Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 3 - Lão Tổ

Sau một hồi khóc lóc, hắn cũng cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Hắn bắt đầu suy nghĩ, dù sao thì như Dương lão đầu nói thì nơi này cách xa Trái Đất rất xa, nhưng chả phải trong các bộ truyện thì mấy nhân vật chính tu luyện thành thần rồi tự về nhà đó ư, rồi hắn nghĩ tới cảnh oai phong bay trên trời vung tay biến hóa làm cho lũ bạn phải lác mắt hăn lại thấy tâm trạng ổn hơn đôi chút. Hắn lại nhớ tới mấy bộ truyện mà hắn đọc qua nhân vật chính thường trọng sinh vào kẻ bị coi thường phế vật rồi từ từ ẩn thân, dùng sự khôn ngoan, gặp nhiều kỳ ngộ, vượt khó vươn lên, có nhiều bảo bối trợ giúp rồi đánh úp lại tất cả các thiên tài, hắn lại cười khành khạch khiến cho đám người quỳ dưới kia lại càng run lẩy bẩy hơn. Nhưng từ từ đã, cơ mà hắn thế nào xuyên không lại không phải vào kẻ phế vật mà lại thành Lão Tổ, thôi đúng rồi đời thật với truyện nó khác nhau a. Điều quan trọng nhất là hắn phải biết hắn là ai và đang ở đâu đã, "có vẻ bọn dưới kia rất sợ mình, nên gọi một kẻ lên hỏi chuyện mới được". Nhưng đúng lúc này thì một lần nữa dòng nước ấm lại tuôn từ đầu hắn ra, lần này dòng nước ấm chảy xuống khắp cơ thể hắn, một cảm giác thoải mái không nói nên lời. Dòng nước ấy hội tụ nơi bụng hắn rồi biến mất, nhưng hắn cảm nhận rõ ở bụng hắn có cái gì đó. Và rồi lại cảm giác mát lạnh da đầu sảng khoái sạch gàu từ đầu hắn lại tỏa ra, lần này lại có thêm gì đó ở trong đầu hắn, hắn liền nhắm mắt tập chung. Một loạt những đoạn ký ức không trọn vẹn ào ra, hắn như đang xem một bộ phim với những cảnh không trọn vẹn vậy. Rồi những hình ảnh quen thuộc của những kẻ mặc bộ đồ kia, hóa ra là vậy đây là ký ức của Lão Tổ. Tổng cộng có ba vị lão tổ đang bế quan tu luyện, hai kẻ kia là hai vị sư đệ hắn. Bọn họ sắp cạn dương thọ muốn đột phá nên bế quan, nhưng không thành. Trong lúc hồn sắp tan thì bị viên ngọc này không biết từ đâu xuất hiện, hút sạch hồn phách tu vi của ba kẻ này. Hai vị sư đệ kia bị hút cho còn cái khung xương khô, còn vị lão Tổ này do còn chút hơi thở nên được viên ngọc đó giữ lại thân thể, và cải tạo nó thành một cơ thể mới như hiện giờ. Sau khi những kí ức vỡ vụn ấy của lão Tổ nhập vào tiềm thức hắn, thì hắn cũng hiểu đôi chút về thế giới này, nó cũng không khác Trái Đất là bao, chỉ là nơi này có linh khí có kẻ tu luyện phép thuật, có nhiều các môn phái khác nhau, hắn muốn lục lọi kỹ hơn trong ký ức của Lão Tổ thế nhưng một trận đau đầu kịch liệt khiến hắn phải ồm đầu quần quại làm cho hắn phải ngưng lại. Ký ức rõ nhất mà hắn đạt được đó là hắn là Lão Tổ của một môn phái Tu Chân cỡ lớn Tên là Trảm Không Kiếm Môn, và tất nhiên đám đang quỳ dưới kia là các trưởng lão và kẻ vừa đưa hắn gương đồng là Trưởng môn phái.

