sống, điểm khác biệt duy nhất là bên trong Thần Ngục thì tối mà nơi đây thì sáng, tựa như hai nửa âm dương đối lập. Linh hồn của hắn cứ bay mãi, bay mãi, không biết được bao lâu, cuối cùng bắt đầu nhìn thấy những tia sáng lấp lánh tựa như một mặt hồ đang phản chiếu ánh sáng Mặt Trời. Ban đầu hắn không hiểu tia sáng ấy là gì, lúc đến gần mới nhận ra đó là các sợi tơ cực mỏng đang rung rung, sau đó các sợi tơ xuất hiện càng ngày càng nhiều và cùng hướng đến một điểm tựa như trung tâm. Hắn đi theo các sợi tơ đó. Xung quanh hắn bây giờ là một thế giới tơ, các sợi tơ được xếp vô cùng khít nhau, không thể lách qua được mà không chạm vào, ban đầu hắn còn tưởng mình sẽ làm đứt các sợi tơ, nhưng sau hắn nhận ra rằng mình có thể đi xuyên qua được một cách dễ dàng, lúc đi qua các sợi tơ, hắn cảm nhận một thứ gì đó rất khó diễn tả, tựa như hắn đang tiếp nhận một dòng thông tin hoặc cảm xúc, nhưng dòng thông tin và cảm xúc đó rất mơ hồ và có phần hỗn loạn.

Linh hồn của hắn tiếp tục tiến lên, trước mắt hắn bây giờ là cả một thế giới màu vàng, bởi vì các sợi tơ quá dày đặc và đều phản chiếu ánh sáng vàng nên tạo ra cảm giác như đây là một thế giới bằng vàng. Quang cảnh vô cùng rực rỡ, đẹp đẽ và chói mắt. Ở chính trung tâm của thế giới ấy là một linh hồn đang ngồi xếp bằng. Đôi mắt của linh hồn nhắm nghiền. Khi hắn tiến đến trước mặt, hai mắt của nó chầm chậm mở ra, và giọng nói quen thuộc năm nào khi hắn lần đầu tiên nhỏ giọt máu vào sách Thần nguyên cất lên.

- Hoàng tử Quỷ, chào mừng cậu đến với thế giới của ta. Thế Giới Obadia.

- Những sợi tơ này có phải là Lưới Trời không?

- Đây đúng là Lưới Trời. Tôi ngồi một chỗ ở đây có thể biết mọi điều đang diễn ra ở vũ trụ thật ngoài kia và tất cả các không gian ngách của nó.

- Không gian ngách.. ví dụ như Thần Ngục?

- Đúng vậy. Thần Ngục là một không gian ngách đã được ta lấy cảm hứng từ sách Thần nguyên mà tạo ra cho gia đình cậu như một món quà. Không phải ai cũng được hưởng một không gian riêng biệt, tách rời khỏi vũ trụ ồn ào, náo nhiệt này.

- Hẳn là tôi phải cảm ơn ông về điều đó.

- Tôi nghe được giọng trào phúng trong câu nói của cậu. Nhưng quả thật nếu tôi không bảo vệ cậu thì cậu đã chết nhiều lần lắm rồi. Hãy nhớ xem tất cả những hiểm nguy mà cậu đã trải qua, có phải đúng vào thời điểm then chốt luôn luôn có một vận may bất ngờ ập đến cứu cậu một mạng hay không?

- Tôi đã đoán ra người đó là ông, nhưng ông cứu tôi đâu phải vì lòng tốt mà là để thực hiện kế hoạch Tam Nguyên. Kế hoạch Tam Nguyên là gì?

- Ồ, kế hoạch Tam Nguyên. Đã đến lúc tôi nói với cậu sự thật về vũ trụ này. Đó là một câu chuyện rất dài.

Linh hồn của Obadia từ nãy đến giờ vẫn không hề cử động, chỉ có đôi mắt tỏa ra ánh sáng nhìn thấu muôn phương tựa như nhà hiền triết thấu hiểu tất cả.

