Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 438



**********
Chương 440: Người ở trong tay tôi
Mặc dù hiện tại tôi rất lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể đi đến núi Kỳ Bàn xem sao, Thần Núi thật sự quá ghê tởm, tôi từ trước Úc tới nay không nghĩ tới, anh ta hại tôi thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ lại còn muốn hại đến bà nội tôi, nếu bà nội xảy ra chuyện gì không hay, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta!
Nhìn mấy chữ viết bằng máu trên sô pha, tôi cùng Liễu Long Đình lập tức ra khỏi nhà, trực tiếp lái xe đến núi Kỳ Bàn, tôi nhớ lúc ấy đến núi Kỳ Bàn, tôi đi theo sau bà nội, đường núi mấp mô gập ghềnh, bây giờ mới quay lại núi Kỳ Bàn, nghĩ lại lúc trước đến đã là hai năm trước, trong hai năm ngắn ngủi đó, tôi đã trải qua rất nhiều biến cố, thậm chí tôi nghĩ, nếu như lúc trước không đồng ý với bà nội Lý đi thuần phục Thần Núi, hoặc là tôi không cứu anh ta, hôm nay chúng tôi có thể thuận lợi hơn một chút không?
Thế nhưng chuyện đã đến nước này thì nghĩ nhiều vậy cũng đâu được gì? Họa là do tôi gây ra, liên quan đến nhân quả kiếp trước chưa dứt, tôi sớm muộn gì cũng phải trả thù.


Chúng tôi vẫn chưa đến gần núi Kỳ Bàn, trên đường đã mơ hồ cảm nhận được một cổ khí tức thối rữa mục nát từ trên ngọn núi bay ra, cỗ khí tức này khiến tôi có dự cảm vô cùng không tốt, mà lúc tôi và Liễu Long Đình đến núi Kỳ Bàn, cái dự cảm không tốt kia đã c biến thành sự thật, khi tôi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, thật sự sợ đến ngây người!
Toàn bộ núi rừng, vô số cỗ thi thể ngổn ngang lộn xộn cứ như vậy nằm ngang ở trên núi, trong những cỗ thi thể này có cả động vật, cũng có cả người, nhìn mức độ thối rữa của những thi thể này, cộng thêm cả thời tiết tính ra, những người và số động vật này đoán chừng đã chết được hơn mấy tháng, thi thể cũng đã bắt đầu chuyển đen, mềm nhũn, nằm ngổn ngang khắp núi, cảnh tượng thể này quả thật còn kinh khủng hơn cả ác mộng, hơn nữa những người đã chết, loáng thoáng nhìn được quần áo đã mục nát trên người bọn họ, tôi lờ mờ đoán được những người này chính là người trong thôn của bà nội, nhìn số lượng thi thể, không cần nghĩ, số người trong thôn đều có thể đã bị giết sạch, người có thù sâu oán nặng với bọn họ, đồng thời có thể im hơi lặng tiếng mà giết chết bọn họ, ngoại trừ Thần Núi, thì không có người nào khác nữa, mà lúc này Thần Núi đã bắt bà nội tôi đi, chẳng lẽ là muốn tôi cùng Liễu Long Đình tới, để tôi đến nhìn anh ta giết bà nội thế nào sao!
Nghĩ tới đây lòng tôi giống như kiến bò trên chảo nóng, Liễu Long Đình chạy lên núi Kỳ Bàn, bình tĩnh hơn tôi rất nhiều, trực tiếp kéo tôi chạy về phía miếu Thần Núi.

Miếu Thần Núi lúc trước là tòa kiến trúc tốt nhất của thôn, hiện tại đã bị đập phá không còn hình dạng gì, trơ trọi ba mặt tường cùng nửa cái nóc miếu, cửa lớn đã bị đập tan nát, trong miếu hoang tàn, tơ nhện khắp nơi, thanh trụ ở bốn góc cũng không còn dáng vẻ uy nghi như lúc trước.

“Nếu như anh đoán không sai, thì bà nội đang ở trong miếu này.”
Liễu Long Đình nói xong nhìn tôi một cái, sau đó che chở tôi, chúng tôi cùng đi vào ngôi miếu Thần Núi rách nát tan hoang này, sau khi vào miếu, chúng tôi quả nhiên tìm thấy một bà lão đang bị trói tay trói chân nhét vào trong góc tường, nhìn dáng vẻ đó, tôi nhận ra bà lão kia chính là bà nội!
Nhìn thấy bà nội lúc này bị trói vứt bỏ ở nơi miếu hoang tàn này, nghĩ đến lúc trước bà nội đối xử với tôi hiền hậu ân cần, nước mắt lập tức không ngừng chảy xuống, vội vội vàng vàng bổ nhào tới chỗ bà nỗi, quay người bà nội lại, mặt của bà nội trắng bệch, hai tròng mắt không ngừng ngước lên trên, cơ thể không nhúc nhích, cau mày, vẻ mặt vô cùng đau đớn.

“Bà nội bà sao thế? Bà nội?”

Tôi vội gọi bà nội vài câu, nhưng toàn bộ cơ thể bà nội lạnh buốt, thần trí không tỉnh táo, cặp mắt không ngừng ngước lên căn bản là không nhìn sang tôi, miệng run rẩy giống như là có lời gì muốn nói, lại giống như là bị trúng bùa chú.

Tôi nhìn bộ dạng này của bà nội, mới nhớ bà nội vẫn còn bị trói, vội vàng giật sợi dây trên người bà nội ra, thế nhưng rất kì lạ, cái dây thừng kia vô cùng chắc, tôi giật ra mấy lần, dây thừng không chút nới lỏng.