Hắn phải nhanh hồi phục lại nếu không bị phát hiện thì đám dưới kia sẽ giết hắn không còn lấy một mảnh mất. Trước tiên cứ thoát khỏi đây rồi tính.

- Cung chúc Lão Tổ đại công cáo thành.

Đột nhiên đám người đó lại đồng thanh, lúc này hắn mới chợt nhớ ra, giọng mình, thân thể mình, thôi toi rồi làm sao bây giờ? như này chỉ cần bọn họ ngẩng mặt lên nhìn thì có phải mình chết không có chỗ chôn ư?. Lúc này hắn mới nhớ ra trong ký ức của Lão Tổ hắn đang tu luyện một loại pháp công đặc biệt đó là Pháp Luân Công, ặc có phải trùng hợp không vậy? Vị Lão Tổ này đã luyện lên tầng 8 đang chuẩn bị đột phá tầng 9 có thể cải lão hoàn đồng, nói đúng hơn là Nguyên Anh phá thể thoát khỏi xác phàm, lấy linh khí trời đất và những thiên tài địa bảo khác để dựng thân thể mới, đoạt tạo hóa thiên địa, thọ nguyên cũng tăng hàng vạn năm, và từ đây nửa bước Hóa Thần. Đúng rồi bọn chúng nghe giọng mình trẻ lại tưởng mình tu luyện đột phá thành công. Nghĩ đến đây hắn mới an tâm hơn chút, đành đánh liều vậy dù sao bọn chúng có kiểm tra ta có ký ức của lão thì sợ gì không giả được.

- Các ngươi ra ngoài hết đi, ta vừa đột phá cần được nghỉ ngơi.

- Dạ Lão Tổ.

Bọn người tất cả đồng loại đứng dậy lùi ra khỏi cửa không một kẻ nào giám gây ra dù chỉ một tiếng động.

- Trưởng môn và các vị mấy người về lại chủ phong hết đi. Mọi chuyện cứ giữ bình thường cho ta, chuyện Lão Tổ rời quan không được lộ ra ngoài. Ta sẽ ở đây chờ người sai khiến.

Trưởng môn dường như có điều gì đó muốn nói nhưng lại nhịn xuống rồi thôi. Tất cả đều trở về để mình Đại Trưởng Lão ở lại, ai cũng thở phào nhẹ nhõm. Lúc này bên trong động Tiểu Minh chúng ta lại đang đau đầu suy nghĩ, hắn lại cố lục lọi thêm trong ký ức của vị Lão Tổ này để sau khi ra ngoài không để người khác phát hiện. Đột nhiên trong đầu hắn lại ào ạt tuôn ra một luồng sức mạnh kinh thiên động địa bao phủ lấy toàn thân hắn, Đại Trưởng Lão đang đứng bên ngoài động cũng bị ảnh hưởng của luồng sức mạnh này khiến cho hắn phải quỳ rạp xuống mặt đất run rẩy, dù gì tu vi hắn cũng Nguyên Anh Hậu kỳ vậy mà bị luồng áp lực khiến cho hắn không cả đứng dậy nổi. Không chỉ riêng hắn mà bao chùm cả môn phái các đệ tử dù ai đang làm gì cũng đều cảm giác được loại áp lực kinh khủng này đang đè lên người cũng may khoảng cách rất xa với hang động bằng không những vị đệ tử tu vị còn thấp này không biết dưới áp lực kinh khủng này có nổ tung không nữa. Trên chủ Phong, Không Kiếm phong thì Trưởng Môn và các Trưởng Lão không nhịn được mà thốt lên hai tiếng Lão Tổ, trong lòng bọn họ vừa mừng lại vừa sợ hãi. Mừng vì môn phái họ kể từ đây sẽ phát triển càng cường thịnh vì có kẻ trống lưng, còn sợ là vì tính khí vị Lão Tổ này cực kỳ khắc nghiệt, với nhiều người thì vị Lão Tổ này đâu khác gì ma quỷ.

Bình Luận (0)
Comment