- Hẳn cậu đã từng nghe về lịch sử của chúng ta. Vũ trụ ban đầu chỉ là một mảnh nhỏ bé, Thần Tối Cao bước ra từ hư vô, ngài đã búng một ngón tay khai mở ra khoảng không gian vô cùng vô tận, và sau đó trong miên man thời gian, ngài đã xây dựng nên các hành tinh và vì sao.

- Mọi người đều đã từng nghe câu chuyện ấy.

- Đó là sự thật, nhưng chỉ là một phần của sự thật. Thần Tối Cao đã dùng bàn tay phải để tạo nên vũ trụ còn trên bàn tay trái của ngài có sẵn ba quyển sách xếp theo thứ tự từ trên xuống dưới. Quyển sách đầu tiên là Khởi nguyên, quyển sách thứ hai là Thần nguyên và quyển sách thứ ba là Tự nguyên.

Hoàng tử Quỷ sửng sốt:

- Tôi cứ nghĩ ông ấy đã tự mình tạo ra nó?

- Không phải, ngay cả Thần Tối Cao cũng không biết những quyển sách ấy là gì, đến từ đâu và tại sao lại được đặt sẵn trên bàn tay của mình. Ông ta chỉ biết được tên của chúng, giống như một lời nhắn gửi trong tiềm thức, ông ta cũng biết công dụng của chúng. Ban đầu cả ba quyển sách đều trắng tinh, không hề có chữ viết trên đó. Thần Tối Cao sáng tạo ra loài người. Ông cảm thấy rằng con người cần có chữ viết, liền sáng tạo ra Thần tự và chép nó vào trong sách Khởi nguyên, ấn định rằng đó là ngôn ngữ vĩnh cửu của nhân loại. Mọi ngôn ngữ của con người sau này đều phải bám lấy các quy tắc của Thần tự, cậu có thể nghĩ rằng các ngôn ngữ rất đa dạng, nhưng chúng đều có kết nối kỳ diệu với nhau. Nhưng ông ấy chỉ viết một nửa quyển đầu thôi, nửa sau để trống.

- Lúc đó chưa có Thần Điện?

- Ồ đúng vậy, Thần Điện là chủng tộc được tạo ra sau con người. Hãy nghe tôi nói tiếp. Thần Tối Cao tạo ra Lưới Trời để biết được biến số của vạn vật trong vũ trụ, Lưới Trời sau đó tự động dung nạp vào trong sách Thần nguyên. Về phần quyển sách thứ ba là Tự nguyên thì ông ấy không động đến. Sau đó một biến cố đã xảy ra, Vua Quỷ xuất hiện, các vị thần bị phân rã không thể hợp nhất lại được, họ bắt đầu trở nên tuyệt vọng. Tôi khi ấy là một nhà khoa học bốn mươi tuổi, đang đúng vào độ chín nhất trong cả sự nghiệp nghiên cứu lẫn với tư cách là một người đàn ông. Từ lâu tôi đã khao khát tìm hiểu bản chất của thế giới, tôi muốn biết chính xác điều gì đã xảy ra vào thời điểm khởi nguồn của sự sống, tôi muốn biết các vị thần đến từ đâu và ba quyển sách trên tay của họ là gì. Đó hẳn là một nỗi đau đáu đã được con người truyền lại từ thế hệ này qua thế hệ khác, sau này con cháu của chúng ta cũng quay quắt với câu hỏi ấy mà không có cách nào tìm ra được. Tôi không quan tâm đến cuộc chiến giữa Thần với Quỷ mà chỉ muốn mượn tay họ để tìm được câu trả lời theo ta là vĩ đại nhất và quan trọng hơn cả. Tôi muốn biết Điểm Khởi Nguồn. Vậy là tôi đã bày ra cuộc Thí Nghiệm Lớn. Thần Tối Cao nói với tôi rằng ông ta đã xuất hiện với ba quyển sách chồng lên nhau theo một thứ tự nhất định là Khởi – Thần – Tự, ký ức của ông ta bắt đầu với một tiếng nổ lớn và ánh sáng chói chang. Tiềm thức nói rằng ông ta không nên xếp đặt chúng theo thứ tự ngược lại. Ông ta với sự tò mò của một đứa trẻ con đã lập tức làm trái lời dặn của tiềm thức nhưng không có điều gì xảy ra cả. Điều ấy làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Sau khi đã nghiên cứu cả ba quyển sách trong thời gian dài, tôi rút ra kết luận rằng chúng đích thực là ba quyển sách riêng biệt nhưng lại được kết nối với nhau bằng một mạch cảm xúc và cảm xúc này phải cực kỳ mãnh liệt thì mới phát huy hiệu quả. Cảm xúc đã sinh ra vũ trụ này là cảm xúc háo hức trẻ thơ của Thần Tối Cao và nếu muốn đảo ngược lại mọi thứ để đi về Điểm Khởi Nguồn thì phải có một thứ cảm xúc không chỉ mãnh liệt hơn thế mà còn phải trái ngược hoàn toàn. Thay vì tình yêu thương thì phải là thù hận, thay vì khao khát được xây dựng và thiết lập phải là khao khát hủy diệt và phá bỏ.