Thật là kì quả, dây thừng này sao kéo mãi không ra! Thế là quay đầu gọi Liễu Long Đình, giúp tôi xem bà nội xảy ra chuyện gì? Cũng không biết là có phải do tôi quá mức lo lắng cho bà nội nên giọng nói với Liễu Long Đình cũng không thể không chế.

Tôi vừa khóc vừa khổ sở ôm bà nội, Liễu Long Đình đứng bên cạnh tôi, nghe thấy tôi gọi anh, lúc này mới ngồi xuống cạnh tôi, đưa tay sờ vào người bà nội, mấy ngón tay kéo sợi dây thừng đang trói bà nội ra, nhưng cũng không thể kéo được một chút nào, Liễu Long Đình cũng không thử lại lần nữa, chắc là thấy thử cũng vô dụng, xoay đầu nói với tôi: “Đây là dây trói tiên, là công cụ trừng phạt trên thiên đình, chỉ cần bị quấn lên người, không có thần chú của người nguyền thì căn bản không thể giải được, đương nhiên còn có một cách khác, chỉ cần bà nội có sức mạnh mạnh mẽ, cũng có thể đánh văng cái dây trói thần này ra, nhưng mà “
“Nhưng mà cái gì?” Tôi cuống quýt hỏi Liễu Long Đình: “Không phải nói đây là dây trói tiên sao? Bà nội em là người mà, cái dây thừng này cũng có tác dụng với người sao? Nếu có sức mạnh cường đại có thể đánh văng dây trói tiên ư, vậy thì em truyền tất cả tinh khí cho bà nội, bà nội có thể thoát khỏi dây thừng này sao?”
Lời nói của tôi vừa dứt, bỗng nhiên thấy, một con nhện đen ước chừng lớn bằng một bàn tay, từ cổng bò vào, lúc con nhện đen này tiến đến, tôi ngủi thấy khí tức của Thần Núi, Thần Núi đến rồi!
Cái con nhện đen này chính là Thần Núi!
Lúc Thần Núi bò đến trước mặt chúng ta, toàn bộ cơ thể, bắt đầu biến hình, không đợi Liễu Long Đình trả lời tôi, anh ta đã trực tiếp thay Liễu Long Đình nói: “Ai nói với cô bà ta là người? Nếu bà ta là người bình thường, mà dám chăm sóc nuôi nấng cô sao? Bà ta vốn là thổ địa vùng đất của nhà cô, lúc bà ta tu hành đầu thai làm người, đúng lúc gặp được cô, vì giúp đỡ cô, bà ta ở dưới phàm trần lấy chồng sinh con, để cho cô chuyển thế đầu thai vào trong cơ thể cô con dâu, nhờ bọn họ để sinh ra cô, chỉ vì cô có thể cứu được Tam Giới, không bị Quy Khư chiếm đoạt, đạt được chính quả, như vậy bà ta cũng đã làm tròn công đức.”
Lúc Thần Núi nói đến đây, giống như lúc trước, anh ta để trần nửa người, đầu chui ra từ con nhện, tóc dài dính đầy nước từ trong cơ thể con nhện, từng sợi ẩm ướt dính trên gương mặt đang cười nham hiểm, hơn nữa lúc anh ta cười, môi cong lên, vẽ ra một vòng hoàn mỹ, thế nhưng nụ cười hoa mỹ trênn lọc mặt, quả thực cực kỳ ác độc khiến cho người khác phải buồn nôn.


“Là anh hại bà nội của tôi! Anh mau thả mà nội tôi ra!” Tôi lập tức từ bên người bà nội đứng dậy, ngẩng đầu lên nhìn Thần Núi, anh ta đang khom lưng nhìn chúng tôi, cái gương mặt kia gần như dán trước mặt tôi, mà tôi lúc này cũng không hề kiêng dè, hung tợn nhìn chằm chằm anh ta, gầm thét về hướng anh ta!
Thần Núi giả bộ tốt bụng nói chuyện với tôi, nhưng mà tôi không có cảm kích, nụ cười tươi kia lập tức biến mất, lập tức thay vào đó là nụ cười lạnh: “Hừ, thật vất vả tôi mới bắt được bà già này, sao có thể tùy tiện thả đi như vậy được?”
Lúc Thần Núi nói đến đây, tất cả khí tức của anh ta đều phả xuống mặt tôi, một cỗ u ám cộng thêm mùi hôi thối, xộc thẳng vào mũi khiến tôi buồn nôn, gương mặt này của anh ta tôi thật sự không muốn nhìn thấy lần thứ hai.

“Anh nói đi, muốn điều kiện gì?” Liễu Long Đình kéo tôi sang bên cạnh anh ấy, để tôi cách xa Thần Núi một chút, mặt không biến sắc hỏi anh ta.

Thần Núi hình như là đang chờ chúng tôi nói lời này, sau khi Liễu Long Đình nói xong, anh ta lập tức ngẩng đầu lên, hai sợi tóc đen nhánh dán trên gương mặt của anh ta, lộ ra sống mũi thẳng tắp và đôi mắt hơi nhướn lọc lên: “Tôi muốn đỉnh Tạo Vật, chỉ cần các người chịu đem đỉnh Tạo Vật đến cho tôi, tôi sẽ thả bà già này ra, đương nhiên, không chỉ có bà già này, còn có…” Thần núi nói, quay đầu nhìn về phía tôi: “Còn có bố mẹ của cô, bọn họ bị tôi giấu đi rồi, Bạch Tô, nếu cô không đem đỉnh Tạo Vật cho tôi, vậy thì tôi sẽ giết hết tất cả bọn họ!”.


Bình Luận (0)
Comment