Linh hồn của Hoàng tử Quỷ run lên, hắn đã đoán ra đến tám chín phần sự việc, nhưng cũng vì quá xúc động mà hắn không nói được nên lời.

Obadia nói tiếp:

- Xem ra cậu đã hiểu được cuộc Thí Nghiệm Lớn là gì. Cuộc Thí Nghiệm Lớn này ngay cả Thần Tối Cao cũng không biết, chỉ mình tôi biết mà thôi. Tôi muốn tìm ra một vật thí nghiệm phù hợp để chứng thực giả thuyết của tôi, rằng một cảm xúc hận thù đủ lớn sẽ kết nối được Tam Nguyên theo chiều ngược lại và khi ấy tôi có thể đảo ngược được dòng chảy thời gian để quay về Điểm Khởi Nguồn. Người làm chủ Tam Nguyên có thể nhìn vào Điểm Khởi Nguồn để biết Chân Thức là gì.

- Vậy ra ta là vật thí nghiệm?

- Đúng vậy, cậu nên tự hào về điều đó. Cậu giống như con chó Laika đầu tiên bay vào vũ trụ, mặc dù nó đã chết chỉ vài giờ sau khi rời bệ phóng nhưng tên tuổi của nó sống mãi, bởi vì nó đóng góp vào kho tàng tri thức của nhân loại. Cậu là con chó Laika của tôi. Cậu sẽ hỏi tô tại sao? Cậu đã hỏi câu này rất nhiều lần, tôi biết, bây giờ tôi sẽ trả lời. Tôi đã chọn cậu vì nhiều lý do, trong đó lý do quan trọng nhất bởi vì sự ra đời của cậu có nhiều điểm đặc thù không thể tìm thấy ở người khác. Hãy nghĩ thử mà xem, cậu là một trong số vô cùng ít người hoặc có thể nói là người duy nhất sinh ra mà không hề có tuổi thơ theo đúng nghĩa đen của từ này. Thời điểm cậu ra đời cậu đã trưởng thành. Cậu có danh hiệu nhưng không có tên riêng. Mọi việc không phải ngẫu nhiên mà đều có chủ ý trong đó. Cậu không có thời gian để tự mình trải nghiệm cuộc sống và định hình nhân cách. Nhân cách của cậu là nhân cách nhân tạo. Nhân cách ấy là do tôi đã can thiệp vào. Tôi đã can thiệp vào quá trình tạo ra cậu của Vua Quỷ khiến cho cậu không thừa hưởng các đặc tính quả cam, kiên cường như cha cậu và Martha, vợ cậu, thay vì thế là một lòng tốt vô bờ bến nhưng mong manh và chính vì nó quá mong manh nên dễ bị đập vỡ. Hẳn nhiên nó sẽ bị đập vỡ. Áp lực về việc phải giải phóng Vua Quỷ trong thời gian ngắn, mối hận thù truyền đời giữa Biệt đội diệt Quỷ với loài Quỷ tất yếu sẽ dẫn đến việc cậu trải qua vô số thảm cảnh, tất cả những điều ấy cuối cùng sẽ khiến cậu đổ vỡ và sinh ra lòng thù hận. Cậu sẽ nghĩ rằng những đức tính tốt đẹp mà mình có ban đầu là sai lầm, cậu cần phải đi theo con đường ngược lại hoàn toàn, đó chính là mong muốn của tôi. Ở một góc độ nào đó tôi cũng là cha tinh thần của cậu bởi vì tôi đã tạo ra căn tính của cậu. Tôi đã thao túng mọi thứ từ trong quyển sách này.

- Ông thực là một kẻ độc ác. Chỉ vì muốn chứng minh giả thuyết của mình mà ông ép buộc ta đến mức này?

- Nhà khoa học muốn truy cầu chân lý phải có sự lạnh lùng cần thiết. Cậu không thể trách tôi. Tôi làm mọi việc chỉ để giải đáp câu hỏi lớn lao mà tất cả chúng ta đều muốn biết, thậm chí ngay cả Thần Tối Cao cũng không phải là ngoại lệ. Chúng ta cần phải biết Chân Thức là gì và muốn biết được điều đó phải quay về Điểm Khởi Nguồn. Cậu sẽ là ánh sáng soi đường cho nhân loại. Sự hy sinh của cậu sẽ mở ra một kho tàng tri thức mới không thể tưởng tượng nổi. Lòng hận thù của cậu chính là nguồn năng lượng cực kỳ cần thiết để phá vỡ các rào cản mà cho đến nay chưa từng ai vượt qua được. Chúng tôi biết ơn cậu và cậu cũng cần biết ơn tôi vì đã lựa chọn cậu chứ không phải ai khác.

- Rồ dại.

Hoàng tử Quỷ muốn trừng phạt Obadia, nhưng trong không gian này mọi quyền năng đều bị vô hiệu hóa.

- Thế giới của các linh hồn chỉ tranh cãi bằng lý lẽ chứ không thể sử dụng bạo lực. Đây là vùng đất kỳ diệu và phù hợp nhất để tìm ra chân lý, trong quyển sách này mọi sự đe dọa và áp bức được sinh ra cùng với con người đều bị gạt bỏ. Chính vì thế mà tôi chọn sống tại đây qua hàng triệu năm. Lòng nhiệt thành truy cầu chân lý của tôi vô cùng lớn lao. Tôi đã chọn hủy diệt thân xác phàm trần của mình để đầu óc mình phát huy đến tận cùng.

- Ta ghê tởm chân lý của ông. Ta không cần nó và sẽ chống lại nó đến cùng.

- Tốt lắm. Sự phản kháng của cậu sẽ khiến lòng căm thù cháy dữ dội hơn nữa khi ta sắp xếp để cậu giết bố và chị gái, sau đó đến con cậu. Cậu sẽ mở to mắt ra khi chính tay mình làm những điều tồi tệ ấy, để rồi ta sẽ đặt ba quyển sách vào tay cậu và nhờ lòng căm thù của cậu mà tất cả chúng ta sẽ được chứng kiến Điểm Khởi Nguồn.

- Ta.. ta.. ta.. Ngươi, súc vật.

- Cậu lắp bắp rồi.

- Ta sẽ hủy diệt Tam Nguyên, ngươi không thể thực hiện được mong muốn của mình.

- Làm thế nào để cậu làm được điều đó? Ngay cả ta còn chẳng làm được, mà ta có thể nói đã là chúa tể tối cao của vũ trụ hiện tại, ta còn mạnh hơn cả Thần Tối Cao năm ấy. Vào cái ngày ta bước ra khỏi quyển sách này, cậu sẽ nhận thức được ta mạnh đến thế nào. Đủ rồi, câu chuyện đến đây là hết, hãy về đi và thực hiện điều ta đã bố trí cho cậu. Số phận của cậu đã được quyết định từ trước khi cậu ra đời. Cậu không có quyền lựa chọn, cậu không thể có được hạnh phúc. Cậu buộc phải rơi xuống tận cùng của đau khổ.

Đôi mắt của Obadia sáng lên, linh hồn của Hoàng tử Quỷ bị đẩy ngược trở lại, bắn ra khỏi sách Thần nguyên và dung nhập vào trong cơ thể. Hắn tỉnh dậy, bàng hoàng, người ướt sũng như vừa đi tắm.

Bình Luận (0)
Comment